└The City Den┐

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


All For One thầm nghĩ trong đầu khi hắn nhìn người anh hùng số một, đối thủ truyền kiếp của hắn, anh hùng hậu duệ được tạo nên từ em trai hắn, nằm bất động trên mặt đất với thân hình cao lều khều cho cả thế giới nhìn thấy. Quả thật, kế hoạch của hắn đã diễn ra tốt hơn những gì hắn mong đợi. Thế giới giờ đây đã mất đi "Biểu tượng hoà bình", trong khi đó Liên minh tội phạm đã được biết đến rộng rãi, và khẳng định được vị thế trong thế giới ngầm.

Những tiếng cười khoái trí của hắn vang lên trong không gian hoang vắng, khi hắn cảm nhận được Kurogiri quấn lấy hắn, đưa hắn đến lối thoát đã định sẵn trong khi cả thế giới chìm trong im lặng khi người hùng số một của họ bị đánh bại.

Một khi màu đen đi qua mắt hắn, hắn phải đối mặt và bảo vệ Liên minh của mình. Theo kế hoạch, Liên minh ngồi trên chiếc thuyền nhỏ đã sắp xếp. Hắn biết rằng họ sẽ không nghi ngờ gì mà theo hắn, theo sau như những con chó săn trung thành mà hoang dã. Và hắn đã tìm thấy một nơi hoàn hảo, cơ sở hoạt động mới của họ. Thành phố Yokohama kỳ lạ và hẻo lánh. Miễn là ai còn nhớ, Yokohama tách biệt với phần còn lại của thế giới. Rào chắn xung quanh nó không một lần dao động trong suốt nhiều năm.

Trong khi nhiều người đã được chính phủ cử đi để thu thập thông tin, thì lúc họ trở về với bàn tay trắng và hầu như không thể hoạt động do chấn thương, quay trở lại sau khi đặt chân đến thành phố đó, tất cả họ gần như phát điên vì sợ hãi, nhắc đến những kẻ phản diện, những kẻ mà họ gọi là Mafia Cảng.

Tuy nhiên, thông qua hàng loạt mối quan hệ của mình, hắn đã phát hiện ra một vết nứt nhỏ trong cái gọi là rào chắn không thể xuyên thủng. Điều đó đã dẫn đến vị trí của Liên minh bây giờ. Kế hoạch rất đơn giản. Kurogiri sẽ đi qua rào chắn và dịch chuyển Liên minh sang.

"Chuẩn bị thế nào?" Hắn hỏi người con trai nuôi của mình.

"Tất cả mọi thứ như ngài đã hướng dẫn, chủ nhân." Đó là một câu trả lời háo hức và hắn chỉ ậm ừ khi ra hiệu bắt đầu.

Không đến một phút sau, ta đã nhìn thấy thân ảnh của người dịch chuyển ở phía bên kia của rào chắn. Hắn cười toe toét trước sự thật rằng kế hoạch của hắn đang diễn ra hoàn hảo. Hắn gật đầu một cái và làn khói đen quen thuộc bao trùm lấy cơ thể hắn và những người khác trên thuyền.

Hắn không biết mình mong đợi điều gì từ cái nơi gọi là thành phố của tội phạm, nhưng những gì hắn thấy được chắc chắn là điều khác xa nhất so với mong đợi của hắn. Hắn đã nghĩ rằng sẽ có sự hỗn loạn, những kẻ phản diện chạy loạn xạ không một chút kìm nén, nhưng thứ mà hắn bắt gặp lại là một thành phố thanh bình và yên tĩnh, khung cảnh thành phố đẹp như tranh vẽ. Họ thực sự đã đến đúng nơi? Có lẽ đây là ảo ảnh của người nào đó để đánh lừa người ngoài. Suy nghĩ của hắn bị cắt ngang bởi một giọng nói.

"Cuối cùng thì các ngươi cũng ở đây ~." Tất cả họ đều quay phắt mặt về phía giọng nói đó và cảnh tượng đặc biệt đang diễn ra trước mắt họ.

