Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

17. Tra công tan làm được thế thân cường thụ đón.

Vừa mở cửa xe ra, mùi hương từ thế thân cường thụ ập vào, tra công khá thoải mái.

18. Hai người cùng về nhà, cùng ăn cơm, tra công và thế thân cường thụ cùng hoạt động thể chất, rồi ôm nhau ngủ.

Zzz

19. Mọi ngày vẫn diễn ra yên bình như vậy, tra công đi làm còn thế thân cường thụ đi đón. Tra công đưa tiền, thế thân cường thụ đi mua đồ và nấu ăn cho cả hai.

Cho đến khi tra công nhìn thấy bạch nguyệt quang đang ghé vào cửa xe nói chuyện cùng thế thân cường thụ.

20. Nhìn bạch nguyệt quang cười nói vui vẻ thêm background bong bóng màu hồng khiến tra công tức ói máu.

Bạch nguyệt quang có bao giờ dùng biểu cảm này nói với anh đâu!?????

Tra công dậm chân đùng đùng đến chỗ xe.

21. Khi tra công đến gần, bạch nguyệt quang vẫn không chú ý đến, ánh mắt vẫn dõi theo người đang ngồi ghế lái aka thế thân cường thụ.

Thế thân cường thụ nhìn thấy tra công thì đưa mắt về phía tra công, khiến bạch nguyệt quang nhìn theo.

22. Lúc bạch nguyệt quang nhìn tra công vẫn còn sót lại ngọt ngào trên mặt.

Tra công đón nhận ánh nhìn chưa từng có khiến tra công cứng người lại.

Cảm xúc chất chứa ghen tị, bùng lổ, bất ngờ, chút đau khổ vì tình yêu đơn phương.

23. Bạch nguyệt quang lên tiếng chào trước, tra công định chào lại thì thế thân cường thụ lên tiếng:

"Anh tan làm rồi à, lên xe đi."

Thành công dành sự chú ý của bạch nguyệt quang.

"Anh quen anh ấy à? Trước giờ em không thấy anh nhắc đến."

Bạch nguyệt quang nói cùng với đôi mắt to tròn, môi hồng hào hơi chu lên.

Hiển nhiên bạch nguyệt quang cố tình tạo ra biểu cảm đáng yêu.

Trúng tim tra công, không trúng với thế  thân cường thụ.

Thế thân cường thụ lạnh lùng: "Ừ."

Bạch nguyệt quang hẳn đã quen với thái độ lạnh nhạt của thế thân cường thụ, cười hề hề.

Tra công nhìn mà cay mắt.

Cậu đối xử với bạch nguyệt quang của anh thế à??? Bạch nguyệt quang cũng không giảm bớt nhiệt tình à???

24. Tra công dù nghĩ gì thì mặt cũng bình thản, nhìn bạch nguyệt quang và mở lời:
"Lời này phải để anh nói mới đúng. Em quen anh tài xế này à?"

Tra công cố tình nhấn mạnh từ tài xế.

Bạch nguyệt quang có vẻ bất ngờ, đôi mắt to mở to hơn, nhìn về thế thân cường thụ.

"Anh ơi, anh thiếu tiền à? Anh hoàn toàn có thể nói với em, em không thiếu tiền cho anh đâu. Anh đâu nhất thiết phải làm tài xế đâu ạ. Nếu cần thì anh cứ đến nhà em."

Nói đến câu cuối thì ánh mắt bạch nguyệt quang lộ vẻ chờ mong.

Tra công: này này

Thế thân cường thụ nghe xong chỉ thản nhiên thả ra hai chữ:

"Không thiếu."

Bạch nguyệt quang vẫn lo lắng, khuyên thế thân cường thụ thêm vài câu.

Tra công nhìn hết nổi một nóng một lạnh, còn cùng nhau quăng anh sang một bên cơ.

Nói xen vào: "Em chưa trả lời câu hỏi của anh đâu. Em quen vị tài xế này của anh ở đâu thế?"

Bạch nguyệt quang hơi nhíu mày với câu "tài xế của anh" nhưng vẫn lịch sự trả lời:

"Anh ấy học cùng trường bọn mình đấy, cùng khóa với anh luôn. Mà việc này chắc anh biết rồi. Nên em với anh ấy từng cờ quen nhau ở câu lạc bộ ở trường mình rồi cứ thế giữ liên hệ đến bây giờ thôi. Còn anh sao tình cờ tuyển trúng anh ấy vậy?"

Á đù.

Anh cũng không biết.

Việc thế thân cường thụ học cùng trường, cùng khóa anh. Hóa ra bằng tuổi à.

Cả làm sao mà kiếm được chức tài xế của anh nữa.

Ừ nhỉ!!!

Về phải tra hỏi. Việc nhà nói giữa đường không hay.

Nhưng tra công luyến tiếc không gian ở chung với bạch nguyệt quang.

"Em định đi đâu? Có thời gian không? Cùng anh ăn cơm tối, bình thường giờ này em chưa ăn tối đâu. Đừng suốt ngày bỏ bữa."

Tra công nuốt câu "Anh lo cho em" ở cuối câu vào bụng. Bạch nguyệt quang cũng đã nói không thích anh quan tâm thì anh quan tâm làm gì.

Bạch nguyệt quang nuối tiếc từ chối. Đôi mắt to tròn cụp xuống, trề môi hồng.

Trông đáng yêu hết sức.

Tra công thầm nghĩ.

Thế thân cường thụ vô hình ở bên: không cảm xúc.

Bạch nguyệt quang trả lời câu hỏi của tra công nhưng mắt lại nhìn thế thân cường thụ:
"Em có buổi biểu diễn piano vào tí nữa. Nên em không thể đi với anh được."

Thế thân cường thụ: vô cảm.

Tra công: "..."

"Thế mấy giờ em phải đến đấy chuẩn bị?"

Bạch nguyệt quang lòng đau như cắt:
"Bây giờ."

Tra công: "Ò."

Hơi tiếc nuối.

Bạch nguyệt quang cũng vậy.

Thế thân cường thụ thì không, dù thế thì mặt vẫn vô cảm.

24. Sau đó 3 người chia tay.

Tra công đóng cửa xe lại, thế thân cường thụ lái xe đi.

Để lại bạch nguyệt quang ghen tị nhìn theo.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net