41-50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 41

Bùi Nặc tính toán

Hệ thống cũng rất mê mang:"Tuy rằng trong nguyên tác các ngươi xác thật là vừa mới gặp mà như đã quen, thế nhưng sự thật là không có gặp qua!" Dạ Vũ vẫn trốn ở bên trong Ma Vực, đối với đại danh đỉnh đỉnh Đế Tôn chỉ nghe tên mà không thấy mặt, mà mắt cao hơn đỉnh Đế Tôn lại càng không để ý đến tiểu tử Ma đạo ngay cả Tôn Giả Cảnh còn chưa đột phá này.

Được rồi, tuy gã biết dưới sự cố gắng của chủ nhân nên cốt truyện sama đã sớm chết yểu, nhưng cũng không thể không có chút logic nào chứ! Tác giả mau ra đây, ta muốn nói chuyện nhân sinh với ngươi.

Khoảnh khắc Dạ Vũ nhìn thấy Bùi Nặc quả thật trong lòng dậy lên vô số sóng to gió lớn, bởi vì khuôn mặt này, hắn thế nhưng đã ở trong mộng gặp qua!

Trong mộng hắn về tới ngày hai bàn tay trắng chuẩn bị gia nhập vào Đoạn Thiên Giáo, lại ngẫu nhiên gặp được một vị cao nhân.

Chứng kiến cao nhân lấy lực lượng của bản thân độc chiến Đoạn Thiên Giáo, cũng chứng kiến một kiếm hủy thiên diệt địa của hắn.

Tuy rằng giấc mộng đó rất vô căn cứ, thế nhưng một kiếm kinh diễm kia sớm đã chặt chẽ khắc vào đầu Dạ Vũ, khiến kiếm thuật của hắn gần đây tăng tiến rất nhanh.

Hắn vẫn cho rằng đó là tiền bối báo mộng.

Quả thật cũng có loại tình huống này, không thiếu tiền bối đắc đạo sau khi thân tử đạo tiêu vì khi còn sống quá mức cường đại, mảnh vỡ linh hồn không tan biến, phiêu tán trên thế gian, chỉ có thể tiến vào trong mộng của người hữu duyên.

Loại cơ duyên này cực ít, nhưng hắn vẫn coi chuyện này như là các tiền bối nhìn trúng hắn.

Người đó có lẽ chính là thiên mệnh của hắn.

Hiện tại nhìn thấy vị cao nhân ở trong mộng đang sống sờ sờ đứng trước mặt, chấn động đối với hắn không thể nghi ngờ là vô cùng lớn.

Tuy rằng người trước mắt bất quá vẫn còn là thiếu niên, dung mạo cũng không giống nhau, nhưng thần thái phong tư đều giống trong mộng vô cùng.

Chẳng lẽ là vị kia chuyển kiếp sao?

Dạ Vô Tâm nhìn sắc mặt sư tôn vài lần, chính mình cũng sắp hồ đồ, thì nghe Bùi Nặc hỏi:"Ngươi gặp qua ta?"

Dạ Vũ ngưng một chút, lắc lắc đầu:"Chỉ là có cảm giác giống như đã từng quen biết. Nhưng các hạ rốt cuộc lừa gạt đệ tử của ta, là vì cớ gì?"

Bùi Nặc cười nhẹ:"Dạ giáo chủ nói quá lời, chỉ là tại hạ có chuyện quan trọng muốn thương lượng cùng giáo chủ, vừa hay thấy quý đệ tử gặp nạn nên thuận tiện giúp đỡ, nói ta lừa gạt thực không dám nhận."

Dừng một chút hắn lại nói:"Vô Tâm, ngươi ra ngoài trước, ta có chuyện thương lượng với sư tôn ngươi."

Dạ Vô Tâm theo bản năng đáp: "Vâng." nhưng mà sau khi đáp lời gã lại cảm thấy có chỗ nào không đúng, vội vàng nhìn về phía sư tôn, sắc mặt lộ vẻ ngại ngùng.

Dạ Vũ không có tâm so đo mấy chuyện này, chỉ là trầm giọng nói:"Ngươi ra ngoài đi."

Sau khi Dạ Vô Tâm ra ngoài, Dạ Vũ nhìn Bùi Nặc, lên tiếng hỏi:" Rốt cuộc ngươi là ai?"

