Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Seoul đã về chiều. Bóng dáng nhỏ nhắn của Ami khẽ xuất hiện trong một con hẻm nhỏ dẫn vào ngôi nhà xuống cấp bên trong. Ngôi nhà không quá đổ nát, đủ vững chãi để che chở cô và người mẹ yêu dấu.

       Mẹ của cô là Hani, bà mang trong mình căn bệnh tim từ hồi ba Ami mất. Chỉ cần chịu kích động, bệnh của bà sẽ tái phát. Mọi cuộc hợp tác của Ami đều dồn tiền vào chữa bệnh cho bà và trang trải cuộc sống cho hai mẹ con. Cô thương bà lắm, vì trên đời này, cô chỉ còn có bà là người thân ! Nếu việc học của cô có chuyện gì thì làm sao bà có thể vượt qua cơn sốc đây ?

       - Hani : Ami con về rồi à ! Hôm nay học có mệt không con ?
       - Ami : dạ không đâu ạ ! Con lên phòng tắm rửa rồi phụ mẹ nấu cơm nha !
      
         Cô cố tìm cách lên phòng để che giấu vết thương trên tay và chân của mình. Hani có để ý, bà nhận ra cả người cô toàn là vết băng bó, đứa con của bà lại làm sao thế này ?

       - Hani : Ami ! Tay chân con làm sao thế này ?
       - Ami : à … tại con không để ý nên bị té thôi ạ !
       - Hani : sao bị té lên tục vậy con ! Vết thương cũ còn chưa lành ! Con phải để ý chứ !
       - Ami : con biết rồi mà ! Thôi con đi tắm đây !

          Cô cầm cặp chạy vụt lên phòng. Lấy đồ vào tắn rửa rồi xuống bếp phụ Hani nấu cơm. Bà đang chiên nốt miếng đậu thì đôi đũa trên tay rớt xuống, Hani ôm một bên ngực trái, cơn đau tim của và lại tái phát ! Ami vội chạy tìm lọ thuốc trợ tim cho bà.

       - Ami : mẹ ngồi nghỉ đi ạ ! Để con nấu nốt cho !
       - Hani : ừm ! Vậy mẹ ra ngoài trước !

          Bữa ăn của hai mẹ con vẫn đạm bạc như bao ngày. Gần đây ít phi vụ nên số tiền Ami có cũng cạn kiệt. Khi nãy đi lấy thuốc, mới nhận ra lọ thuốc của bà đã gần hết rồi ! Thuốc trợ tim này là thuốc cao cấp, rất đắt tiền ! Bận lạc vào trong dòng suy nghĩ, Ami không ăn mà cứ ngơ ngẩn mãi

       - Hani : Ami ! Con suy nghĩ gì thế ? Sao không ăn đi con !
       - Ami : không có gì ạ ! Mà mẹ nè, sao thuốc gần hết rồi mà mẹ không bảo con ?
       - Hani : (cười) con còn đi học, tiền đâu mà mua thuốc cho mẹ ! Tiền sinh hoạt, học tập cũng là tiền con đi làm ! Mẹ không giúp được gì, sao có thể trở thành gánh nặng cho con được !

        - Ami : con đâu có mệt ! Với lại bác sĩ dặn phải uống thuốc đầy đủ ! Mẹ đã hứa với con rồi cơ mà !
        - Hani : nhưng mà …
        - Ami : không nhưng nhị gì hết ! Mai con sẽ lấy thêm thuốc về, mẹ chỉ cần chăm uống thuốc là được !

          Cô lên tiếng dừng lại câu chuyện. Sau bữa ăn, Ami mang một balo nhỏ ra ngoài, cô nói với Hani là mình làm ở cửa hàng tiện lợi nên tối sẽ vắng nhà, bà cũng chẳng nghi ngờ gì !

           Cô dừng lại ở một nhà vệ sinh công cộng rồi thay bộ đồ đen có sẵn trong balo. Đầu đội nón đen và khẩu trang cũng đen nốt. Cây súng ngắn được cất ngay bên trong tà áo khoác. Cô bước ra và được một chiếc xe hơi đen đưa đến điểm kẻ đã thuê cô

     Ha Dasom là lão cáo già nắm giữ bang Blood trong TGN. Bang của lão không lớn mạnh, nhưng mưu kế của lão một phát đẩy bang lên đứng 4 TGN. Lão cáo già này vẫn nuôi hi vọng làm bá chủ mọi bang, đồng nghĩa với việc kẻ thù lớn nhất của lão chính là 7 lão đại của bang ON ! Bang đứng đầu TGN

       - Dasom : Black Rose, cô tới rồi à ?
       - Ami : ông là người thuê tôi ?
       - Dasom : chính xác ! Đối tượng tối nay của cô là Thất tổng của Ngũ đại gia tộc !
       - Ami : chỉ cần đảm bảo giá cả ! Tôi nhất định không làm ông thất vọng !
     
       - Dasom : cô không muốn biết danh tính của tôi ?
       - Ami : tôi không có hứng thú với danh tính của khách hàng ! Tôi đi trước đây !

         Ami lạnh lùng bước ra ngoài. Cô lên chiếc xe hơi ông ta chuẩn bị, đích đến là biệt thự DNA, nơi c.anh đang sống.

