13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giường của Win không lớn, hai người nằm trên đó sẽ hơi chật. Bright vẫn duỗi nửa chân ra, lắc lắc hai cái.

Mặc dù đã khuya, nhưng người đàn ông hai mắt sáng rực, hai khóe miệng không ngừng nhết lên. Trong lòng có chút kích động, kế bên anh là bé ngoan nhà hàng sớm, Bright đang hào hứng lên kế hoạch cho tương lai, nhưng sau khi nghĩ lại, anh có chút nản lòng.

Mặc dù là anh có cảm tình với cậu, nhưng cậu thì có như thế không?

Hôm anh quay về nhà sau khi được Nani cho phép, anh chạy qua nhà tìm cậu nhưng mẹ cậu nói rằng cậu đã đi hoạt động ở trường, lúc đó anh có chút hụt hẫn, vốn dĩ việc trở về nhà là vì anh muốn gặp bé ngoan một chút sau những ngày luyện tập mệt mỏi, nhưng cuối cùng lại không thể gặp được.

Đến khi trời tối, Nani hẹn anh đi ăn tối. Khi đi đến ngã tư đầu khu phố, anh chợt thấy Win đang đứng ở đấy, trên người mặc đồng phục hoạt động của trường, chắc có lẽ là cậu vừa đi hoạt động về. Vừa định đi đến chào thì bước chân anh dừng lại, bên kia đường, một cô gái không biết từ đâu đi đến ôm lấy cánh tay cậu, cô gái mỉm cười xinh đẹp động lòng người, anh thấy cậu cũng cười lại với cô, cả hai vui vẻ qua đường rồi đi mất hút.

Anh đứng đó, trơ mắt nhìn Win mất hút trong đám đông trên đường, không biết vì sao cảm giác muốn ăn biến mất. Vì vậy, Bright gửi cho Nani một tin nhắn rồi xoay người trở về nhà.

Suốt một đêm hôm đó, anh luôn tò mò rằng đó có phải là bạn gái của cậu hay không?

Cánh tay đột nhiên có người ôm lấy, Bright thoát khỏi trầm tư, nhìn sang bên cạnh, là Win ôm đã ôm cánh tay anh.

Anh đè nén hô hấp, không dám nhút nhít, sợ sẽ làm cậu thức giấc, cứ như vậy một lúc sau Win trở mình đưa lưng về phía Bright, nhìn xuống một chút sẽ thấy vòng eo cậu lộ ra ngoài. Bóng tối không làm cho Bright thấy rõ, nhưng anh biết chắc là nó trắng nõn.

Lặng lẽ liếm môi, không nghĩ chỉ vì một chút da thịt lộ ra mà cảm xúc dân trào.

Anh chẳng khác nào là biến thái, không thể mọc ra tâm tư xấu xa với bé ngoan được.

Nhưng anh muốn chạm vào.

Thời tiết về khuya càng lạnh hơn, Bright lặng lẽ đưa bàn tay kéo góc áo của cậu xuống, Win bỗng nhiên đè tay anh xuống.

Bright cả kinh, muốn rút tay lại nhưng bị Win nắm chặt.

"Em... em chưa ngủ sao?"

"Lạnh" Win vén góc áo xuống, lật người lại "Sao anh chưa ngủ, không ngủ được?"

"Anh, anh không ngủ được" Thuận đà lui xuống, đây là cách chạy trống tốt nhất.

Bright ngẩng đầu lên, cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay của Win, trong lòng đột nhiên cảm thấy thật thoải mái.

"Trời bắt đầu lạnh rồi, đắp chăn lại cẩn thận" Win chồm người dậy, kéo chăn qua cho Bright, chăn của cậu quá ấm, nhưng tim anh lại càng ấm hơn.

Anh nhắm mắt lại, Bright nhít người lại gần cậu, tham lam sự ấm áp của Win, mọi chuyện khiến mệt mỏi và suy nghĩ của anh đều tan biến.

— — — — — — — — — — —

Metawin hơi lạnh, chân quơ lung tung để tìm cái chăn bị đá đi đâu mất, cảm giác mình đụng phải gì đó cậu mơ mơ màng màng nhít người tới,... Gối? Chăn? Nhưng gối chăn này chẳng phải nóng quá hay sao? Cậu mặc kệ rằng nó là gì chỉ biết nó sẽ giúp cậu sưởi ấm.

Reng reng reng, tiếng chuông báo thức vang lên đúng hẹn, Win lập tức giơ tay tắt đi sau đó quay lại ôm lấy cái gối ấm áp bên cạnh.