Bùi Nặc nói:"Tại hạ chính là đệ tử Y Các, sư tôn ta chính là các chủ Y Các Hoàng Nguyệt Lâm. Sở dĩ tìm Dạ giáo chủ là vì Thiên Diệp Di Tích."

Thiên Diệp Di Tích, là di tích của Thiên Diệp Tôn Giả thời thượng cổ.

Từ vạn năm tới nay, Thiên Diệp Tôn Giả là vị tôn giả duy nhất đắc đạo thành tiên, di tích lão lưu lại không chỉ đơn giản là bí thuật pháp khí, mà còn có khả năng ẩn chứa đại đạo.

Đắc đạo phi thăng, cái này không quản là đạo tu hay ma tu, đều là dụ hoặc khó có thể với tới.

Lấy bản đồ da dê ẩn chứa Thiên Diệp Di Tích, đã khiến thế lực các phương cướp đoạt, cuối cùng thì bị mấy thế lực lớn của Tiên đạo giới lúc ấy chia cắt.

Tử Đàn Tông, Thiên Yêu Tông, Y Các cùng với Cửu Sổ Tông.

Trong đó một phần bản đồ của Thiên Yêu Tông lại lưu lạc nhiều năm ở Ma Vực, cuối cùng bị Dạ Vũ đoạt được.

Chỉ cần có một phần, liền bắt đầu mơ ước mấy phần còn lại.

Bởi vậy, lúc này Dạ Vũ mới phái Dạ Vô Tâm đến Cửu Sổ Tông, trộm lấy phần bản đồ ở Cửu Sổ Tông.

Ánh mắt Dạ Vũ dừng ở trên người Bùi Nặc:" Rốt cuộc ngươi nhận ra Vô Tâm thế nào, lại làm sao biết bản giáo chủ là vì Thiên Diệp Di Tích?"

Trên mặt Bùi Nặc mang theo một tia mỉm cười:" Mấy chuyện giáo chủ hỏi quan trọng sao?" Bùi Nặc vóc người chưa đủ, vóc dáng chỉ tới cằm Dạ Vũ, chỉ có thể ngẩng đầu lên nhìn hắn, nhưng khí thế lại không thua chút nào.

"Chúng ta đôi bên hợp tác cùng có lợi. Có phần bản đồ Y Các của ta cộng thêm một phần trong tay giáo chủ, chúng ta cùng nhau liên thủ, đoạt được mấy phần còn lại, đem di tích chia đều. Giáo chủ nghĩ thế nào?"

Dạ Vũ cười lạnh một tiếng:" Mấy tiên môn đệ tử các ngươi không phải luôn khinh thường ma tu sao? Bản giáo chủ sao có thể tin ngươi là thật tâm thật lòng muốn cùng bản giáo chủ hợp tác."

Trên mặt Bùi Nặc toát ra một tia ảm đạm:"Hiện tại Y Các của ta đã bị Lạc Tinh Lỗi tên tiện...... Tên kia công phá, cơ nghiệp vạn năm tất cả đều bị hủy trong tay y, thù này không đội trời chung! Không phải Đoạn Thiên Giáo cũng bị hủy trên tay Lạc Tinh Lỗi sao? Đã có kẻ thù giống nhau, sao Dạ giáo chủ không buông xuống thành kiến, cùng ta thương lượng đại kế?"

Dạ Vũ trầm ngâm một phen, nhìn Bùi Nặc cười nói:"Xem bộ dáng các hạ, dường như đã có chủ ý?"

Bùi Nặc nói:"Chỉ có cùng bọn họ giao thủ mới biết thực lực của Tử Đàn Tông sâu không lường được. Hiện tại ai nấy đều cho rằng, sau khi Lạc Tinh Lỗi đánh hạ Y Các tất sẽ nghỉ ngơi lấy sức một khoảng thời gian mới tiếp tục động thủ với hai tông còn lại. Nhưng chỉ có chúng ta mới biết, Lạc Tinh Lỗi đánh hạ Y Các căn bản không tốn bao nhiêu sức, thậm chí ngay cả y chưa từng ra mặt, Y Các đã bị chiếm đóng, lấy Lạc Tinh Lỗi dã tâm, trong khoảng thời gian ngắn y tất sẽ động thủ. Tại hai tông còn thừa lại là Cửu Sổ và Thiên Yêu, y nhất định chọn Cửu Sổ Tông vì phần bản đồ Thiên Diệp Di Tích này."

