Chuseok{1}

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống ở học viện cũng không quá hà khát đối với Taehyung. Buổi sáng cậu sẽ phải học lễ nghi đến chiều thì phải ra sân tập luyện , dù mệt thật nhưng đồ ăn ngon ở đây đã giúp tâm tình cậu bớt khó chịu hơn , chỗ ngủ cũng không tồi nhưng lâu lâu Taehyung cậu lại có cảm giác như bị nhìn chằm chằm từ ai đó mà cậu không rõ nhưng cậu cũng chả quan tâm chỉ cần họ không gây sự với cậu thì cậu cũng sẽ không gây hấn với họ. Khi rảnh thì cậu sẽ đi tìm Baekhyun vì không muốn bị nhìn riết trong phòng( bị ám ảnh cmnr:)), ngoài tám chuyện trên trời dưới đất với Baekhyun ra cũng ko có gì đặt biệt lắm nhưng hôm nay nhà Baekhyun có việc , hình như là gặp họ hàng xa hay gì đó nên xin nghỉ một hôm mà để cậu ở lại một mình bơ vơ giữa dòng đời.

Nhưng Taehyung cậu không buồn đâu vì cậu cũng đã có thêm một người bạn mới anh đó tên là Park Bo Gum, Bo Gum lớn hơn Taehyung ba tuổi , lần đầu gặp nhau là ở...nhà vệ sinh( Vâng lại là nhà vệ sinh )Thật ra chuyện là như vầy khi Tae vô nhà vệ sinh, thấy xung quanh không có ai nên cậu thoải mái mà hát theo đam mê của cậu.. nói là hát chứ nghe kĩ thì Taehyung cậu đang rap bài tủ của cậu a.

Khi Taehyung  vẫn say mê với bài rap của mình thì trước cửa có một người bước vào và cứ đứng im mà nhìn cậu rap, bình thường khi Taehyung hát chỉ gỏ tay theo nhịp bài hát nhưng ko biết tại sao khi mà cậu rap thì tay cứ quơ qua quơ lại có khi thì dab, người đó thấy vậy thì khúc khích cười nhìn cậu. Taehyung nghe có người cười thì quay lại nhìn nhưng không biết cớ sự gì mà cậu lại dẫm phải chân quần của mình rồi ngã vào trong vòng lòng người đó. Taehyung không quá nặng thế nhưng người đó bị bất ngờ nên cũng không giữ vững thăng bằng thế là cả hai té nhàu xuống đất, khi cả hai cùng lúc nhìn đối phương bốn mắt nhìn nhau một hồi thì chỉ còn lại tiếng cười của cả hai. Sau đó cả hai ra ngoài nói chuyện một hồi thì mới biết Bo Gum là đàn anh của mình và hồi sau theo như những gì cậu quan sát thì anh ấy là một người dễ gần và trầm ổn, mà anh thì lại thấy cậu đáng yêu hơn những gì mình nghe người khác đồn thì lại nhu hòa hơn khi nói chuyện với cậu, thế là cả hai quen biết nhau và thành bạn từ lúc đó.

Khi nào rảnh rỗi Taehyung thường qua KTX của Bo Gum để nói chuyện là chính hoặc khi anh có đồ ăn ngon thì sẽ chia một phần cho cậu. Vì cái sự hay bỏ ra ngoài đi theo trai của Taehyung đã khiến LĐMN trong vô thức không ưa Bo Gum trong khi ảnh chả đá động gì họ. Thành ra khi thấy Taehyung có ý đi ra ngoài gặp Bo Gum, LĐMN sẽ kiếm cớ cấm cửa Taehyung đi gặp Bo Gum.
( Pea: bây giờ vô thức ghen auto cấm cửa thế mốt ghen thiệt bạn Tae sẽ ra sau đây???
Taehyung:...cảm thấy tương lai của mik mịt mù thế nào ấy =.=)

Có vài lần khi họ ra ngoài họ sẽ khoá cửa lại không cho Taehyung gặp Bo Gum, sau khi khóa cửa nhiều khi họ cũng không biết tại sao bản thân lại thấy khó chịu khi Taehyung trốn tránh họ và cười vui vẻ trước mặt tên kia (Bo Gum) Hai người em út Jimin và Jungkook thì tự nói với bản thân rằng 'cậu ta là đồ của mình, đã là của mình thì đừng hòng chạy thoát khỏi mình'. Các anh lớn thì trầm ngâm suy tư kiếm cách loại bỏ thứ chướng mắt dụ dỗ Tae của họ. Dù có khoá đi chăng nữa cũng không thể ngăn được Taehyung cậu nha, thế là Taehyung cậu đạp thẳng cửa và cứ vài lần như thế người sửa cửa đã đến hơn mười đầu ngón tay thì các anh mặt đen thay luôn cánh cửa gỗ thành cửa sắt cho cậu khỏi phá cửa nữa. Các anh thay cửa sắt nhưng lại quên thay cửa sổ nên Taehyung vẫn ra ngoài được như thường.