Trời lạnh như vậy mà được ôm một cái gối như lò sưởi như vậy, Metawin chẳng muốn rời khỏi giường một chút nào.

Nhưng mà sao cái gối này lại biết cử động vậy, nó còn biết choàng tay qua eo cậu... Win bỗng nhiên bừng tỉnh.

Trời ạ, Bright đang ngủ ở bên cạnh Win! Cậu vội vàng lăn ra khỏi vòng tay của anh, nhưng có lẽ lăn quá nên cậu bị rớt hẳn xuống giường. Tiếng phịch phát ra khá lớn nên làm Bright giật mình bật dậy, anh nhìn xung quanh để tìm kiếm nơi phát ra tiếng động rồi dừng lại ở trên cái mông đang chổng lên của Win dưới sàn nhà.

"Em làm gì ở dưới đó vậy?"

"Kh-không có gì"

"Vậy thì lên đây đi, trời vẫn còn lạnh em nằm dưới đó không tốt chút nào"

Win từ từ leo lên lại giường, cậu nhìn xung quanh phòng, không biết là căng thẳng hay thẹn thùng mà cậu cảm thấy hình như xung quanh đang nóng lên.

Đến lúc Bright thức dậy lần nữa thì đã là giữa trưa, không ngờ là anh đã ngủ lâu đến thế kể từ sau đợt comeback vừa rồi, nhìn sang bên cạnh giường đã trống từ lúc nào. Điện thoại đặt trên đầu giường reo lên, Bright với người đến lấy.

"Em nghe"

"Nghe giọng như thế chắc là vừa thức dậy nhỉ?"

"Có gì không?"

"Đã mua đồ ăn sáng rồi, mau ra lấy"

"...Em có dặn anh chuyện này sao?"

"Không, là anh tự mua"

"Ồ"

"Mau ra lấy, anh còn có việc gấp"

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Bright lật đật xuống giường, tìm lấy áo khoác-khoác vào rồi ra ngoài tìm Nani.

Vừa bước ra khỏi cửa Bright đã bắt gặp ánh mắt kì lạ mà Nani đang trao cho anh, nhìn lại chính mình xem có điều gì bất thường hay không mà lại khiến cho anh quản lý một phen sốc đến thế, thì ra là bộ đồ ngủ mà anh đã mượn của Dew để mặc.

Haizz, như những gì anh đã nghĩ vào tối hôm qua, Nani hiện giờ đang ôm bụng cười nắc nẻ.

"Này, hahahaha... Cậu tìm đâu ra bộ đồ đó vậy? Hahahahahah, dễ thương chết đi được. Anh không ngờ gu em là như thế"

Miệng thì cười không ngớt còn tay thì rút điện thoại trong túi ra, trong khi Bright vẫn còn đứng bất động trước cửa, tách một tiếng, một bức ảnh ra đời.

"Tên điên kia, mới sáng sớm mà anh cười vậy không sợ làm phiền hàng xóm sao?"

"Cậu mới là tên điên, trong xóm này người duy nhất vẫn còn ngủ là cậu đấy"

Nani nói xong lấy trong xe ra túi thức ăn đã mua sẵn đưa cho Bright, tiếp theo còn có cây đàn ghi-ta và vài túi nhỏ khác.

"Wan nói với anh là dạo này em bị mất ngủ, con bé nhờ anh mua thuốc cho cậu"

Anh nhận lấy, không quên chào Nani một tiếng rồi xoay người trở vào nhà, nhưng chưa được hai bước đã bị gọi lại.

"Khoang đã, tại sao cậu không bước ra từ nhà của mình mà lại bước ra từ nhà của bé hàng xóm?" Hắn nhìn Bright đầy thắc mắc nhưng sau đó sâu chuỗi lại mọi thứ "Này! Cậu muốn chết rồi sao mà lại đi làm chuyên xấu xa với trẻ dưới vị thành niên? Anh nói cho cậu biết, nếu cậu làm như thế thì sẽ- ưm"

Chưa kịp nói hết thì đã bị Bright bịt miệng, anh thầm nghĩ nếu còn đứng đây nữa thì với giọng nói oanh vàng của Nani thì thế nào cũng có người gọi cảnh sát đến bắt anh thôi, nên đành lôi Nani vào nhà của Win.

____________________

Anh ca sĩ B: Ngủ với bé hàng xóm một đêm sáng ra tôi thành tội đồ nào không hay

Lâu lâu được bữa chăm chỉ, chứ mỗi lần ra chap đều đều thì chừng ra được 2-3 chap thì lặn tầm 1 tháng rồi ra tiếp. Mong là mấy lần sau ra chap đều.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net