"Cửu Sổ Tông trước mắt đề phòng sâm nghiêm, đem Tàng Thư Lâu vây kín đến mức không thể xâm nhập, ta hãy chờ thời cơ, nếu kinh động đến Cửu Phong Tiên Tôn chỉ sợ giáo chủ ngài cũng không có gì tốt. Không bằng hãy đợi đến ngày Lạc Tinh Lỗi tấn công Cửu Sổ Tông, thừa dịp hỗn loạn thì đục nước béo cò."

Dạ Vũ hỏi ngược lại:"Bản giáo chủ làm sao biết ngươi nói thật hay giả, nếu Vô Cực Tiên Tôn căn bản không có ý tấn công Cửu Sổ Tông, chẳng phải uổng phí công phu của bản giáo chủ."

Bùi Nặc cười:"Trong vòng một tháng, y nhất định sẽ đến."

Nhìn thiếu niên bình tĩnh tươi cười, Dạ Vũ trong lòng vừa động, đột nhiên cười:"Có chút ý tứ."

Đêm đó, Dạ Vũ cùng Bùi Nặc thương thảo chi tiết, rồi mang Dạ Vô Tâm rời đi, đợi đến ngày Lạc Tinh Lỗi tấn công Cửu Sổ Tông, hắn mới hiện thân.

Mà hệ thống, có vẻ gã ngửi được mùi âm mưu đâu đây. Gã có cảm giác chủ nhân không đơn giản là muốn cùng Dạ Vũ hợp tác như vậy, khẳng định là lừa hắn!

"Chủ nhân, ngài tính làm cái gì?"

Hệ thống có cảm giác tim quá mệt, nguyên tác cũng không viết như vậy, vì có Dạ Vô Tâm, Bùi Nặc và Dạ Vũ gặp lại, vừa gặp mà như đã quen nên thành tri kỷ, sau này hai người mới liên thủ lấy được bản đồ Thiên Diệp Di Tích, cùng nhau tiến vào Thiên Diệp Di Tích đạt được ưu việt.

Chủ nhân lĩnh ngộ đại đạo, Dạ Vũ trở thành chủ nhân Ma Vực.

Làm sao mà tới phiên chủ nhân lại biến thành tràn đầy âm mưu thế lày.

Bùi Nặc theo lẽ đương nhiên nói:"Đương nhiên là để hắn đi hấp dẫn chú ý của người khác để ta tiện lấy bản đồ. Lấy được một phần da dê của Cửu Sổ Tông là ta có thể nói chuyện hợp tác với Hoàng Nguyệt Lâm."

Hệ thống vẫn khó hiểu:"Thế nhưng bốn phần bản đồ da dê thiếu một cũng không được, bên Dạ Vũ còn có một phần! Không lấy được phần của hắn thì còn làm ăn gì nữa!"

Bùi Nặc lộ ra vẻ tươi cười:"Ngươi nghĩ đi, hắn cùng bản tôn hợp tác, kết quả là lại làm áo cưới cho bản tôn, nhất định nổi giận đùng đùng muốn bản tôn chết, người chỉ cần tức giận thì sẽ đánh mất lý trí, đến lúc đó lấy được bản đồ của hắn càng thêm dễ dàng."

Hệ thống càng nghe càng rối rắm, kế hoạch của chủ nhân liên kết chặt chẽ, sao mà gã càng nghe càng không hiểu thế này:"Bất quá lấy được phần của hắn, bản đồ da dê liền gom đủ! Chủ nhân có thể mở ra Thiên Diệp Di Tích!"

Bùi Nặc sửa đúng lời:"Còn chưa có, phần của Tử Đàn Tông còn chưa tới tay." Việc này nói đến thật đáng giận, hắn rõ ràng là tông chủ Tử Đàn Tông, kết quả hiện tại khắp nơi tính toán bản đồ của người khác, lại không lấy được phần của mình.

