Ngày thứ 6: Hỗn loạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Liam Sketcher đã đợi ngày này rất lâu, ngày mà lão một lần nữa có thể mở ra cánh cổng Đền Thiêng, một lần nữa uống nước mặt trời và một lần nữa mang đến sự bất tử cho giống loài của mình. Trong chuỗi thức ăn cần một kẻ thống trị, Vampire đã được Chúa tạo ra để trở thành vua của muôn loài. Vampire thông minh vượt trội, thể chất vượt trội, mọi thứ đều hoàn hảo đến mức tuyệt đối, Liam luôn tin rằng, nước mặt trời chính là giải pháp cho sự tồn tại vững chãi của Vampire. Đứng trong hội đồng hơn 1000 năm, lão khao khát mãnh liệt là được trở lại nơi này, một lần nữa mở cánh cổng thiêng liêng mà ngàn năm trước bị Natalya phá nát. Lão sẽ mang đến sự hưng thịnh vĩnh cửu cho Vampire.

Liam nhìn mấy đứa nhóc nhà Miller cười khẩy. So với Richard Miller, những đứa trẻ này kém đi vài phần nhạy bén, chỉ có thêm chút liều lĩnh mà có thể huyễn hoặc bản thân có thể thắng được Hội đồng. Nếu một mình nhà Sketcher đơn thương độc mã đối phó với nhà Miller, có thể sẽ là câu chuyện khác nhưng khi hội đồng lên tiếng, Azura chính là chống lại toàn bộ giống loài của cô ta. Để một đứa trẻ ranh dẫn dắt một gia tộc lớn như vậy, Richard quả thật đã lẩm cẩm rồi.

"Chỉ cần Prem giao 4 mảnh chìa khóa ra, ta sẽ tha cho các ngươi!" Liam nhìn lũ con cháu ướt như chuột hoàn toàn khinh thường "Azura, chống lại hội đồng không phải là cách làm hay ho đâu!"

Azura gỡ áo choàng xuống, gương mặt xinh đẹp đấm nước mưa, nụ cười nửa miệng đầy cao ngạo. Sự cuồng dã của Liam mới là thực sự giết chết bọn họ. Những thứ không phải của mình, càng tham lam, càng thất bại. Lão ta có lẽ không hề biết vì sự ích kỷ, tham vọng của mình đã khiến bao nhiêu Vampire ngã xuống. Azura đã chứng kiến quá nhiều nỗi đau từ sự bất tử. Snow, cha của Boun gần như phát điên trong những năm cuối đời. Không người bầu bạn, không thể hòa nhập với cuộc sống mới cũng không còn chốn dung thân ở cuộc sống cũ. Người thân yêu nhất rời xa mình không phải là một lần mà là rất nhiều lần. Trái tim cứ như vậy bị dày vò hết lần này đến khác. Có lẽ Boun không hề biết, cha của cậu ta thậm chí đã quỳ xuống cầu xin Hunter hỗn huyết giết mình. Ông ấy không thể ngủ trong suốt hơn 200 năm, cô đơn, lạc lõng và u tối đã dày vò trái tim ông ấy đến kiệt quệ. Còn ông của cô, Richard Miller cũng vô cùng dằn vặt bởi người ông yêu chính là Chebook Pararut. Lần đầu tiên nhìn thấy Prem trong tang lễ của Natalya, ông gần như chết lặng bởi Prem quá giống Chebook. Trong những lần điều trị tâm lý cho Richard, Prem trở thành ám ảnh của ông. Ông có lỗi với Chebook, cũng có lỗi với tình yêu của chính mình. Chưa một lần ông có thể quên được nỗi tương tư thầm kín đó, chưa một lần nào. Được chết trong tay Prem có lẽ may mắn lớn nhất Chúa đã ban tặng cho ông.

"Liam, ông đã quá già rồi!" Không đợi Azura lên tiếng, Noah đã bắt đầu châm chọc

"Vậy sao?" Liam cười nhạt, phi tiêu lao vút về phía Noah

Tiếng kim loại chạm vào nhau leng keng giống như muốn châm ngòi một cuộc chiến khốc liệt. Prem nhìn lực lượng của hội đồng đền ngày càng đông, sự chênh lệch là không thể phủ nhận. Cậu mím chặt môi, thầm hạ quyết tâm.

