Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Góc nhìn của Sano Manjirou.
-Tại sao chị lại xuất hiện trong cuộc đời tôi?
Cháu chào cô.Tiếng nói trong trẻo của một người con gái.Tôi quay đầu nhìn,chị ấy chào tôi.Tôi mặc kệ lời chào vẫn khư khư ôm mẹ.Mẹ tôi cất lên!
-Nào con chào chị đi!Tôi ngoan ngoãn nghe lời mà chào cho có rồi quay lại ôm mẹ.
-Xin lỗi cháu thằng bé hơi bướng bỉnh chút
Chị ấy có một đôi mắt rất đẹp.Đôi mắt đẹp như cả bầu trời trong đó.Nhưng pha lẫn với một chút....nước mắt thì phải?
-Cô chia buồn cùng cháu.Cô không thể đi dự đmá tang của ba cháu rồi!
-Vâng không sao ạ!

À tôi hiểu sao trong đôi mắt đẹp tựa như bầu trời đấy lại có nước mắt rồi.
Tôi quen với chị ấy.Bắt đầu thân thiết
                                 _______
Mẹ mất,tôi cảm giác như không còn muốn sống nữa. Tôi nhốt mình trong phòng.Không ăn không uống.Vẫn là chị,chị tâm sự trước cửa phòng của tôi.Tôi nghe cả bố lẫn mẹ chị đều mất,tôi tự hỏi sao chị lại lạc quan và tích cực thế?chị trả lời tôi
-Trên thế giới này em phải tích cực mới sống qua ngày được.Thế giới không công bằng như em nghĩ đâu người ta nói chúa có thật sẽ cứu giúp chúng ta khỏi tuyệt vọng.Thì giờ đây chị vẫn còn bố mẹ.Và sẽ sống tích cực theo hướng khác
Cạch
Tôi mở cửa.Và thế là tôi bám dính chị ấy nhưng kể từ khi chị yêu một người con trai!là Shinichirou anh trai của tôi.Cả 2 yêu nhau say đắm cho đến khi đêm tồi tệ đấy sảy ra anh ấy bị chấn thương ở vùng đầu và chết.Lúc tôi đến đã thấy anh ấy ở trên xe cứu thương lên tôi không nhìn được mặt anh ấy.Tôi lại tiếp tục nhốt mình trong phòng.Nhưng lần không ai an ủi tôi cả,tôi sang nhà chị thì trả thấy chị đâu!

_____________
Tôi là người cầm đầu tổ chức Bonten.Chị ấy cũng đã đi vào con đường đầy rẫy nguy hiểm, chết chóc.Tôi chỉ còn một mình chị thôi.Người thân mất cả rồi.Chỉ còn chị thôi.Tôi hứa sẽ không để tuột khỏi tay thêm lần nữa.
Chị ơi em yêu chị nhưng sao chị không nhận ra.Tại sao chị cứ mãi đi theo cái tư tưởng là Shinichirou còn sống vậy?Chị cười đẹp lắm.Nhưng không phải nụ cười giả tạo đó!!?.Chị là nàng thơ của tôi.Chỉ riêng mình tôi!Cho dù có 10 ngàn năm đi nữa tôi vẫn yêu em!.Yêu em mãi mãi
                             -Yêu nàng thơ của tôi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hanhdong