Hệ thống sửng sốt một chút:"Không đúng, phần của Tử Đàn Tông không phải sớm đã bị ngài giấu đi sao?" Nguyên tác chính là viết như vậy, tuy Bùi Nặc bị đồ đệ phản bội mất đi tất cả, nhưng may mà khi còn sống hắn rất thông minh, đem bản đồ Thiên Diệp Di Tích giấu đi, sau lại liên hợp mấy phần còn lại mở ra Thiên Diệp Di Tích, chiếm được chỗ tốt vô cùng lớn.

Nhưng sao hiện tại thì mấy phần khác đều có thể tới tay, còn phần cơ bản thuộc về hắn lại không có.

Bùi Nặc nghi hoặc nói:"Bản tôn giấu đi khi nào? Vẫn đều đặt ở Tử Đàn Cung không có dùng tới."

Hệ thống càng thêm khó hiểu :"Ngài không dùng tới, không phải phía trước ngài nói với Hoàng Nguyệt Lâm trên tay có một phần sao?"

Bùi Nặc mỉm cười:"Cái đó sao, chỉ là nói không thành có mà thôi."

Hệ thống:"......" Thế giới này thật tàn nhẫn, gã không muốn sống nữa!

Gã hỏi ngược lại:"Vậy hiện tại phần bản đồ kia ở nơi nào?" Bốn phần bản đồ thiếu một phần cũng không được, tuyệt đối phải tìm đến.

Vừa nhắc tới, Bùi Nặc liền ỉu xìu, hắn rầu rĩ nói:"Ở chỗ của tiện nhân."

Hệ thống:"......"

Cho nên chủ nhân vẫn là phải đi gặp Lạc Tinh Lỗi, hơn nữa cùng y đại chiến ba trăm hiệp, sau khi đem y mê đến đến đầu óc choáng váng thần hồn điên đảo hoặc là chơi đến không thể dậy nổi thân, hỏi vòng vèo tung tích của bản đồ sao?

A a a a làm sao bây giờ?

Chỉ nghe thôi gã đã cảm thấy quá kích thích, máu mũi đều phải chảy ra.

Chỉ là...... Sau khi hệ thống bỗng nhớ tới một sự kiện, vẫn là thấp giọng nhắc nhở:"Chủ nhân, thực ra một phần bản đồ của Y Các cũng không ở trên tay Hoàng Nguyệt Lâm, mà là ở đồ đệ nàng, trên tay nữ chính."

Nguyên tác là viết như vậy, này Bùi Nặc không biết.

Bùi Nặc:"......"

Khó trách khi hắn nói mình có một phần bản đồ, Hoàng Nguyệt Lâm không lập tức trả lời, hắn còn tưởng rằng mình không có lấy ra bản đồ nên nàng không tin tưởng hắn.

Hệ thống nhớ tới chuyện phía trước:"Cho nên chủ nhân, ngài không nên vô tình với nữ chính như vậy."

Bùi Nặc:"...... Không sao." Hệ thống chết tiệt sao không nói sớm!

Hệ thống âm thầm bội phục, chủ nhân thật không hổ là chủ nhân, người bình thường nếu biết mình làm sai khẳng định sẽ hối hận đến đấm ngực dậm chân, chủ nhân lại không chút gợn sóng như thể thái sơn sụp ngay trước mắt cũng không đổi sắc.

Ngày kế tiếp, Bùi Nặc vẫn là trải qua cuộc sống đơn điệu nhàm chán như cao tăng khổ hạnh như cũ. Mỗi ngày ngoại trừ làm chút công việc ở Tàng Thư Lâu thì chính là luyện công, chậm rãi đợi thời cơ.

Bùi Nặc quả nhiên không đoán sai Lạc Tinh Lỗi, có lẽ là tương tư rất khổ, có lẽ là sư tôn ngay dưới mí mắt mình lại không ăn được, Lạc Tinh Lỗi hạ quyết tâm, không đến nửa tháng, Tử Đàn Tông đột kích quy mô, chính thức hướng Cửu Sổ Tông tuyên chiến!

Còn dùng lý do rất vô căn cứ!

Công bố Cửu Sổ Tông bao che hung đồ giết hại sư tôn của y – Diệp Vị Nhiên.

Lúc trước y tấn công Y Các cũng là lấy cớ này, thế nhưng thiên hạ ai chẳng biết sư tôn y rõ ràng là chính tay y giết hại! Lý do quả thật ti bỉ vô sỉ đến cực điểm!