"Liam Sketcher. Ở đây, ngoài tôi ra đều là nhân tài của giống loài các người. Người ông nhắm đến từ đầu đến cuối chỉ có tôi!" Prem bắt đầu thả từng món vũ khí trên người xuống "Vậy nên, nếu ông giết được tôi, chìa khóa sẽ là của ông. Nếu tôi giết ông, mọi chuyện sẽ kết thúc. Ngài Sketcher?"

Boun giữ tay Prem ngay khi nghe cậu đưa ra đề nghị. Sức mạnh của Liam Sketcher là không thể bàn cãi, ông ta là một trong những Vampire mạnh nhất, bất tử và đã trải qua hàng ngàn năm luyện tập. Prem nhìn ánh mắt lo lắng của Boun, ngược lại cũng siết tay anh an ủi. Cậu chạm vào má anh, mỉm cười dịu dàng. Cậu biết rõ bản thân phải sống vì quan trọng hơn chiến thắng này, cậu cần Boun sống. 100 năm qua, từng bước một trong hành trình này đều được cậu nghiên cứu một cách tỉ mỉ, những sai số được tính toán một cách kỹ lưỡng. Tất cả chỉ để hoàn thành di nguyện của những người đã chết và cứu người cậu yêu nhất sống sót. Môi cậu chạm vào môi Boun, cảm giác đau đớn ngọt ngào này mình cậu chịu đựng là đủ rồi, cậu không nỡ để người cậu yêu phải nếm trải.

"Thật ghê tởm!" Liam mỉa mai " Cậu nghĩ ta sẽ đồng ý!"

"Ngài không dám sao?" Prem thách thức

"Đươc!"

Liam cân nhắc thế cục, nếu đám người nhà Miller dám động thủ thì lực lượng của hội đồng cũng đủ dìm chết lũ nhóc đáng thương kia. Nhưng tiêu diệt nguyên một gia tộc lớn sẽ khiến nhiều Vampire bức xúc nhất là khi nhà Miller có mối quan hệ rất rộng trong và ngoài giống loài này. Liam chỉ giữ lại duy nhất một thanh kiếm bạc, giống như Prem. Niềm hưng phấn của lão khiến trận mưa càng thêm nặng nề, dữ dội hơn bao giờ hết.

Prem và Liam lao vào nhau, bạc theo ma sát quá lớn lóe ra màu sáng loáng khiến các Vampire tự động lùi lại, tạo ra một võ đài cho Liam và Prem tỉ thí. Mỗi đòn đánh đều nhằm vào chỗ hiểm nhưng nhìn chung vẫn cân tài cân sức. Liam quả thật đã đánh giá quá thấp Prem. Lão nghĩ rằng đứa nhóc này chẳng qua chỉ có dòng máu đặc biệt hơn người thường một chút nhưng lão không ngờ, từng đòn tấn công, phòng thủ đều được Prem ứng phó đến hoàn hảo. Liam vốn muốn chơi đùa thằng nhóc một chút, cuối cùng, vẫn phải thực sự ra chiêu.

Lưỡi kiếm lướt qua da thịt của Prem, để lại một vết thương sâu hoắm. Máu rơi xuống, hòa cùng mưa khiến các Vampire đều đồng loạt rục rịch. Mùi màu của Prem quá sức ngọt ngào, thơm ngon và quyến rũ. Liam trừng mặt, nhìn chằm chằm vào gương mặt trắng nõn đầy nước mưa của Prem. Mùi vị máu này thực sự hỗn loạn, vừa có độ ngọt ngào, nồng đậm của Hunter, vừa có độ nóng rực, vừa hơi lành lạnh của Vampire. Rõ ràng thằng nhóc này đã được biến đổi, vì cái gì mà lại có thể trở nên đặc biệt đến như vậy? Lão kinh ngạc, bàn tay siết chặt thanh kiếm. Thứ máu càng hỗn loạn, càng quyến rũ có thể khiến mọi Vampire trở nên phát điên.

