Viện trưởng Odasaku.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

〖 Thế giới Z-321 〗

Sau một thời gian (rất dài) nghỉ ngơi, màn hình cuối cùng lại có phản ứng.

Mọi người nhanh chóng quay về sự chú ý đến màn hình.

Từ tập phim cuối đã bị bắt chuyển đến gần ADA Ango đẩy đẩy mắt kính, bên cạnh [Ango] bắt chước theo.

Trong mắt Odasaku, hai người họ hàng động đều rất đáng yêu.

Dazai thì trầm ngâm suy tư.

Lần này thậm chí còn không dò hỏi sao?

Đầu tiên thế giới xuất hiện hắn và Atsushi, thứ hai là Ango, như vậy thứ ba....

Suy đoán của Dazai được xác nhận khi màn hình đầu tiên xuất hiện người là Odasaku.

Trong một sân chơi rộng trước cô nhi viện, Oda Sakunosuku một đám đáng yêu bọn nhỏ chơi đùa.

Trong số bọn trẻ đó, loáng thoáng xuất hiện vài gương mặt quen thuộc.

Bọn trẻ ríu rít lôi kéo Odasaku, leo trèo chạy nhảy làm mọi thứ.

"Ai? Những đứa trẻ kia có phải chúng ta không?"

Tanizaki phát hiện manh điểm, Naomi gật đầu tán đồng.

"Đúng vậy, nhưng mà Nii-san hồi nhỏ là đáng yêu nhất~."

Nói tay ôm chặt Tanizaki hơn, vui vẻ cọ cọ.

Bên khác, [Naomi] cũng kích động ôm lấy [Tanizaki], miệng lẩm bẩm muốn thấy [Tanizaki] mặc đồ trẻ con để nàng chăm sóc gì đó.

[Akutagawa] lựa chọn kéo [Kenji] ra chỗ khác rời xa hai người.

Cả không gian lựa chọn bỏ qua bốn người họ, chuyên chú quan sát màn hình.

Đúng vậy, những đứa trẻ đa số đều mang gương mặt của bọn họ.

Nikolai nhạy bén nhìn thấy hơi rời xa đám người ở bên nhau hai đứa nhỏ, hưng phấn cùng Fyodor nói.

"Bạn thân! Nhìn kìa nhìn kìa! Là chúng ta đó!"

Fyodor thản nhiên gật đầu, mặc kệ Nikolai để phần lớn trọng lượng lên người hắn, đưa mắt nhìn một đứa trẻ khác đang nhút nhát bám vào quần Odasaku.

Đó là...Sigma? Hài tử đó cũng ở a.

Bên If tuyến mọi người nhìn những đứa trẻ còn lại, phát hiện tất cả họ thật đúng đều là bọn họ phiên bản trẻ con.

Cả hai Odasaku nhìn nhìn, không thấy quen thuộc bọn nhỏ, một người ngốc mao rũ xuống, một người hơi hoang mang.

Bọn nhỏ đâu rồi?

"A lạp a lạp, thật là quen thuộc trường hợp đâu."

Một giọng nói có vẻ xa lạ từ phía Beast vang lên, khiến mọi người hướng về phía nơi phát ra tiếng đó.

Chỉ thấy một thiếu nữ tóc vàng mặc đồ y tá bên cạnh [Mori] hứng thú bừng bừng nhìn vào màn hình, thấy mọi người nhìn qua còn nháy mắt một cái nữa.

[Odasaku] nhìn thấy người nói, lễ phép gật đầu chào hỏi.

"Đã lâu không thấy, Elise-san."

"Ân, đã lâu không thấy, Oda-chan~."

"Phụt!"

"Khụ khụ khụ!"

Đang uống rượu (giả) Chuuya phun ra.

Dazai và Yosano đều không cấm điên cuồng ho lên.

Không bởi vì khác, chỉ bởi vì xưng hô trong miệng [Elise].

