Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Win, anh yêu em."

"Em cũng yêu anh."

Bright đặt môi mình lên môi Win, nhẹ nhàng hôn lấy cậu, cẩn thận, tỉ mỉ mà phác họa lại bờ môi Win. Tựa như cậu là thứ châu báu mong manh và dễ vỡ nhất trên thế gian này. Tựa như Win là một vị thần, còn anh là một bề tôi trung thành chỉ tôn thờ duy nhất vị thần này.

Win mỉm cười đón nhận nụ hôn của anh. Tận hưởng sự dịu dàng và ngọt ngào mà anh mang đến. Không biết có phải do cậu tưởng tượng không, nhưng sao nụ hôn này lại mang lại cảm giác khác biệt vậy nhỉ? Không vồn vã vội vàng, cũng không mang theo chút dục vọng nào. Cảm giác như Bright đang dùng nụ hôn này thay cho hàng ngàn câu nói anh yêu em, như Bright đang dâng linh hồn của anh cho cậu vậy.

Giữa hàng tỷ người trên thế gian này, thật may mắn biết bao khi ta tìm thấy nhau. Dù cho tương lai sau này có ra sao, giây phút này chúng ta thuộc về nhau.

Căn phòng đã tắt đèn, chỉ còn ánh sáng của mặt trăng hòa cùng ánh đèn của các tòa cao ốc chiếu vào từ khung cửa sổ, đủ để Bright nhìn thấy đường nét khuôn mặt của Win. Anh rời khỏi môi, nhìn sâu vào mắt cậu: "Có một suy nghĩ cứ lởn vởn trong đầu anh, rằng nếu anh biết rằng mình sẽ yêu em đến thế này, đáng ra anh nên yêu em từ cái nhìn đầu tiên." Đáng ra anh không nên lạnh lùng với cậu trong bữa tiệc hôm đó, đáng ra anh không nên phí phạm chừng ấy thời gian chỉ để xác nhận tình cảm của mình, đáng lẽ anh đã có thể ôm cậu trong vòng tay sớm hơn rất nhiều.

Win bật cười: "Mọi chuyện xảy ra đều có nguyên do mà. Em thì nghĩ rằng chúng ta gặp nhau vừa đúng thời điểm, yêu nhau cũng vậy, chẳng sớm, cũng không trễ. Quan trọng là, chúng ta còn rất nhiều thời gian ở bên nhau."

Bright siết chặt lấy eo cậu, không biết từ khi nào đôi môi đã chu du sang vành tai của cậu rồi. Rải những cái hôn và hơi thở nóng hổi truyền thẳng vào não bộ của Win, anh cười trả lời: "Ừm, còn rất nhiều."

"P'Bai, em nhột." Win rụt cổ lại, tránh môi của Bright

"Thế thì anh hôn môi vậy."

Bright trở về với hương vị ngọt ngào quen thuộc. Dùng lưỡi của mình tách môi của Win ra. Win khẽ hé môi, nghênh đón chiếc lưỡi của anh tiến vào. Bright nhanh chóng đảo khách thành chủ, chiếm lấy khoang miệng của Win. Anh dạo chơi qua từng ngóc ngách, cướp đoạt mọi hơi thở của cậu, bàn tay luồn xuống lớp áo ngủ, xoa nắn vòng eo vừa nhỏ vừa chắc. Rõ ràng khung xương của Win to hơn Bright, nhưng sao eo của cậu lại nhỏ thế nhỉ? Mỗi lần cậu sơ vin áo là anh chẳng thể rời mắt ra khỏi vòng eo nhỏ tý đó được.

Win bị anh hôn đến khó thở. Vòng hai tay qua cổ Bright, cậu dùng sức đẩy chiếc lưỡi vào khuôn miệng anh, nhanh chóng khám phá mọi mơi, tham lam nuốt lấy tất cả, hít vào khí ô xi làm căng đầy buồng phổi. Bright để cậu chơi đùa, thoải mái tận hưởng sự phục vụ ngây ngô của Win. Cánh tay chu du khắp mọi nơi, từ eo đến tấm lưng, rồi xuống đến mông cậu. Đã hứa là chỉ ngủ thôi, nhưng em bé này cứ chủ động như vậy thì anh biết làm sao? Anh có phản ứng mất rồi.

Win hôn chẳng có kỹ thuật gì, chỉ làm theo cảm xúc, chẳng mấy chốc cơ miệng mỏi nhừ, mặc cho Bright chiếm lại thế thượng phong, lần thứ hai cướp lấy hô hấp của mình. Đến lúc môi của Win bị hôn đến sưng lên rồi, Bright mới chịu rời đi, kéo theo một sợi chỉ bạc ám muội. Chậc, mai bé phải mang đôi môi sưng này đi làm rồi. Anh hôn dọc xuống cần cổ của cậu, rồi gặm nhấm xương quai xanh, bàn tay vẫn nắn bóp mông Win. Cậu thoải mái đến mức chẳng nghĩ được gì, nụ hôn của anh lúc nặng lúc nhẹ rải khắp nơi, cả người Win như ngồi trên đống lửa.

"Anh...Anh ơi... sẽ để lại dấu mất." Win cố gắng nhắc nhở anh. Đã bao nhiêu lần cậu bị fan bắt được chiếc cổ có dấu hôn rồi

Bright nghe vậy vẫn chẳng dừng lại, vừa rê đầu mũi quanh cổ cậu, vừa nói: "Vậy hôn xuống chỗ thấp hơn không ai thấy là được mà" Bright lật người lại, dang hai chân quỳ trên người Win, kẹp cậu ở giữa. Đôi môi cách một lớp áo ngủ hôn xuống ngực cậu, rồi ngậm đầu vú cậu vào. Win chẳng kiềm được mà rên lên, tiếp nhận luồng khoái cảm kỳ lạ đánh sấp vào não bộ.