Prem đã từng rất tự tin vào bản thân mình, cậu tin rằng với nghiên cứu kỹ lưỡng, kế hoạch hoàn hảo của mình, cậu sẽ đánh thằng Liam nhưng thực tế cậu đã quá chủ quan. 100 năm luyện tập của cậu so với cả ngàn năm của Liam. Hỗn loạn, cậu cần tạo nên sự hỗn loạn. Và điều gì có thể khiến các Vampire phát điên, chính là máu của cậu.

Một số Vampire đã bắt đầu rục rịch lao tới Prem. Nụ cười trên môi Prem càng hằn sâu. Cậu cúi xuống, nhìn vết thương đang lành lại nhanh chóng của mình. Cậu không bị thể bị tổn thương bởi những vết chém từ thanh kiếm bạc kia. Dòng máu đang cuộn chảy trongngười cậu chính là cơ hội. Cậu nhìn Azura rồi nhìn Boun, gương mặt tràn đầy tự tin. Bọn họ đều trước khi bắt đầu trận chiến này đã uống một loại dược đặc biệt trong bình huyết mà Noah đưa cho họ khi nãy.

Prem nhìn đám Vampire trở nên hỗn loạn, bọn họ vượt qua Liam, lao về phía Prem, rất nhanh chán tầm mặt của Liam khiến hắn không thể xác định được Prem. Chiêu thức ra tay của Azura thực tế vô cùng tàn độc. Cậu và Azura đã bàn bạc cả ngàn lần về câu chuyện xung quanh cách giết Liam. Lão bất tử, lão là Vampire mạnh nhất, lão có quyền năng thao túng cả hội đồng nhưng hắn có điểm yếu và Prem chính là nó. Liam luôn bị ám ảnh bởi lời tiên tri về cuộc đời của lao. Sẽ chết người tay một Hunter và Vampire, bởi sự hỗn loạn và nếu nói đến sự hỗn loạn, Prem chính là sự hỗn loạn đó. Lão phải chính tay giết chết kẻ thù này, đó là cách hắn cảm thấy chắc chắn nhất về sự bất tử của lão.

Liam nhíu mày, cảm giác bị lừa dối khiến cơn thịnh nộ trong lòng lão bùng nổ. Cơn mưa dường như mạnh mẽ hơn cả lúc đầu, đám Vampire khát máu đang bị điều khiển và máu của Prem chính là thuốc dẫn. Tiếng Harmonica một lần nữa lại vang lên. Không phải tất cả các Vampire đều bị ảnh hưởng nhưng cũng đủ để khiến cục diện trở nên tanh bành. Nhưng Vampire bị ảnh hưởng bởi tiếng đàn quay lại chống lại Hội đồng. Bọn họ đều đã bị thôi miên và đều là những Vampire rất mạnh bởi họ đã từng uống máu của các Hunter.

Sau một vài giây phút choáng váng. Liam tự kéo bản thân ra khỏi thứ thanh âm thánh thót đó. Lão không ngờ nhà Miller đã chuẩn bị kỹ lưỡng đến như vậy cho trận đánh lần này, lão quả thật đã đánh giá thấp Azura. Sức mạnh của Azura so với Richard có thể không bằng nhưng Richard là người mộng mơ, Azura lại là đứa trẻ cực kỳ thực tế. Lão lùi 2 bước, với tay cầm lấy con dao găm, hướng về phái tiếng Harmonica ném tới. Chỉ cần tiếng đàn ngừng lại, cục diện sẽ hoàn toàn nghiêng về phía Liam.