Cửu Sổ Tông vạn năm tích lũy, lại am hiểu cơ quan trận pháp, thêm toàn tông trên dưới đồng tâm hiệp lực vạn người một lòng liên thủ chống địch, há sẽ dễ đối phó giống Y Các như vậy.

Vì thế đại chiến khói súng không ngừng, vô số đệ tử thương vong khắp nơi.

Chiến trận ngay từ đầu là giằng co.

Một là vì Tử Đàn Tông độc bá nhất phương, một là vì thủ hộ cơ nghiệp của tông môn, mọi người đều đánh đến đỏ mắt, dùng mệnh mà đua.

Cho nên ngay từ đầu, bọn họ là đánh ngang tay.

Thiên Tuyền thành, nội thành trung tâm của Cửu Sổ Tông.

Trên Thất Tinh Điện, Cửu Phong Tiên Tôn sắc mặt tái nhợt như tuyết, vài ngày trước hắn đại chiến với Lạc Tinh Lỗi một phen, nguyên khí bị thương đến nay chưa lành, mà Tử Đàn Tông lúc này lại quy mô tấn công.

Loạn trong giặc ngoài, khiến sắc mặt hắn càng thêm khó coi.

Thiên Quyền thủ tọa nói:"Tôn Tọa, ta đã làm theo lời ngài phân phó, truyền tin cầu viện cho Thiên Yêu Tông, Lạc Tinh Lỗi dã tâm bừng bừng, chúng ta và Thiên Yêu Tông gắn bó như môi với răng, nếu tông chúng ta vong, Thiên Yêu Tông tất cũng sẽ không dễ chịu, nghĩ đến Thiên Yêu Tông cũng biết điều ấy nên tất sẽ phái người cứu viện."

Cửu Phong Tiên Tôn lắc đầu:" Tuy rằng nói như thế, nhưng Thiên Yêu Tông Miểu Tâm Tiên Tôn làm người gian trá, bản tôn lo lắng lão đã sớm cùng Lạc Tinh Lỗi đạt thành hiệp nghị nào đó, không chịu đến cứu viện."

Thiên Xu thủ tọa Lạc Nhật Chân Nhân trấn an:"Tôn Tọa, hiện tại tình hình rất khả quan, phía trước có nói Vô Cực Tiên Tôn tiêu diệt Ma Vực thế công rất sắc bén, hôm nay ta thấy bất quá chỉ có như vậy, Tôn Tọa đừng nên lo lắng, tông môn đệ tử của ta rất xuất sắc, nhất định có thể đánh cho Tử Đàn Tông chạy về Tử Đàn Sơn!"

Cửu Phong Tiên Tôn ngồi trên ghế nhướn mày, nhắc nhở:"Lạc Tinh Lỗi làm người gian trá giảo hoạt, không được phép khinh thường. Huống chi y dám tấn công chúng ta tất là đã có chuẩn bị, vạn lần không nên thắng vài trận đơn giản mà chủ quan."

Lạc Nhật Chân Nhân cười nhạo một tiếng:"Thì sao? Hiện tại sĩ khí của chúng ta hăng hái, sớm đánh bại đệ tử Tử Đàn Tông, cho dù Lạc Tinh Lỗi là thần tiên hạ phàm thì cũng có biện pháp gì? Chẳng lẽ có thể khiến đệ tử toàn tông của chúng ta hoàn toàn mất đi chiến lực trong một đêm sao?"

Lão vừa dứt lời, liền thấy có đệ tử vội vàng đến bẩm báo:"Tôn Tọa, không tốt! Đã xảy ra chuyện!"

Phía trước bọn họ vừa mới cùng đệ tử Tử Đàn Tông giao phong một lần, nhân lúc Tử Đàn Tông lùi bước mà đại thắng trở về, chính là lúc sĩ khí ngẩng cao, ai biết vừa mới trở về trận địa lại nhận ra không đúng.

Đại đa số đệ tử trên người bắt đầu nổi lên hồng ban, thậm chí nghiêm trọng hơn chút là mặt đã lộ xanh tím, ngất đi.

Y sư chẩn trị, đây là triệu chứng trúng độc.

Hơn nữa là độc dược hung ác nhất khó trị nhất, Vô Thương Độc.

