Chương IV: Lâu đài Duende

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn mặc chỉnh tề thì đi thôi chứ sao nữa. Ra khỏi cửa là đám người làm bắt đầu bàn tán về cậu. Nhưng người bên cạnh vừa liếc lại một cái thì ai nấy đều im phăng phắc. Khỏi nói cũng biết hắn là chủ nhân của nơi này.

"Ra khỏi cửa phòng của em, rẽ phải, đi tiếp qua 2 cánh cửa là sẽ đến phòng của ta. Em là người duy nhất được tùy ý ra vào ở phòng này. Nếu có ai thắc mắc thì cứ nói là ngài Guntachai cho phép như vậy."

----------------------------

"Tòa lâu đài này đã có từ khá lâu rồi, nhưng vì cấu trúc của nó rất đặc biệt, cộng thêm là nó được yểm một số loại bùa bảo hộ, nên vẫn giữ được nét nguy nga cho đến bây giờ. Như ta đã nói thì nó được yểm một số loại bùa đúng chứ? Vì thế nên việc con người có thể nhìn thấy vật từ bên trong là vô cùng hiếm. Nếu không phải có đôi mắt của mụ phù thủy thì chỉ có thể là một đôi mắt thuần khiết của con người hoặc con người đó có mối quan hệ chặt chẽ với Vampire chúng ta, hoặc như em, một bán Vammpire, thì không đời nào có thể thấy được. Cũng vì thế nên ta quyết định trao đổi với bố của em. Vì ta đã thấy đôi mắt thuần khiết của em, thấy rằng nó đẹp đến nhường nào! Nếu em không chê ta sến, thì thật lòng mà nói, đôi mắt của em như chứa cả một dải ngân hà vậy. Nó là đôi mắt đẹp nhất mà ta từng thấy, thật đó!"

"Cảm ơn anh..." - nói rồi Prem lén quay sang một chỗ khác, vành tai cũng dần ửng hồng. Người đàn ông duy nhất nói như thế, chỉ có bố cậu thôi.

Bỗng ánh mắt cậu chạm phải một chiếc vọng tháp vô cùng tráng lệ. Bên trên khắc dòng chữ "Duende". Bao quanh là mấy cây dây leo xanh ươm cùng với vô số hoa hồng. Từ lối vào duy nhất của vọng tháp có một con đường đi đến cổng chính của tòa nhà. Con đường ấy được lát những viên đá màu xám, đôi khi sẽ có vài ánh đỏ. Cậu đoán đó là thủy tinh màu, hoặc giàu có như này, có thể là hồng ngọc cũng nên.

"Đó là cổng dịch chuyển. Em thấy mấy hình vẽ ở dưới chứ, đấy là ma pháp dịch chuyển. Mỗi nhà đều có một cái như thế, để tiện cho việc di chuyển. Nếu em định hỏi về việc biến thành dơi, thì có rất nhiều rủi ro. Đầu tiên là chỉ có một số Vampire từ trung cấp trở lên mới biến hình được, và không phải luôn luôn là dơi. Thứ hai, nếu biến thành một sinh vật, chúng ta có thể bị săn bắt bởi con người trong quá trình di chuyển. Còn dòng chữ kia chính là tên của lâu đài này. Nó mang nghĩa là sức mạnh tiềm ẩn của một tác phẩm nghệ thuật thực sự gây xúc động cho một người. Hay em cứ hiểu đơn giản là nó tượng trưng cho vẻ đẹp tiềm ẩn của tòa lâu đài này vậy"

Hắn ta vừa dứt lời thì vòng tròn kia phát lên ánh quang màu vàng cam, một lúc sau có một người đàn ông bước ra từ trong luồng ánh sáng đó. Anh ta mặc một bộ vest màu xanh rêu, trên áo còn có vài trang sức đơn giản làm tôn lên vẻ đẹp của người mặc cũng như bộ vest. Nhìn qua có thể đoán là một người am hiểu về thời trang. Điều đặc biệt nhất có lẽ là khuôn mặt, một khuôn mặt có thể ví như là thiên thần. Ngũ quan hài hòa cũng với đôi mắt xanh ngọc nổi bần bật trên làn da trắng nõn. Tay anh ta cầm một chiếc vali cỡ nhỏ, màu nâu sữa. Bước chân thoăn thoắt đã đưa anh ta đến chỗ của chúng tôi.

"Lâu rồi không gặp, Boun! Anh khỏe chứ? Tôi nghe nói anh sắp kết hôn hả?" - Vừa nói, anh ta vừa đưa tay lên vỗ vai Boun, có vẻ là rất thân thiết.

"Chào Earth, cảm ơn vì đã đến hôm nay nhé. Ừ đúng rồi, vị phu nhân tương lai đó đây! Mong anh có thể giúp em ấy chau chuốt lại bản thân. Tôi muốn em ấy đẹp nhất có thể!" - Vừa nói dứt lời thì hắn ta đẩy tôi lên cho Earth. Anh ta nhìn tôi chằm chằm một lúc thì nói

"Chào em nhé! Tôi là bạn của Boun, và cũng là người sẽ giúp em chuẩn bị cho hôn lễ vào tháng sau, em biết rồi chứ nhỉ?"

"Chào anh, tôi là Prem, Prem Warut. Cứ gọi tôi là Prem là được." Phải rồi, hôn lễ. Tháng sau là hôn lễ của cậu...

______________
Dạo này lười quạ thì phải làm sao đây huhu(;'༎ຶٹ༎ຶ')

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC