Chap 2:Hoa 10 Giờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 3 thì Phan Tịnh Khuê mới có đất diễn nha mọi người :>.Cho nhỏ xuống đáy xã hội 2 chap hình như còn hơi ít.Tịnh Khuê quá trời cái nết luôn á. Tiếp tục với Tiểu Tam Trà nào.

___**___

Sau khi Tam Trà đã có tên thì cô A Hồng đã nghĩ ra một kế hoạch ngay sau đó.

Sáng hôm sau,sau khi tất cả các đứa trẻ ăn sáng thì cô Hồng gọi mọi người ra ngoài sân và cô lấy một góc của sân chơi và đưa ra rất nhiều loài hoa để trồng.Cô hỏi các bạn nhỏ có thế chọn một loài hoa mình yêu thích và trồng nó.Ai trồng đẹp nhất cô thưởng lớn.

Các đứa bé nhìn bề ngoài hạt giống loài hoa thì rất thích thú và chọn đại một loại nào đó mà đâu có ngờ nó rất khó khăn hơn dự kiến.Tiểu Tam Trà dù sao vẫn là đứa trẻ nên nghĩ nó cũng khá là dễ dàng.

Cậu ban đầu tính chọn hoa Hồng hay hoa Anh Túc nhưng bị lấy đi rồi.Trên sân còn khoảng 6 loại hoa như:Hoa Giấy,Hoa Lan,Hoa Huệ,Hoa Phong Lan,Hoa Mai,Hoa Mười Giờ.

Đang phân vân thì cô A Hồng nói mọi người chuẩn bị trồng cây nên Tam Trà đành lấy cái ngoài cùng mà chưa biết đó là loài hoa gì.Hết buổi trồng hoa đó thì cậu mới biết hoa mà cậu chọn có tên Hoa Mười Giờ.Cô A Hồng nói:

A Hồng-Chà!Tam Trà của chúng ta cũng thích hoa sao?

Cậu gật đầu và tiếp tục chăm sóc loài hoa ấy.Vài tháng sau thì tất cả mọi người đã bỏ cuộc trừ Tam Trà.Vì cậu rất thích loài hoa này và tiện tay chăm sóc luôn cả vườn.

Cho đến một ngày thì cô nhi viện bỗng bị cháy và người dân xung quanh nhanh chóng dập lửa và gọi cứu hoả đến.Lực lượng cứu hoả đã cứu tất cả mọi người và người dân đã dập lửa thành công.

Sau vụ hoả hoạn đó các đứa bé kia được ba mẹ nhận nuôi và chỉ còn mình cô A Hồng và cậu nhóc Tam Trà.Cô A Hồng đợi mọi người đi hết thì liền nhìn cậu nhóc Tam Trà và đưa cậu bó hoa 10 giờ mà chính tay cậu chăm sóc và nói:

A Hồng-Bây giờ cô phải đi lên thành phố kiếm tiền rồi.Nhưng cô không thể dẫn theo con.Không sao,dù sao con cũng rất hiểu chuyện từ nhỏ nên con ở tạm kí túc xá trường nhé!Cô sẽ gửi ít tiền để nuôi con.

Tam Trà gật đầu đồng ý.Khi ở kí túc xá cậu không quen ở đây nhưng cũng đành chịu thôi.Cái kết cho việc quá tin người là Tam Trà không có một đồng xu dính túi mà cô A Hồng đã hứa.

Khi hiệu trưởng biết được tin cậu ở 1 mình và chẳng có người giám hộ thì cho cậu ăn ở và học miễn phí với điều kiện phải luôn được hạnh kiểm tốt.

Chuyện đó quá dễ với Tiểu Tam Trà vì cậu chẳng nói chuyện với ai và khi lên cấp 2 cậu chưa bị hạ một lần hạnh kiểm nào.Kể cả sổ đầu bài,sổ sao đỏ,... Tam Trà đây cũng không bao giờ bị.

Cậu cứ vô cảm như vậy cho đến tuổi 12.Một lần vô tình nhìn thấy một con gấu bị xé toẹt ra.Vì thấy nó còn sạch nên đem về nhà chỉnh sửa nó lại.

Vì lỡ tay chỉnh khuôn mặt buồn cho chú gấu nên cậu cũng đã nghĩ cho nó một cái tên thật là buồn.Tên Sahu.Sa trong từ "Sad" và hu trong câu nói "huhu".Vì nhờ có chú gấu mà cậu đã nói chuyện nhiều hơn mặc dù tự nói chuyện với bản thân.

Có một lần làm bài tập với ba mẹ thì cậu về nhà nói với Sahu:

Tam Trà-Sahu à bài này mày có ba mẹ để làm không?

Sahu(Do Tam Trà giả giọng)-Có chứ chỉ là không biết 2 người đó là ai thôi.

Tam Trà-Ôi y chang tao nè!Vui ha!

Sahu-Thôi lo làm bài đi ông tướng!Lề mề coi chừng vào sổ đó!Hứa với hiệu trưởng rồi!

Tam Trà-Biết rồi!

Dù vui hay buồn thì cậu tự nói chuyện với chính mình và lấy Sahu giả làm người để cậu không cô đơn.

Có những lúc cô giáo cho cả lớp xem phim buồn lắm và cả lớp hầu như ai cũng khóc.Tam Trà cũng muốn khóc nhưng nén lại.Khi về nhà thì ôm con gấu và khóc.

Từ đó sinh ra tính cách lạnh lùng và tự kỉ cao của cậu.Cậu đã quen với việc này rồi.

Vào năm lớp 11 thì Tam Trà có tham gia câu lạc bộ vườn của trường và chăm sóc loài hoa 10 giờ mà cậu yêu thích.Vì cậu nghĩ loài hoa này nó sẽ giúp cậu không cô đơn nữa mặc dù cậu không muốn kết bạn với ai.

Hôm nay hội trưởng giới thiệu thành viên mới:

Kim Linh(Hội trưởng câu lạc bộ)-Chào mọi người đây là thành viên mới!Huyền Du!Vào đi bà!

Huyền Du-Chào mọi người!Mình là Huyền Du!Thích màu xanh dương,ghét sự giả dối và thích kem.Các loài hoa ở đây khi tui nhìn cũng như cây kem vậy!

Kim Linh-Sao đứa nào ở câu lạc bộ cũng mê Bingchiling vậy trời!

Khi Huyền Du nhìn Tam Trà thì cậu ấy cất tiếng gọi:

Huyền Du-Ê!Tam Trà đó à!

Cậu giật mình gật đầu đáp nhận lại.Cậu ấy chạy tới vỗ vai Tiểu Tam Trà và nói:

Huyền Du-Nhớ tui không?Chúng ta từng ở cô nhi viện nè!Tui còn nhớ biệt danh "Vô Danh" của cậu nữa!Chúng ta là bạn bè nha!Tui học lớp A4 á.

Tam Trà chưa kịp đáp thì có một bạn nữ khác rủ Huyền Du đi ăn kem và rồi tiếng trống vang lên.Cậu đi về lớp A2 của mình.Thầy chủ nhiệm bước vào và dẫn theo một học sinh từ lớp A1 chuyển sang lớp này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net