Đã biết, [Elise] tương đương [Mori Ougai].

Như vậy, [Elise] kêu [Odasaku] "Oda-chan" = ?

Đến cả thủ lĩnh Zai vẻ mặt cũng hơi vặn vẹo lên, sau đó liền bản năng che tránh [Odasaku] khỏi tầm mắt của [Elise].

(Bởi vì thân thể gầy yếu và chiều cao vấn đề nên không thành công đâu.)

Không, vấn đề lớn nhất có lẽ là:

Tại sao [Odasaku] biết [Elise]?

[Dazai] biết đáp án, nhưng này cũng không ngăn cản cậu không thích việc [Elise] cùng [Odasaku] thân thiện chào hỏi.

Nhưng chưa kịp họ đưa ra nghi vấn, màn ảnh tiếp tục truyền phát tin.

------------------------------------------------------------

"Odasaku! Ra chơi với tụi con đi!"

"Đúng rồi đúng rồi, viện trưởng ngài dạo gần đây không chơi với tụi con rồi đó!"

Bọn trẻ nhốn nháo kêu, trong đó một tóc đen che mắt hài tử ôm chính mình tiểu chồn thú bông, nhút nhát cầm lấy tay Odasaku.

"Viện, viện trưởng cùng chúng con cùng chơi đi..."

Đội mũ trinh thám giống mèo nhỏ hài tử híp mắt giơ tay kêu to.

"Chúng ta cùng chơi trốn tìm đi, để viện trưởng tìm chúng ta lạp!"

"Trốn tìm! Chúng ta cũng chơi đi, ta thân ái bạn thân!"

Tuổi nhỏ Nikolai nghe bên đó ồn ào, mắt sáng lên.

Fyodor bình thản gật đầu, mặc kệ Nikolai kéo chính mình đi.

Những đứa trẻ khác cũng đồng ý, sau đó chưa đợi Odasaku nói đồng ý liền nhanh chóng chạy đi, chỉ để lại Odasaku tràn đầy bất đắc dĩ biểu tình cùng một tóc vàng hài tử.

Kenji buồn ngủ xoa mắt, ngốc ngốc ngậm lấy con bò thú bông trên tay mình, làm thú bông hơi dính nước dãi.

Odasaku giở khóc giở cười ôm lấy Kenji, miệng phối hợp bọn nhỏ trò chơi.

"Bắt được một đứa."

"Ai? Ta là viện trưởng cô nhi viện sao?"

Cả hai Odasaku ngốc mao hạnh phúc vẫy vẫy.

"Nói thật, theo cách nào đó thật là không bất ngờ tí nào."

[Kunikida] đẩy đẩy mắt kính nói.

[Akutagawa] thâm chịu chấp nhận gật đầu.

"Đúng vậy, Oda tiên sinh đã nhận nuôi tận 15 hài tử rồi. Nếu có một ngày thật sự mở cô nhi viện thật sự sẽ không gây ngạc nhiên lắm."

Nghe 15 hài tử, mới từ việc [Elise] xưng hô đi ra chủ thế giới bị kinh tới rồi.

"Mười, mười năm!?"

Ango run run rẩy rẩy đẩy kính, nhớ về năm đứa trẻ của Odasaku, đột nhiên thấy chóng mặt.

Năm đứa đã như thế rồi, mười năm đứa thật sự không phải để khủng bố sao!?

[Ango] nghiêng đầu, cũng không có gì chân thật cảm xúc, nhưng mà nhìn cùng vị thể phản ứng nổi lên tò mò.

Điều này thật sự lợi hại lắm sao?

------------------------------------------------------------

"Là viện trưởng đâu, Odasaku."

[Dazai] không cấm nhẹ giọng cảm thán, sau đó cứng người lại khi nhận ra mình mới nói gì.

Quả nhiên, [Oda] nhạy bén đưa mắt nhìn lại đây, nhưng lại không có nói gì, chỉ nhàn nhạt "Ân." một tiếng rồi lại đưa mắt nhìn màn ảnh.

[Dazai] dần dần thư giãn lại với thái độ bình tĩnh của [Oda], hơi ảo não với hàng động lúc nãy của mình.

Thật là, tại sao hắn lại thói quen mà phát ra cảm thán đó chứ?

May mắn [Odasaku] không quá chú ý, nếu không....

Nghĩ như vậy [Dazai] không nhận ra [Odasaku] ngó hắn liếc mắt một cái, tay hơi hơi động, nhưng cuối cùng vẫn là yên vị.

[Odasaku]: Hảo muốn xoa, nhưng mà sẽ dọa đến miêu miêu đi?

Nên vẫn phải nhịn xuống.

[Chuuya] ngó mắt nhìn thủ lĩnh, hắn nhớ đến mấy lần nhìn thấy thủ lĩnh cầm một cuốn sách lên đọc bộ dáng, luôn luôn bất giác phát ra cảm thán giống như bây giờ.

Nhưng mà cuốn sách đó không hề có một dòng chữ nào....

Sau đó ngó mắt [Odasaku] bên cạnh [Dazai], [Chuuya] mắt cá chết phun tào.

À không, mỗi lần gia hỏa này lén theo dõi người ta cũng có thói quen đó.

"Quả nhiên là viện trưởng đâu, Odasaku."

Dazai nhìn bị những đứa trẻ bao quây Odasaku, ánh mắt nhu hòa xuống.

Quả nhiên, Odasaku thích hợp nhất loại này sinh hoạt a....

Dazai thói quen mà dựa vào Odasaku, Odasaku cũng thói quen mà xoa đầu Dazai.

"Dazai, tôi không hối hận về quyết định lúc đó...." Xin lỗi.

"Tôi biết mà."

Không cần xin lỗi đâu, Odasaku.

------------------------------------------------------------

"Trốn tìm, hảo chơi sao?"

Kyouka nghi hoặc hỏi, đổi lại là Kenji vui vẻ trả lời.

"Tất nhiên, trò đó cực kì vui lắm luôn! Tớ và những con bò lâu lâu cũng chơi trò đó nữa!"

Đó không phải trốn tìm, là đơn phương săn giết đi?

Kunikida vô ngữ nghĩ, nhớ về hồi xưa từng thấy Kenji trong miệng cùng mấy con bò chơi "trốn tìm" trường hợp.

Atsushi hướng về phía Kyoka cười, ôn nhu đề nghị nói.

"Nếu Kyoka-chan muốn, có lẽ lúc nào rảnh chúng ta có thể cùng mọi người chơi, được không?"

Xong rồi nhận ra chính mình chưa chưng cầu đại gia ý kiến, cẩn thận đưa mắt về phía những người khác trong Trinh thám xã, tất cả đều gật đầu hoặc hướng về phía Kyouka cười.

[Kyoka] nghiêng đầu nghĩ nghĩ.

Trốn tìm? Là giống như lúc họ phải đuổi bắt mục tiêu sao?

[Koyo] nhận ra [Kyoka] tầm mắt, ôn nhu xoa đầu [Kyoka].

[Mori] nhớ về bọn nhỏ cô nhi viện, run rẩy khóe miệng.

Cũng mệt là thường ngày bọn nhỏ cũng không hay tìm ông lắm, nếu không....

Nhìn Odasaku phía trên cùng bọn nhỏ chơi đùa, lại nghĩ trong viện bọn trẻ năng nổ bộ dáng, [Mori] rùng mình.

------------------------------------------------------------

Thời gian trôi qua, Odasaku thành thạo mà bắt hết tất cả bọn trẻ, khi đứa cuối cùng bị bắt, cũng là đến giờ ngủ trưa.

Kết thúc trò chơi, dưới sự kêu gọi của Ozaki Koyo và những người khác, bọn nhỏ lưu luyến chào tạm biệt Odasaku, đi vào trong nhà.

Odasaku đi theo sau, quan sát bọn trẻ đi vào trong viện để ngủ.

Vị nhân viên trẻ tuổi thở phào, cười với Odasaku.

"Vấn vả ngài, viện trưởng."

Odasaku nhàn nhạt nói.

"Không có gì, bọn trẻ rất đáng yêu không phải sao?"

Ba điều hắc tuyến chảy xuống trán Ozaki Koyo.

'Tuy rằng biết viện trưởng đang nói bọn trẻ, nhưng không hiểu sao mình lại nghĩ tới một người....'

"Viện trưởng, chúng tôi cũng phải đi nghỉ ngơi đây, ngài nhớ cũng đi nghỉ ngơi đó."

Những hộ công khác hướng về Odasaku quan tâm, xác nhận Odasaku sau đó sẽ nghỉ ngơi xong mới an tâm vào trong nhà.

Là bọn nhỏ!

Mắt của các Odasaku sáng lên, lại nhìn bọn trẻ thanh thiếu niên bộ dáng, càng thỏa mãn.

Thật tốt a, bọn nhỏ trưởng thành bộ dáng.

Nhất là đối với Odasaku bên chủ thế giới.

Rốt cuộc, hắn đã đánh mất nhìn bọn nhỏ lớn lên cơ hội.

Ozaki Koyo nhìn chính mình trên màn ảnh, nhướng mày.

Nàng kiểu này thật sự hiếm thấy.

Nhưng mà hộ công trong cô nhi viện sao?

Cảm giác cũng...tốt?

------------------------------------------------------------

Odasaku cùng những người cáo biệt, ngồi trên ghế bập bênh trong sân một lúc thì một giọng nói vang lên.

"Odasaku-san bữa nay vất vả, cùng bọn nhỏ chu toàn chắc mệt lắm nhỉ?"

"Ougai-kun, đừng có hùa cùng bọn nhỏ trêu chọc tôi nữa."

Mặc màu trắng bác sĩ phục tuổi trẻ thanh niên Mori Ougai cười mà không nói.

Đằng sau Yosano Akiko thiếu nữ mắt cá chết vươn tay đập vào đầu Mori.

"Đau! Akiko-chan, sao em lại đánh tôi!"

"A."

Mori lựa chọn im lặng trước nụ cười đáng sợ của Yosano.

Cơ chế phòng chống Mori, bật.

"Mori-san sao lại ở đó nhỉ, hay ngài đã bụng đói khăn quàng đến mức định ra tay với bọn trẻ?"

Dazai tạc mao nói.

Còn chưa kịp Mori nói gì, [Mori] đã cướp lời.

"Sao sao, Dazai-kun nói thế thật làm người thương tâm, rốt cuộc ở bên này ta chính là viện trưởng cô nhi viện nha."

Nghe lời này Port Mafia, Dazai, Yosano dùng kinh tủng ánh mắt nhìn [Mori].

"Uy uy, không thể nào, ngươi, cô nhi viện viện trưởng?"

Yosano nhịn không được hỏi, mặc kệ ánh mắt bên Port Mafia.

Này thật không phải trò đùa thế kỷ?

[Mori] tỏ vẻ, đúng vậy.

"Sao, sau khi Dazai-kun cướp đi ngôi vị thủ lĩnh của ta, ta đã bị an bài đi tiếp nhận cô nhi viện dưỡng lão a."

Hảo gia hảo, hóa ra là ngươi làm a!

Cái này không thể tin tưởng ánh mắt chuyển sang thủ lĩnh Zai.

Thậm chí Yosano còn vẻ mặt đau đớn kịch liệt, rất muốn lay bả vai của thủ lĩnh Zai.

Ngươi rốt cuộc nghĩ gì mà khiến tên đó làm viện trưởng cô nhi viện a!?

Nhìn ta, nhìn chính ngươi, lại nhìn Q đi!

Trừ Elise ra có đứa trẻ nào dưới tay tên đó tinh thần bình thường a?!

Thậm chí Elise không phải người a!

Nga, Chuuya? Tên đó là do Ozaki Koyo dạy dỗ, không liên quan gì Mori cả.

------------------------------------------------------------

Đột nhiên bị cùng vị thể và hai Yosano không thể tin tưởng cùng đau kịch liệt ánh mắt đâm [Dazai] nhược nhược biện giải.

"Khụ, đó là biện pháp tốt nhất vào thời gian đó...."

Như là cô nhi viện đó là cô nhi viện cũ của Atsushi, hay là cô nhi viện đó xa lánh thế nhân ở vùng núi gì đó.

Với lại so với các thế giới khác Mori, [Mori] bên này là ôn hòa hơn nhiều....

Thủ lĩnh • trừ việc bị bắt thấy lão thủ lĩnh bị giết ra thì bị đối xử cực tốt • bằng cách nào đó bị [Mori] coi thành thân nhi tử • Zai tỏ vẻ, không phải là ta có vấn đề, là Mori bên các ngươi quá tiết.

[Yosano • tuy rằng bị PTSD do chiến trường • nhưng không đối mặt sự kiện nhìn người thương bị bắn • thậm chí ghét Mori phần lớn là do tên đó bỏ rơi cô • Akiko]: Tuy rằng nhưng là, có đạo lí?

Đột nhiên bị cho biết [Mori] bên kia không có tiết như bên này hai người: Cây chanh phía trên là chanh, cây chanh phía dưới là chúng ta.

Lại nhìn trên màn ảnh Yosano tự do làm càng đánh Mori bộ dáng, càng chanh.

Thế nên tại sao Mori nhà người khác lại tốt vậy?

Đáng giận, hảo hâm mộ a!

------------------------------------------------------------

"Ngài đến để xem bệnh cho bọn trẻ sao, Mori-san?"

Mori cười gật đầu.

Thân là một trong những xuất thân từ nhà này cô nhi viện, Mori luôn cung cấp viện trở cho nơi đã nuôi dưỡng mình lớn lên.

Giúp đỡ nhận nuôi một vài đứa nhỏ cũng là một trong những các giúp đỡ đó.

"Nói trở về, đứa nhỏ kia thế nào rồi?"

Odasaku diện than dò hỏi Mori, trong đó lo lắng chi tình lại bộc lộ hoàn toàn.

"Về Osamu-kun sao? Em ấy dạo gần đây trạng thái tốt hơn nhiều, tuy rằng vẫn thích lao về phía dòng sông...."

Nghe thấy tên Dazai, Akutagawa và cả hai Atsushi theo bản năng vểnh tai lên, thái độ cũng trở nên chăm chú hơn.

[Akutagawa] vô tình nhìn thấy ba người thái độ, đánh ra "?".

[Akutagawa]: Khi ta đánh dấu này ra thời điểm, không phải ta có vấn đề mà là ta cảm thấy ngươi có vấn đề.

------------------------------------------------------------

Dazai đột nhiên thấy Mori quan tâm khởi hắn, nổi da gà đi lên.

Mori? Ngữ khí lo lắng quan tâm hắn?

"Nôn, thất chức bác sĩ sao đột nhiên lại mang lên giả nhân giả nghĩa sắc mặt thế này?"

[Dazai] vẻ mặt muốn nôn, thói quen chà xát khởi tay, như là bị ghê tởm đến.

"Thật quá đáng, Dazai-kun, cậu biết đến hồi xưa ta quan tâm cậu cỡ nào...."

"Cảm ơn, mời nhìn Yumeno dùng."

[Dazai] nghiếng răng nghiếng lợi nói.

Mọi người không cấm nhìn sang Q, liền thấy Q vẫn ôm hình rơm thú bông, nhận thấy họ nhìn qua liền tố chất thần kinh nở nụ cười.

Còn [Q] thì ngồi cạnh [Mori], thấy họ nhìn qua liền nghi hoặc nghiêng đầu, phát ra đơn thuần dò hỏi.

"Mọi người muốn cùng Q chơi sao?"

Mọi người:....Im lặng tiếp tục quan khán phim nhựa.

[Yumeno] nhìn mọi người không phản ứng chính mình, bĩu môi, đổi lại là [Mori] trấn an xoa đầu.

[Mori]: Đây là duy nhất không bị dưỡng oai hài tử a! Nhất định phải quý trọng!

(Thực rõ ràng, làm viện trưởng [Mori] dưỡng trẻ kĩ năng thăng cấp lên tầm cao mới đâu.)

Cả hai Dazai lén trong nội tâm thở dài nhẹ nhõm.

May may, chứ không hắc lịch sử một ra....

Nhớ hồi xưa bị lừa phải mặc nữ trang mới được Mori quan tâm săn sót chữa bệnh trải qua, cả hai rùng mình.

------------------------------------------------------------

Mori chưa nói xong, từ đằng sau xuất hiện tiếng kêu thu hút sự chú ý của Odasaku.

"-saku, cẩn thận!!!"

"Odasaku~."

Bị một thân hình lùn hơn hai đầu nhào vào lưng, Odasaku vẫn đứng thẳng thân hình, hoàn toàn không có chút bất ngờ cảm xúc nào, sau đó quay đầu lại thuần phục mà định hình lại thân hình lung lay trong lòng.

"Dazai!"

Đằng sau, Ango vội vàng đuổi theo, tuổi trẻ thiếu niên trên người mặc giống như đồ công sở đồng phục học sinh.

"Odasaku~, Bento, Bento~!"

Mềm mại làm nũng âm điệu vang lên, tóc hạt dẻ nho nhỏ thiếu niên giơ cao trên tay cầm cơm hộp, vui vẻ cười nói.

"Ân, cảm ơn Dazai."

Tiếp nhận cơm hộp, Odasaku xoa đầu Dazai, sau đó nhận được ngoan ngoãn dụi vào thỏ tể trị một con.

"Chào buổi trưa, Ango."

Ango mệt mỏi dừng lại, thở dốc chút sau liền bình thường trở lại, chỉnh lại mắt kính sau đó phê bình khởi Dazai tới.

"Thật là, Dazai, đã nói đừng có chạy nhanh nhào vào Odasaku rồi mà, không sợ hai người đều ngã sau đó không có cơm ăn sao?"

Dazai chột dạ co đầu lại, vùi đầu vào người Odasaku trang đà điểu tỏ vẻ không nghe gì cả.

Yosano bình tĩnh lấy máy ảnh ra nhanh chóng chụp lại ba người hỗ động.

Nhìn thấy toàn bộ cả hai thế giới người đều không cấm dâng lên một ý tưởng.

Hảo, hảo đáng yêu!!!

Ánh mắt của [Mori] đột nhiên trở nên nóng cháy hơn, nhìn chằm chằm trên màn hình Dazai, thử mở miệng hỏi.

"Dazai-kun, ta có thể-"

"Không."

[Mori] bị này nhanh gọn lẹ từ chối đả kích đến, chỉ có thể ủy khuất mà vớt qua một cái hài tử mà rua.

Vị trí tình cờ gần [Mori] [Yumeno]: ?

------------------------------------------------------------

Trong khi hai bên thế giới người đều bị Dazai đáng yêu đến, Dazai hai bên thế giới nhìn nho nhỏ Ango, tay đột nhiên ngứa ngáy.

Ân, nhìn kia vẫn còn rất nồng đậm tóc đen, kia còn mang theo trẻ con phì hai má, kia do chạy vội lên hơi có sương mù lục mắt,....

Ango, hảo đáng yêu, muốn rua.