Người vừa nói, một người đàn ông với mái tóc rối, băng bó kín tay và mặt đang vẫy tay chào họ trong khi bị siết cổ bởi một chàng trai tóc ngắn, màu cam đỏ. Một người phụ nữ tóc đỏ, mặc một bộ Kimono với chiếc ô che lấy người, và một người đàn ông tuổi xế chiều tư thế cảnh giác với một chiếc kính một tròng bên mắt phải. Điều thu hút ánh mắt của hắn là cặp đôi phía sau. Một cậu bé tóc trắng và một cậu bé tóc đen rối đứng đó, im lặng quan sát họ. Cậu bé tóc trắng đeo một chiếc vòng to quanh cổ, cậu bé tóc đen nhìn họ với đôi mắt khát máu, và ho khan.

Điều đáng chú ý nhất là tất cả họ đều mặc đồ đen, với tư thế cảnh giác, sẵn sàng lao vào chiến đấu bất cứ lúc nào. Hắn đoán rằng tất cả họ đều là những người dùng quirk. À, và có thể họ là một tổ chức ở đây. Hắn cho rằng đây là cơ hội tốt để thiết lập một mối quan hệ có lợi.

"Các người là ai?" Hắn hỏi một cách lịch sự, khiến chàng trai tóc cảm đỏ thấp bé phải dừng lại hành động của mình.

Hắn quan sát người quấn băng khắp người chỉnh sửa lại bộ đồ trước khi cười toe toét với họ. All For One đã đối phó với rất nhiều nhân vật phản diện trước đây, hắn không phải là nhân vật phản diện hàng đầu mà không cần làm gì cả. Hắn đã nhìn thấy rất nhiều người bệnh hoạn và tinh thần không ổn định, nhưng nụ cười như con thú săn mồi đó lại khiến hắn chuông cảnh báo trong đầu vang lên.

"Dazai, Dazai Osamu." Người đàn ông trả lời, mỉm cười thật ngây thơ.

"Và cậu có việc gì ở đây sao, Dazai-san?" Hắn vẫn hỏi một cách lịch sự. Hắn không biết gì về thành phố này cho đến bây giờ và hắn không ngu ngốc cho rằng mọi người ở đây sẽ cúi đầu sợ hãi trước hắn, như những con người ở Musatafu.

"Ara ara ~. Tôi không nên hỏi anh điều đó sao, Shigaraki-san? Khi anh bước vào thành phố của tôi mà không được sử cho phép." All For One giật mình. Làm sao? Làm thế nào mà người đàn ông này biết tên của hắn. Phía sau hắn, hắn có thể nghe thấy những người khác đang chuẩn bị cho một cuộc chiến trước phản ứng của hắn.

Làm sao? Làm thế nào mà người đàn ông này biết tên của hắn. Hắn buộc mình phải giữ bình tĩnh ngay cả khi tâm trí hắn đang gào thét nguy hiểm. Hắn không thể đánh giá thấp bọn họ. Đánh giá từ đội hình của họ, người hắn đã nói chuyện là ông chủ. Chỉ cần hắn có thể đối phó với anh ta thì họ sẽ ổn thôi. Rốt cuộc, hắn có thể khiến những kẻ đó phải nhận thất bại nếu mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.

"Oi, Osamu. Nhanh lên một chút được không? Một số người trong chúng ta thực sự có việc quan trọng phải làm." Cậu trai tóc đỏ rực lửa cắt ngang sự im lặng kéo dài. All For One đã phải kìm nén sự bực tức trước những lời lẽ xem thường mình.

"Nè, chibi. Không thấy tôi đang chào đón những vị khách này sao? Con sên muốn đưa tôi lên giường thế sao?" Nụ cười của người đàn ông trở nên rộng hơn, mái đầu đỏ bốc khói rõ ràng nhưng cậu vẫn im lặng.

Sự kiên nhẫn của Shigaraki đã cạn kiệt, hắn nói hết sức mình, "Sao ngươi biết tên ta!"

Câu hỏi vang lên trong bầu không khí im lặng và Dazai không thể kìm được tiếng thở dài. Thành thật mà nói, đây là thứ mà thế giới bên ngoài coi là mối đe dọa số một? Và lúc ở đây gã đã rất phấn khích, cuối cùng cũng có một chút niềm vui khi biết được ý định của chúng đối với thành phố này. Nhưng thật là thất vọng.

"Tại sao? điều tra, tất nhiên." Gã nở nụ cười lạnh lùng với họ, đôi mắt nhìn bóng người bên cạnh. Bây giờ điều đó thật thú vị.