Vô Thương Độc, ý nghĩa như cái tên, không có vết thương không có vết tích, lại là công cụ đối phó tu giả lợi hại nhất.

Một khi tu giả trúng phải nó, ban đầu tứ chi vô lực tu vi tiêu tán, sau đó nghiêm trọng hơn là có thể giết người đoạt mệnh.

Độc dược này vẫn là bí truyền của Y Các, bởi vì lực sát thương quá mức kinh người, cùng tôn chỉ cứu nhân tế thế của Y Các không hợp, nên bị gác xó một bên.

Từ sau khi biết Lạc Tinh Lỗi công phá Y Các, bọn hắn vẫn phòng bị y sẽ dùng lực lượng của Y Các để hạ độc, nhưng vẫn là khiến y đạt được!

Trên đại điện á khẩu không trả lời được, toàn bộ ánh mắt của mọi người đều ném về phía Lạc Nhật Chân Nhân.

Lạc Nhật Chân Nhân đúng là miệng quạ đen, lão vừa nói cái là thành sự thật ngay!

Lạc Nhật Chân Nhân bị nhìn như vậy thì vô cùng khó chịu, cổ run lên:"Cái này không liên quan gì tới bản chân nhân! Bản chân nhân chỉ là thuận miệng nói thôi."

Cửu Phong Tiên Tôn lại không so đo mấy chuyện này, hỏi:"Thiên Tuyền thủ tọa ở nơi nào?"

Trong đại điện lặng ngắt như tờ, hơn nửa ngày mới có một tiếng nói:"Sư tôn nói mình có chuyện, vì thế sai đệ tử đến." Thanh âm tràn ngập mờ mịt cùng lo sợ nghi hoặc.

Mọi người sắc mặt kịch biến.

Công việc ở khu thủ vệ luôn là Thiên Tuyền thủ tọa phụ trách, hiện tại xảy ra chuyện gã lại không có mặt, ý tứ đã rất rõ ràng.

Nhưng thủ tọa Thiên Tuyền ở Cửu Sổ Tông hơn một ngàn năm nay vẫn rất trung thành và tận tâm, hóa ra lại là người của Lạc Tinh Lỗi sao?

Sắc mặt Cửu Phong Tiên Tôn âm trầm đến mức có thể nhỏ ra nước, nhưng hắn tốt xấu gì vẫn là tông chủ một tông, lúc này toàn tông trên dưới đều cần hắn chủ trì đại cục:"Lại y sư tại nơi nào? Vô Thương Độc này có biện pháp giải quyết không."

Lại y sư vội vàng quỳ xuống, mặt đầy hổ thẹn:"Thuộc hạ vô năng." Độc này chính là tổ tiên Y Các nghiên cứu chế tạo, há một sớm một chiều là có thể giải?

Cửu Phong Tiên Tôn thở dài, thân mình nhuyễn xuống dưới, phân phó:" Truyền tin tới Lạc Tinh Lỗi cho ta, xem y muốn làm thế nào mới có thể giao ra giải dược."

"Vạn lần không thể!" Lạc Nhật Chân Nhân sắc mặt đại biến, vội vàng ngăn cản:"Lạc Tinh Lỗi lòng lang dạ thú, sao có khả năng dễ dàng giao ra giải dược, Tôn Tọa yếu thế như vậy, e rằng Cửu Sổ Tông thật sự sẽ suy vong."

Cửu Phong Tiên Tôn cười khổ một tiếng:" Vậy cũng không có cách nào, tổng không thể khiến tất cả đệ tử của chúng ta đều bị độc chết!"

Lạc Nhật Chân Nhân nói:"Dùng thủ đoạn đê tiện hại chết nhiều đệ tử của chúng ta như vậy, nhất định sẽ bị mọi người oán trách, Lạc Tinh Lỗi cũng không thể phục chúng. Tôn Tọa, có lẽ y chỉ là dọa chúng ta sợ mà thôi, sự tình còn chưa tới mức sơn cùng thủy tận!" Lão nóng nảy không chấp nhận, nếu Cửu Sổ Tông không còn, mất đi tông môn lão sẽ không còn chỗ dựa, sẽ giống như chó nhà có tang bị người khi dễ.