"AAAAA"

Tiếng hét không hề làm thanh âm trong trẻo kia kết thúc bởi người bị thương không phải Azura, Boun đã chạy đến bắn một viên đạn bạc xuyên qua vai trái của Liam khiến lực và hướng ném tiêu của lão ta thay đổi. Liam quay lại nhìn Boun, sự phẫn nộ càng phóng đại. Ngay đằng sau, Noah đang lao đến, răng nanh sắc nhọn lộ ra, đôi mắt cũng chuyển sang màu đỏ tươi. Anh nhắm thẳng về phía cổ của Liam nhưng lão đã kịp thời tránh được. Máu tươi rớt xuống, hòa lẫn với nước mưa thấm vào lòng đất. Cánh tay bị lực cắn của Noah đang lành lại nhanh chóng. Liam cưới nhạt, lạnh lẽo nhìn Noah, những móng tay sắc nhọn lộ ra, lão dùng tốc độ nhanh nhất móng tay sắc như dao đâm thẳng vào vai trái của Noah.

"Nhãi con không viết lượng sức mình" Liam găm sâu hơn con dao xuống bả vai trái, mắt lão cũng bắt đầu chuyển sang màu tím đỏ.

Noah nghiến răng chịu đựng cơn đau rát nơi da thịt, dùng hết sức bình sinh thúc một cú vào bụng Liam roiif nhân lúc lão buông tay chạy thoát nhưng tất cả chỉ là trong dự định của anh. Liam dường như đã bắt bài toan tính ấy, lão rút con dao bạc, một nhát đâm xuống đùi Noah.

"Aaaaaa"

Tiếng hét đau đớn của Noah làm thanh âm Harmonica xao động. Prem ngay lập tức bỏ lại đám Vampire đang vây kín mình, nhìn về phía Azura ra hiệu rồi lập tức chạy về phía tiếng hét

Liam chơi đùa Noah giống như vờn chuột, thả đi một chút lập tức lại đâm xuống, cả người Noah đều là máu, ngay cả gương mặt điển trai cũng bị rạch một đường sâu hoắm.

"Lão già khốn khiếp!"

Boun phẫn nộ nhìn người anh em của mình bị hành hạ, hắn rút kiếm ngay lập tức chém về phía Liam. Liam giống như tìm thấy món đồ chơi mới, buông Noah, đoan trang đứng dậy, nhìn về phía Boun.

"Lũ trẻ các người ngày càng không có phép tắc" Liam nhíu mày cáu kỉnh

"Vậy sao?" Boun cười nhạt "Còn phải xem ông có xứng đáng để chúng tôi có phép tắc không?"

Liam chớp mắt, lão nhìn thanh kiếm nhuốm đầy máu tươi của Noah, đưa tay lau sạch rồi lao về phía Boun. Tốc độ của Liam rất nhanh nhưng Boun cũng không hề thua kém. Dòng máu thuần huyết này chính là tiền đề cho sức mạnh của Boun. Hắn nhanh chóng né đường kiếm ngay tai, xoay người rút ra khẩu súng, trực tiếp bắn về phía cái bóng mờ nhạt vừa lướt âu, liên tiếp 5 viên đạn xé ngang không gian ướt át nhưng không trúng, ngược lại tay không cầm kiếm vươn tới siết cổ Boun.

Ánh mặt Boun bắt đầu thay đổi, từ màu đen tuyền thành trắng đục, giữ trời mưa như trút nước, tuyết lại đang rơi. Ngọn giáo băng lao thẳng về phía Liam nhưng đã bị một kiếm lạnh lùng chặt đứt. Prem lúc này cũng tham gia vào trận chiến. Boun đã sử dụng sức mạnh thuần huyết mạnh nhất, cậu không thể sử dụng sức mạnh của mình, chỉ có thể dùng kỹ năng để hỗ trợ Boun.

Trận quần thảo càng ngày càng dữ dội, Liam đã dùng sức mạnh của hội đồng tập hợp nhiều Vampire hơn. Ngoài số vampire tinh nhuệ đã đánh với bọn họ, số lượng Vampire cấp thấp cũng đến càng nhiều, số lượng áp đảm hoàn toàn.

Prem nhìn thấy một đám Vampire cấp thấp đang tiến đến. Đền thiêng là là một trong những miếng mồi màu mỡ với bất cứ Vampire nào. Bọn họ tuyệt đối không thể bỏ qua.

