Hoa Anh đào vẫn rơi và tôi đã nắm trượt nó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Uchiha Sasuke tự tâm

Ngày ta xa nhau, bầu trời trông tôi cứ như tối dần, cảm xúc lạnh nhạt, tâm tư ngày càng khó đoán, trong suy nghĩ chỉ mang mối hận vô cang, trong lòng mong muốn sức mạnh như một con thú hoang tham vọng, nó uất ức từ trái tim từ mạch máu, não bộ. Tình yêu của một kẻ điên cuồng chạy theo thù hận. Có lẽ đấy là hoài bão đen tối nhất đời tôi khi còn trẻ.
                                                               
  Một cô nàng thiếu niên, thanh tú, đẹp đẽ từng chi tiết, mùa hoa cũng đã qua, các cây chồi đâm lá cũng mang màu mới. Nhưng hoa anh đào vẫn rơi và tôi đã nắm trượt nó, tôi cứ ngỡ như đấy là giây phút em bắt đầu thay lòng mà xa tôi, có lẽ chẳng thiếu nữ nào dành cả một thời thanh xuân để chờ đợi một người trong vô vọng, giấy ước nguyện em viết em đặt trong tim.

Ngày xưa tôi nghĩ em yếu đuối, một con nhỏ phiền phức hay khóc nhè và đặc biệt.....em khinh thường những ai phía sau em. Tôi ghét em lắm. Chúng ta từng là gì của nhau ?

Từ khi nào... Tôi biến em thành nàng thơ của riêng mình. Cô gái bản lĩnh, mạnh mẽ và nhiệt huyết, nội tâm yếu đuối, chông chênh, nước mắt chan hòa trái tim. Những lời chúc chân thành ngọt ngào nhất tôi dành cho em, cô gái nhỏ, em mạnh mẽ lên.

Chúc cho em có thể xong pha ngang dọc, dù có bị thương, bị chảy máu, thì cũng phải yêu ghét phân minh, khóc cười thỏa sức như một thời niên thiếu đã từng qua.

Chúc em lòng mang đồi núi, mắt chứa sơn hà.

Chúc em luyện được trái tim kim cương nhưng vẫn giữ được dung mạo phù dung.

Chúc em lòng có hoa, tay có kiếm. Có trái tim nhân hậu, có thủ đoạn cứng rắn.

Chúc em trở thành chủ lực đời mình, thủ lĩnh của một đội quân thép.

Chúc em gặp được ai đó thấu hiểu được giọt nước mắt quý giá hơn vô số người biết được nụ cười của em.

Mong em sau này dù cho trải qua bão táp mưa sa, khi quay đầu vẫn là tuổi thiếu niên khi ấy.

Mong em có một cuộc đời tuần hoàn vui vẻ, thẳng thắn mà chân thành.

Mong cho nụ cười của em vẫn luôn trong sáng vô tư, vầng thái dương vẫn chứa chan đáy mắt.

Mong cho thời gian luôn chầm chậm không vội vàng, chúc cho cố nhân mãi không rời bỏ, mãi không buông tay.

Mong em dù có dốc lực tồng tâm cũng không phải đổ sông đổ biển.

Mong em một đời được nỗ lực, một đời được yêu thương.

Đừng nghĩ ngợi nhiều vì em còn trẻ, em không được phép mệt mỏi, em phải kiên cường tận hưởng cuộc đời dài cháy bổng.

Hãy cố gắng, đừng vì " môn đăng hộ đối " mà chùn chân. Còn tôi vì những điều trên mà đỏ mắt.

Vậy mà, cuối cùng, mắt vẫn cay.

Em thấy đấy, trong tình yêu, vốn không phải em mong muốn thuận lợi, cả đời sẽ đều êm ấm.

Có những lúc giữa hạnh phúc chúng ta lại gặp phải những biến cố bất ngờ đủ khiến mình nặng nề, buồn bã và chẳng còn thấy yên bình.
Có những lúc chúng ta tưởng chừng đã gặp đúng người, có thể kết thúc những chuỗi ngày cô đơn, nhưng dường như càng nghiêm túc, lại càng không được như mong đợi. Những hy vọng tươi đẹp ban đầu ngày một trở nên ít ỏi, thất vọng thì lại ngày một tích luỹ trở nên nhiều thêm.
Lại có cả những lúc chúng ta tìm mọi cách để trốn tránh mọi thứ vì sợ hãi, vì chẳng dám bắt đầu lại, vì đã mất niềm tin.

Nhưng cô gái ơi, dưới trời xanh này em phải tin rằng:

Chúng ta rồi sẽ ổn thôi.

Không phải người này sẽ là người khác.

Không có vết thương nào kéo dài mãi.

Không có tình yêu đau khổ một phía nào có thể duy trì.

Dưới trời xanh này, dù có ai hoặc không ai, mong em hãy mỉm cười thật an yên.

Bởi đằng sau tất cả những điều đã qua, đã mất, những buồn vui, tiếc nuối đến cuối cùng chúng ta đều cần cảm thấy hạnh phúc, dù là ngắn hạn hay dài hạn trong chính tim mình.

Vẫn là mùa hoa nở, nhưng không còn chúng ta.

Bởi vì một nhẽ, ai rồi cũng vậy. Thay đổi là tất yếu, vì thời gian không đứng yên.

Tôi cũng vậy, và em cũng thế.
Có thể chúng ta sẽ buồn, vì không giữ được mình trong trẻo như ngày cũ.

Nhưng cũng đừng lo lắng, bởi mỗi một cái ta trong một khoảnh khắc, đều là của biết bao nhiêu biến cố mà trở thành.

Chúng ta của ngày hôm nay đã khác.
Nhưng mong chúng ta vẫn sẽ giữ được cho mình chút gì đó như mình vẫn luôn mong. Đừng để bản thân trở thành một hình mẫu xa lạ mà chính mình còn không nhận ra.
Đừng để những mối quan hệ vì ta thay đổi mà tan vỡ. Đừng để chính mình phải đau lòng vì mình đã quá khác.

“Vẫn là mùa hoa nở, nhưng không còn chúng ta”. Nhưng mong, chúng ta của mùa thiếu niên này, là một chúng ta hiểu biết hơn, trưởng thành hơn và tốt đẹp hơn.

Lòng tôi cũng nhung nhớ, chờ đợi một người để được yêu. Nhưng, mong em hạnh phúc với những nổ lực của mình. Chỉ mong em vẫn bước tiếp dù cho cơn mưa giăng ngập lối vẫn còn tôi dẫn dắt em đi.

Hoa anh đào vẫn rơi và tôi đã nắm trượt nó. Trượt cơ hội để yêu, nắm trượt cơ hội thổ lộ. Tôi yêu em, hoa anh đào.

---------------------------------------------

Sau Chap tự tâm này thì chắc chắn sẽ có rất rất nhiều độc giả thắc mắc, tại sao tự tâm Sasuke không thực như trong truyện ?
- Au xin chia sẽ là vì : Au đã đặt cảm xúc của mình vào nhân vật.
- Có nhiều nỗi buồn, tâm tư muốn giữ lại cho sau này, dù sau thì Au cũng được 18 tuổi rồi. ^^ Nên xin các độc giả thông cảm, vì chap này bị sai nội tâm.

Mong độc giả thông cảm. 😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net