"Ngươi muốn gì?" Một giọng nói khó nhọc đặt câu hỏi. Chàng trai có mái tóc xanh lam, những bàn tay rời rạc rải rác khắp cơ thể. Kỳ lạ.

Nụ cười của Dazai không bao giờ tắt khi gã trả lời, "Ah Toumura-san. Tất nhiên rồi, tôi muốn tất cả các người rời đi."

"Và tại sao bọn ta phải nghe ngươi?" Là câu trả lời xấc xược và phẫn nộ. Thành thật mà nói, ngay cả những cuộc đối thoại của họ cũng rất chung chung. Dazai thực sự đã chán rồi.

"Sự bẩn thỉu của các người đang vấy bẩn thành phố này." Nụ cười của gã vẫn hiện diện nhưng giọng điệu của gã đủ để khiến mọi người có mặt phải rùng mình.

"Đồ khốn nạn."

Nhiệt độ đột ngột giảm xuống và một giây sau, tất cả những người được gọi là Liên minh tội phạm đều quỳ gối. Sự phản kháng của họ thật thú vị, họ không bao giờ có thể thoát khỏi trọng lực.

Gã quay đầu về phía người chồng của mình, phát hiện ra người tóc đỏ vẫn đứng đó, lặng lẽ với hai tay đút túi quần nhưng đôi mắt nheo lại tập trung nhìn vào những kẻ đang quỳ gối. Ah, người chồng trung thành và trung thành của gã, người sẽ không cho phép bất kỳ ai có sự thiếu tôn trọng với gã. Gã rùng mình khi Chuuya hướng đôi mắt sapphire của mình về phía gã, thầm hỏi phải làm thế nào.

Gã lắc đầu, thầm bảo Chuuya buông tay. Chibi đảo mắt nhưng vẫn làm theo lệnh của gã và thả những kẻ xâm phạm."Quay trở lại. Các người không thuộc về nơi đây. Yokohama không can thiệp vào thế giới bên ngoài và bên ngoài hay các người cũng không nên can thiệp vào thế giới của chúng tôi." Gã khẳng định chắc chắn trước khi quay lại nhìn họ, chiếc khăn quàng đỏ của anh phảng phất trong tầm mắt.

"Các người nghĩ mình là ai! Nơi này chẳng qua chỉ là một thành phố tràn ngập tội phạm!" Họ lao vào gã, All For One tóm lấy cổ gã trước khi hắn bị quấn lại, một con hổ vồ lấy hắn một cách duyên dáng.

Những vệt mờ màu sắc nhanh chóng được nhìn thấy trong vài giây sau đó, Liên minh đều bị ghim xuống đất và bất động. Khi âm thanh của cuộc đụng độ đã dừng lại, gã quay lại nhìn thấy các giám đốc điều hành và người bảo trợ của mình. Môi gã lại nhếch lên thành một nụ cười tàn nhẫn khi Shigaraki nhìn gã với vẻ bối rối và giận dữ.

"Chắc ngươi đang tự hỏi tại sao không thể cảm nhận được quirk của tôi. Ở Yokohama, chúng tôi không có quirk. Nhưng chúng tôi có một thứ nguy hiểm và mạnh mẽ hơn nhiều." Dazai cúi xuống trước mặt người đàn ông đeo mặt nạ, đôi mắt đỏ rực bắt gặp đôi mắt đen đờ đẫn kia. "Các người nghĩ rằng rào cản tồn tại để ngăn người dân ở đây ra ngoài. Không, nó tồn tại để giữ họ ở lại, ngăn họ tiêu diệt những anh hùng thảm hại và xã hội đầy dẫy những kẻ phản diện kia. Vì vậy, tốt hơn nếu các người nên biết điều đó"

Với một cái vẫy tay, mọi người đã tập trung lại sau lưng gã ta một lần nữa khi họ quay người rời đi. "Các người nên biết ơn vì tôi không quan tâm đến thế giới của các người. Nếu không, tất cả chỉ có thể là thảm họa." Gã ta cười khúc khích, khi họ khuất dần trong màn đêm, để lại Liên minh những kẻ phản diện hùng mạnh một thời bị nghiền nát.

-------------
Lynz


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net