Liam cười nhạt nhìn thế thắng trong tay mình. Lão hướng toàn lực đánh đến Boun. Nếu lão không nhầm, sức mạnh của Prem do Boun mang đến, sự hỗn loạn trong máu của thằng nhóc Hunter kia một phần lớn dựa vào thứ thuần huyết chết tiệt này.. Boun bị tấn công lúc đầu còn có thể tự tin chống đỡ, càng về sau, hắn càng mất sức bởi những kẻ râu ria bên ngoài, không thể tập trung đánh với Liam.

"Aaaaa"

Tiếng sét rạch ngang màn đêm đen kịt, Prem sững sờ nhìn Boun ngã xuống trước mặt mình. Khoảnh khắc trong gang tấc tia sét cùng kiếm sắc bén của Liam hướng về phía Boun, cậu đã vô thức bộc lộ sức mạnh của mình. Lửa địa ngục gần như không kiểm soát mà nuốt trọn Boun, một hình thức bảo vệ ngu xuẩn và tai hại. Lý do mỗi lần chạm phải Boun cả người Prem đều đau đến ê ẩm chính là sự đối chọi này. Khoảnh khắc Boun hút máu Prem 100 năm trước chính là thời điểm hắn giải phóng sức mạnh nguyên thủy của Vampire trong Prem, đồng thời, cùng mang dòng máu đối nghịch đó truyền vào cơ thể cậu. Boun sở dĩ tiến vào tình trạng ngủ đông vì hắn là thuần huyết, hắn cần thời gian để trung hòa máu của Prem vào cơ thể nhưng Prem không như vậy, bản chất máu của cậu đã là sự hỗn loạn, khi cậu bị đánh thức bản năng vampire, sự đối chọi này sẽ rất rõ ràng, nó khiến cơ thể cậu khi tiếp xúc da thịt với Boun luôn là đau đớn.

Prem chạy lại phía Boun, nước mưa thấm đẫm gương mặt hai người, vị mặn chát trên đầu lưỡi không làm Prem tỉnh táo sau nỗi đau đớn kiệt cùng.

"Boun, nhìn em, đừng ngủ, nhìn em"

"Anh ...anh không sao?" Bàn tay bị cháy xém, lộ cả thịt bên trong.

Những tiếng la hét xung quanh Prem vàng rõ ràng, âm thanh trong trẻo của Harmonica dần đứt quãng. Cậu nhìn cơ thể đầy máu của Noah phía xa, nhìn dáng vẻ chật vật cũng Azura, nhìn những xác Vampire ngã xuống xung quanh. Đó là lý do ngôi đền cần bị phá hủy, đó là lý do cậu phải ở đây.

"Premmm" Boun mệt mỏi thiết tha nhìn cậu, gắng gượng cầm lấy bàn tay Prem, nhẹ nhàng hôn lên, thì thầm " Anh yêu em"

Prem nén nước mắt, ánh mắt dần chuyển sang màu đỏ sắc như máu, cậu trừng trừng nhìn Liam đang từ tốn bước đến.

Mắt trời sắp lên, Prem nhìn vùng sáng chập chờn phía xa, khẽ chớp mắt cậu đặt Boun tựa vào bục đá, nhanh chóng nhét cho anh một viên dược rồi đừng dậy, trận chiến này nên kết thúc ở đây rồi.

Ngọn lửa địa ngục bao quanh Prem, cậu giống như cây đuốc sống lao về Liam. Liam tuy kinh ngạc vì khả năng của Prem nhưng lão cũng không nao núng mà đánh trả. Prem không thể thua, cậu không thể để kẻ điên này đạt được mục đích, vai trái bị cắt một đước sắc ngot, chận cũng tứa máu nhưng cậu không quá quan tâm, giết Liam mới là mục đích của cậu.

Liam giữ chặt Prem, dao bạc kề cổ

"Mày thua rồi nhóc"

" Vậy sao?"

Prem mỉm cười hỏi ngược lại. Bàn tay trái siết chặt thanh kiếm nhanh như chớp đâm xuống. Thanh kiếm sắc ngọt đâm xuyên qua Prem thẳng vào tim của Liam

Ánh mặt trời ló rạng


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net