Odasaku nhìn hai bạn thân nho nhỏ của mình, cũng ngứa tay lên.

Hảo đáng yêu, muốn rua.

Bất quá Ango từ khi nhìn thấy chính mình xuất hiện trên màn hình liền đoán ra hai vị bạn thân quyết định, quyết đoán dắt [Ango] chuyển chỗ ngồi lùi về sau cách xa hai người, thế nên cuối cùng hai bên Odasaku đều gương mặt bình tĩnh vươn tay....

Đột ngột được Odasaku sờ đầu sát Dazai vui vẻ nhào vào lòng Odasaku nhậm rua.

Lần đầu bị [Odasaku] sờ đầu sát [Dazai] cứng đờ người lên, sau đó dần dần thả lỏng ngoan ngoãn để [Odasaku] rua.

[Chuuya] nhìn thủ lĩnh Zai nhậm rua bộ dáng, suýt bị ghê tởm tới rồi.

Kết quả quay đầu, một con tiểu lão hổ nhìn nhìn [Dazai] và [Odasaku], sau đó liền quay sang mắt lấp lánh chờ mong nhìn hắn.

Kia bộ dáng, hoàn toàn là muốn được rua một rua bộ dáng.

[Chuuya]:....Bất đắc dĩ vươn tay xoa đầu.

------------------------------------------------------------

Ango nhìn hai thế giới bạn thân "tú ân ái" bộ dáng, run rẩy khóe miệng.

[Ango] nhìn Dazai thỏa mãn nhậm rua bộ dáng, suy tư, sau đó cầm tay Ango để lên đầu mình.

Ango:....

Nhìn cùng vị thể tò mò ánh mắt, Ango nhận ra điều gì đó, bấc đắc dĩ mà ôn nhu xoa đầu [Ango] một cái, sau đó nhanh chóng thả tay xuống.

Kết quả mới thả tay xuống sau, một tay khác lại bị kéo lên.

Nhìn xuống phát hiện một con Q Ango:....

Vươn tay xoa đầu nâng lên để ở trên chỗ ngồi.

Yumeno ngoan ngoãn ngồi trong lòng Ango, ôm thú bông nhìn trên màn hình Ango mắt lấp lánh lên.

Nhìn đột nhiên xuất hiện nhiều lên sờ đầu sát, [Akutagawa] hoang mang.

Chuyện gì mới xảy ra???

Sau đó một không chú ý đã bị [Kenji] xoa đầu.

[Akutagawa]:...Nhịn xuống, này là [Kenji], này là [Kenji], này là [Kenji], không thể đánh.

------------------------------------------------------------

Ango chịu thua thở dài, thấy người đằng sau Odasaku liền lễ phép chào hỏi.

"Mori tiên sinh, trưa tốt lành, xin lỗi vì không...trông giữ được Dazai."

Mori cười tủm tỉm trả lời.

"Không có chuyện gì, Osamu-kun sức sống thế này cũng là tốt."

Dazai nghe giọng nói quen thuộc, giật giật đầu cảnh giác nhìn Mori.

Mori nhận ra ánh mắt, cười cúi đầu nhìn Dazai, sau đó suýt nữa chân trượt khi nghe lời chào hỏi của Dazai.

"A, biến thái loli khống bác sĩ Mori-sensei, lâu rồi không gặp."

"Quá đáng thật đó, Dazai-kun QAQ, ta chính là papa của em đó!"

Yosano đằng sau giống nuốt phải cái gì ghê tởm giống nhau mà mặt trở nên thái sắc lên, cầm rương y tá tay ngo ngoe rục rịch.

Nghe thấy cái này, tất cả Mori từng nuôi dưỡng hài tử trừ [Yumeno] đều tập thể làm buồn nôn trạng.

[Trinh thám xã] vẻ mặt vi diệu nhìn Mori kia nhộn nhạo ngữ khí, đột nhiên liền đối thủ lĩnh Zai đồng tình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net