Cho đến khi lễ chuseok đến( Tết Trung Thu) các sĩ tử đều được về nhà đoàn tụ với gia đình.

{-time line Tae về nhà-}

"Umma, Appa , con trai cưng của hai người về rồi đây" Taehyung hớn hở vừa chạy vừa nói lớn ,tìm kiếm mọi phòng mọi ngóc ngách mà cũng không thấy đấy vết của Umma hay Appa đâu cả, sau đó người hầu nói là Kim Umma đã đi mua sắm và Kim Appa thì có việc nên ra ngoài rồi. Taehyung buồn chán trở về phòng nằm nghỉ một lát suy nghĩ cậu đã ở đây cỡ nữa năm rồi, có vài sự thay đổi mà cậu cũng không ngờ sẽ xảy ra như đám ở chung phòng với cậu tỏ ra quan tâm cậu hơn? Cậu cũng không chắc nhưng với tên Min Yoongi thì hắn trước mặt cậu trở nên hoà nhã với ân cần, khi cậu vì tập luyện mà bị trầy vài miếng thì hắn sẽ đem thuốc thoa lên cho cậu dù cậu không cần. Khi cậu buồn chán hắn sẽ đàn cho cậu nghe, khá là bất ngờ là hắn đàn rất hay như thể đàn là một phần trong hắn vậy.Cậu cảm thấy nếu hắn cứ đối tốt với cậu, sự đau khổ của Taehyung trước sẽ chẳng còn ai thấu. Cứ suy nghĩ một hồi khiến cậu thiếp đi trong mơ cậu thấy chính cậu ở dưới hồ nước băng, xung quanh toàn tiếng cười cợt vào cậu chả một ai đi tới giang tay ra cho cậu, để bản thân ngâm như thế cho tới khi không còn ai nữa cậu nhắm mắt lại để cơ thể thả lỏng rồi chìm trong hồ nước.

Taehyung giật mình tỉnh dậy với mồ hôi lạnh, cậu không biết nên làm gì bây giờ cậu sợ và ghét sự yếu đuối ấy nhưng cậu biết người Taehyung ấy trước đây là một người mạnh mẽ nhưng vì sự xô đẩy của tình yêu bồng bột đã khiến cho Taehyung ấy từ từ tan vỡ cho đến khi đi xa cũng không có một ai đến bên cậu ấy.

Taehyung quyết định ra ngoài cho khuây khỏa, định qua nhà Baekhuyn nhưng mà chợt nhớ tới Umma của Baekuyn nói Baekuyn dẫn anh họ tên Park Chanyeol từ phương xa đến đi tham quan xung quanh rồi. Lễ hội diễn ra trong vòng một tuần nên đâu đâu cũng sẽ người người cười vui. Taehyung tham quan lễ hội một mình ,cậu lượn qua vài tiệm, có mua vài cái Songpyeon.


Tae vừa đi vừa nghe mọi người nói chuyện và nghe được về truyền thuyết rằng ở phía sau núi có một cái cây xin tình duyên rất linh nếu những người chưa tìm được nửa định mệnh của mình mà gặp nhau dưới cây thần thì họ đã được thần se duyên cho nhau.

Taehyung cũng bán tinh bán nghi nhưng cậu cũng muốn thử, lúc mà chưa xuyên thì Taehyung cậu ngày thường thì đi làm kiếm tiền trả nợ , khi có thời gian rảnh thì đọc đam mỹ, nhưng đôi lúc cũng sẽ đọc ngôn tình đâu ai có quyền cấm đọc đam thì không được đọc ngôn đâu. Trước giờ chưa nghĩ tới chuyện quen một ai đó khi bản thân còn lo chưa xong nhưng tới khi có thể lo cho người khác thì lại chả biết bắt chuyện sao cho đúng.

Taehyung cứ thế mà đi vòng phía sau khu rừng nhưng có một vấn đề cậu không lường trước được là cậu không biết cái cây đó ở đâu, chỉ biết nó ở phía sau khu rừng nhưng vẫn không tìm thấy đành bỏ cuộc và định về nhà thì ở bụi cây gần đó phát ta tiếng động ko hề nhỏ nên Taehyung có thể nghe rất rõ và rồi cơ thể theo phản ứng ,trước khi thứ gì đó trong bụi rậm nhảy ra thì cậu đã chạy trước rồi, ai biết được trong rừng có thú hoang săn mồi hay không nên cứ chạy trước đi rồi tính.

Sau một hồi chạy mà không xác định phương hướng thì tất nhiên là lạc đường rồi a. Taehyung nhìn xung quanh chẳng có gì cả ngoại trừ cây , cỏ , hoa, và bản thân cậu. À ko Taehyung thấy từ xa có một bóng người nhìn hơi quen... gương mặt lạnh lùng âm trầm từ xa đích thị là Min Yoongi.

———————————————
Phúc lợi nhỏ a~

Dịch ra: nhìn kĩ vào hình tròn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net