       Là người của TGN, cô cũng tự nhủ được đối tượng lần này không hề tầm thường ! Thất tổng, cũng đồng thời chính là 7 lão đại của bang đứng đầu TGN. Là sát thủ bậc S, chung bậc với cô ! Lần này khó chơi rồi đây !

        Biệt thự DNA chìm trong bóng tối. Tất cả mọi thứ đều vô cùng tĩnh lặng. Ami đột nhập từ cửa sau của căn nhà, việc phá khóa cho đến hạ mấy tên vệ sĩ được cô giải quyết nhẹ nhàng nà không để lai bất cứ tiếng động nào !

        Cô dùng phần mềm ẩn danh trên điện thoại đã chuẩn bị trước, hack hết tất cả camera và máy báo động trong căn biệt thự rộng lớn này. Từng bước, từng bước tiến lên cầu thang. 7 căn phòng nằm cùng một tầng lầu bắt đầu làm cho Ami băn khoăn. Chọn phòng nào đây ?
     
       " Cạch " một căn phòng được chọn lựa, cô tiến gần đến giường thì thấy một người con trai đang say giấc. Người này có làn da trắng, khuôn mặt đẹp không tì vết. Từng hơi thở nhẹ nhàng, ấm nóng phà vào người cô khiến Ami phần nào đỏ mặt. Hwang Ami 18 cái thanh xuân rồi chưa từng tiếp xúc gần với bất cứ đàn ông nào, nên cơ thể cô rất nhạy cảm, chút tác động cũng đủ làm Ami đỏ mặt

         Cô rút ra một con dao gấp, cô định một tay đâm dao một tay bịt để cấm người trên giường tạo ra tiếng động. Bỗng người con trai đó trở mình quay hẳn về phía cô. Ami được một phen hồn bay tám hướng

       - Ami : xin lỗi nhé !

           Câu nói luôn xuất hiện mỗi khi cô giết người, trường hợp này cũng không ngoại lệ. Con dao kề sát cổ người trên giường, chưa kịp ra tay đã bị người đó cầm lấy cổ tay vật xuống dưới thân mình

        - YG : tôi xin lỗi em mới đúng ! (Nhếch mép)
        - Ami : anh …

          Ami bàng hoàng nhìn tình cảnh đang diễn ra. Hắn ta rõ ràng không hề ngủ, rõ ràng biết cô đã đến, nhưng vẫn cố giả vờ ? Thôi chết ! Lọt bẫy rồi !

         Đúng như dự đoán của cô, những tiếng bước chân chen nhau đến gần. Trước cửa phòng xuất hiện 6 chàng trai với ngũ quan cực phẩm, phong phái thái lãnh đạm và cao ngạo

       - JM : em không chọn phòng tôi, tôi hơi tiếc đấy !
       - Ami : các người biết tôi sẽ đến ?
       - JK : thế em nói xem tại sao cửa sau lại dễ mở khóa đến thế ? Em nghĩ biệt thự của Thất tổng dễ đột nhập thế sao cô bé ?
      
          Họ tiến lại gần giường, Hoseok cởi khẩu trang trên mặt cô ra. Gương mặt sắc cạnh quyến rũ và đáng yêu khiến họ ngơ vài giây ! Chết tiệc, cái nhan sắc này còn đỉnh hơn nhan sắc họ nghĩ đến nữa !

           Cô nhanh nhẹn thoát khỏi giường lao tới tấn công họ. Ami tuy giỏi, nhưng cô không được huấn luyện kĩ càng như họ, hơn nữa 1 nữ nhân sao có thể chống lại 7 tên to lớn như. Không bao lâu cô liền bị Yoongi bắt lại, ép chặt vào tường

          Ami cựa quậy cố thoát khỏi sự gì chặt của Yoongi. Con mèo nhỏ dưới thân xù lông, Yoongi không tư chủ cúi xuống hôn cô. Ami mở to mắt, nụ hôn đầu của cô !

       - YG : kĩ thuật kém thật ! Nụ hôn đầu ?
       - Ami : đồ khốn !

       - NJ : Black Rose … cũng có ngày em phải cầu xin bọn tôi đấy !
       - Ami : cầu xin ? Tôi khinh ! Hôm nay lọt vào tay các người, muốn chém muốn giết tùy các người !
       - SJ : bọn tôi đâu có muốn giết em ! Chẳng phải em là người có giá trị nhất trong TGN sao ?
       - Ami : ha, muốn lợi dụng tôi ? Các người nghĩ tôi sẽ đồng ý ?
       - TH : vậy chúng ra cứ chờ mà xem ! Tôi thấy thú vị với em rồi đó mèo hoang !

          Vốn muốn chơi qua đêm với mĩ nhân xuất chúng này, nhưng họ bây giờ lại muốn chơi đùa với cô hơn ! Chẳng phải Black Rose rất thú vị sao !

          Một cảm giác lạnh sống lưng truyền đến khắp cơ thể Ami. Cô bị đem nhốt ở ngục dưới tầng hầm. Đúng là ngôi nhà của các ông trùm có khác,  hệ thống ngục thất cũng không tầm thường.

          Nhiệm vụ không hoàn thành, bị mất nụ hôn đầu, lại còn bị giam ở đây ! May mà mai là Chủ nhật, không phải đi học ! Nhưng mẹ cô sẽ sao đây ?











To be continued

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net