Cửu Phong Tiên Tôn lại bình tĩnh nói:"Lạc Tinh Lỗi làm được! Y đã điên rồ tới mức như vậy!"

Một người than thở:"Nhớ năm đó Đế Tôn còn sống, Cửu Sổ cùng Tử Đàn thân như huynh đệ, nhưng hiện tại không chỉ động binh đao, còn rơi xuống kết cục phải liều mạng như vậy. Nếu là Đế Tôn còn sống, cũng không đến mức phải như thế......"

Lúc trước Lạc Tinh Lỗi giết thầy, đi lên vị trí tông chủ Tử Đàn Tông, Tiên đạo giới vô cùng chấn động. Nhưng mà sau khi sửng sốt bọn họ cảm thấy may mắn nhiều hơn. Tử Đàn Tông không có Đế Tôn kinh tài tuyệt diễm mong muốn đại đạo kia thì sẽ không đủ gây sợ hãi. Vị trí chiếc ghế số một của Tiên đạo giới cũng nên để người khác đến ngồi. Lại chẳng ngờ người có thể đem kinh tài tuyệt diễm Đế Tôn giết chết lại đáng sợ như vậy.

Hắn vì chính mình lúc trước thấy may mắn mà hối hận không thôi. Bất quá hiện tại nghĩ đến chuyện này cũng vô dụng .

Lại nghe Lạc Nhật Chân Nhân hừ nhẹ một tiếng:"Nếu Đế Tôn còn ở, không chỉ như vậy. Các ngươi nghĩ phúc đức hạnh này của Lạc Tinh Lỗi là do ai dạy! Còn không phải sư tôn y sao!" Đánh nhạn lại bị nhạn mổ mắt, cũng xứng đáng.

Đại điện im lặng một trận.

Lại nói Cửu Phong Tiên Tôn vì an nguy của đệ tử, nén giận cầu hòa với Lạc Tinh Lỗi.

Lạc Tinh Lỗi cũng lười gặp hắn, chỉ gởi cho hắn một phong thư.

Ngôn từ vô cùng kiêu ngạo.

Tử Đàn và Cửu Sổ hiện đang động binh đao, không tiện gặp Tiên Tôn. Về chuyện đệ tử quý tông bị trúng độc cũng không sao, đợi bản tôn công phá Cửu Sổ, đệ tử quý tông đều biến thành môn hạ của bản tôn, bản tôn tất nhiên sẽ vì môn hạ đệ tử tận lực giải độc.

Sắc mặt Cửu Phong Tiên Tôn xanh lét, một chưởng đập nát phong thư, đột nhiên đứng lên:"Lạc Tinh Lỗi vô cùng kiêu ngạo, hiện là lúc tông môn tồn vong, bản tôn muốn lấy thân này huyết chiến Tử Đàn? Không biết chư vị có thể đáp ứng hay không?"

Mọi người đồng loạt bái một cái:"Xin tuân theo ý Tôn Tọa."

Tử Đàn Tông khinh người quá đáng! Việc đã đến nước này, bọn họ chỉ có thể hợp lực bảo vệ an nguy tông môn!

Mọi người đồng tâm hiệp lực, chiến ý bừng bừng!

Cửu Phong Tiên Tôn thấy vậy, tâm già được an ủi.

Mặc dù hôm nay phải tan xương nát thịt, nhưng vì tông môn mà chết, giá trị!

Cửu Sổ Tông trên dưới quyết tuyệt, mở ra một đường máu. Toàn tông trên dưới, trừ vài đệ tử đã bị trúng độc không thể ngồi dậy, tất cả đều dùng toàn lực lao đến chiến trường cùng Tử Đàn chém giết.

Bọn họ cho dù chết, cũng tuyệt không làm tù binh của Tử Đàn Tông!

Cửu Sổ Tông Tàng Thư Lâu.

Cao thủ ngày thường trấn thủ Tàng Thư lâu hiện đã không còn lui tới, vì chống đỡ Tử Đàn Tông, cao thủ Cửu Sổ Tông đều xuất hiện, vì thế Tàng Thư Lâu bớt sâm nghiêm, tất nhiên hiện tại Tàng Thư Lâu vẫn là có chân nhân trấn thủ.

Thiên Xu thủ tọa, Lạc Nhật Chân Nhân.

Lão

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net