"Hôn ở đây thì chẳng ai thấy được đâu. Ngoan, giơ tay lên cho anh nào." Bright dụ dỗ cậu, nhưng chẳng cần nghe Win trả lời, anh đã kéo hai tay cậu lên rồi kéo tuột chiếc áo ngủ ra. Trong đầu thầm nghĩ sao em ấy lại mặc áo thun nhỉ, nếu là áo có cúc thì anh đã xé toạt rồi. Phía dưới của anh khó chịu chết đi được.

Nửa người trên không có gì che chắn, cảm giác lành lạnh như ly nước hắt vào đám lửa nóng bừng trong người, làm Win thanh tỉnh hơn, ý thức được Bright đang muốn làm gì. Cậu vươn cổ xem xét tình hình, chưa kịp nói gì đã bị cơn sóng khoái cảm tiếp theo cuốn trôi, chỉ có thể cong người ngưỡng cổ ra sau rên rỉ. Bright vừa lột được chiếc áo đã dùng khoang miệng ấm áp bao bọc lấy vú cậu, một tay xoa nắn bên còn lại, một tay ở dưới cách lớp quần ngủ mỏng manh kích thích vật kia.

Win nghe thấy Bright cười khẽ, thở ra một làn hơn nóng ấm trên da cậu: "Em cương rồi."

"Ngủ...Ưm...Anh nói là...A...ngủ thôi mà..." Có Chúa mới biết cậu đã cố gắng thế nào để hoàn thành câu nói này. Thật sự là Win chưa từng ngủ với ai cả, ngay cả trong một năm du học ở nước Mỹ tự do cũng vậy. Lần đầu tiên cậu bị khoái cảm đánh úp như thế này.

Bright lui người xuống dưới, kéo cả quần ngủ lẫn quần lót của cậu xuống dưới mông. Vốn dĩ ánh sáng trong phòng không đủ, nhưng anh biết dương vật của Win trông như thế nào, hai đứa đi vệ sinh cùng nhau bao nhiêu lần rồi chứ. Từ sau khi xác định được mình thích Win, Bright mới cảm thấy may quá, nhỏ hơn anh, vậy thì anh nằm trên được rồi.

Dùng tay trực tiếp chạm vào thứ đang rất hưng phấn kia, thuần thục di chuyển lên xuống, Bright vô tội hỏi lại: "Nhưng em cương rồi, phải làm sao đây? Với cả đây cũng là ngủ mà."

"A... A... Đừng mà... P'Bai...a..." Win không ngờ mình có thể phát ra mấy tiếng kêu xấu hổ vậy. Nhưng khoảnh khắc bàn tay nóng hổi, có vết chai do tập ghi ta của Bright xóc lọ cho cậu, sướng đến mức Win chỉ muốn buông bỏ tất cả. Cảm giác khác hoàn toàn so với lúc cậu tự xử.

Bright lại vươn người lên hôn cậu. Nuốt trọn mọi tiếng rên tràn ra từ miệng Win. "Cậu nhỏ của em thì không nói vậy đâu."

Phía dưới của Bright chướng đến phát đau rồi, anh như tên đã lên cung, không bắn chắc anh chết mất. Tay anh vẫn lên xuống đều đặn, môi hôn từ môi Win rồi lại xuống xương quai xanh, cơ ngực và bụng cậu, để lại dấu hôn khắp nơi, chỉ chừa phần cổ.

Win thoải mái đến mềm nhũn người, chẳng thể cử động, chỉ có thể rên lên mấy tiếng a a và thở dốc. Bright thấy cậu sắp tới rồi nên càng gia tăng tốc độ ma sát.

"A... P'Bai... Em tới... Em tới đây!" Win cong người bắn ra. Phần lớn đều bắn vào tay của Bright, còn một ít dính ở trên bụng cậu.

Bright định dùng tinh dịch thay cho đồ bôi trơn. Anh kéo rộng chân cậu sang một bên, bôi lên lỗ nhỏ phía sau. Còn đang đê mê sau đợt cao trào thì Win cảm thấy Bright đang lần mò phía sau mông mình, cậu sợ đến mức tỉnh người.

"Anh làm gì vậy?"

"Ngoan nào."

"Á... Đau... P'Bai, đau quá... Hu hu..." Win sợ toát mồ hôi lạnh, không còn hình tượng mà khóc toáng lên

Mới vào được một đốt ngón tay Bright đã chẳng thể nào vào thêm. Cả cơ thể Win căng cứng, từ chối chấp nhận dị vật xâm nhập.

"Ngoan, thả lỏng nào. Ngón tay anh còn chưa vào hết nữa." Bright vẫn cố gắng dỗ dành cậu, anh cũng sắp bị bức phát điên rồi

"Không muốn.... Đau lắm... Hu hu...Không làm đâu..." Ngón tay chưa vào hết đã khó chịu đến vậy rồi, thứ kia đâm vào thì đau tới mức nào chứ?

Bright nhìn con thỏ đang khóc loạn kia, nước mắt thi nhau tràn ra từ hốc mắt, miệng thì mếu máo bảo không muốn. Anh lại thành kẻ xấu rồi. Cuối cùng chỉ biết thở dài, rút tay ra khỏi lỗ nhỏ, cúi xuống hôn lên mắt cậu, liên tục dỗ dành: "Không làm nữa, không làm nữa. Winnie của anh nín đi nào. Ngoan, đừng khóc nữa. Anh xót lắm."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net