Chap 68

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

            Nữ nhân đó thiếp đi đến sáng, bộ dạng mệt mỏi thể hiện rõ trên khuôn mặt khi vừa mơ màng tỉnh dậy. Bàn tay thon dài theo thói quen chạm vào phía giường bên cạnh, nơi này lạnh lẽo không có một chút hơi ấm. Và đến khi Ami thật sự tỉnh táo, nàng mới nhận ra mình chính là đang ở vương phủ, và y phục đều đã được thay sạch sẽ

         - Ami : Rosé !? Em đâu rồi ?!
         - RS : tiểu thư, cô tỉnh rồi sao ! Em đi chuẩn bị nước cho cô rửa mặt nhé !
         - Ami : phiền em rồi ! Chuẩn bị thêm cho ta một chút nước ấm để ngâm mình nữa nhé !
         - RS : vâng !

        Sau khi ngâm mình, được Rosé ân cần sửa soạn, chải tóc, Hwang Ami từng bước ra ngoài hoa viên hít thở không khí trong lành

         - Ami : em nói xem ta về đây từ khi nào thế ?
         - RS : rạng sớm các vương gia đã đưa tỷ về ! Còn dặn chăm sóc tỷ cẩn thận rồi liền đi !
         - Ami : gấp gáp vậy sao ! Vậy ta ở đây chẳng phải quá nhàm chán rồi !

       Thở nhẹ một tiếng, nhã nhặn đặt tách trà xuống, bước dần đến vườn hoa hồng đang mùa nở rộ, đưa tay tách lấy vài cánh hoa đã già khô rồi bỏ vào giỏ

        - Ami : em đem phơi nắng rồi pha trà nhé !
        - RS : vâng !

       Rosé nhận lấy liền đem về phía nhà bếp, để lại một mình Hwang Ami ở đó chống cằm đầy chán nản. Một ý tưởng nhẹ lóe lên trong đầu, nữ nhân ấy mỉm cười tinh nghịch liền bước đi thực hiện

        Bóng dáng nữ nhân nhỏ bẽn lẽn chạy xông vào nhà bếp, ánh mắt dừng lại tại những bình rượu to đặt ở một góc bếp. Nở một nụ cười hết sức tinh ranh

         - Ami : các ngươi uống được, lão nhưng cũng uống được !

        Một nữ hầu trong gian bếp khẽ bước tới, chú ý ánh mắt của Hwang Ami lên những bình rượu vừa được mua về

        - NH : vương phi, người là có gì căn dặn chúng nô tì sao ạ ?
        - Ami : có ngươi thật tốt ! Phiền ngươi chuẩn bị cho ta một ít thịt, còn có hoa quả, và 1 bình rượu lớn ! Đem đến sảnh chính !
        - NH : người là chuẩn bị cho các vương gia ạ ?
        - Ami : à… ừm ! Phiền ngươi chuẩn bị nhanh một chút !
        - NH : xin vương phi yên tâm ! Nô tì sẽ mang ra ngay !

          Hwang Ami thầm mỉm cười, nàng tự mình uống, hà cớ gì phải đợi người khác ?!

          Rượu thịt được chuẩn bị thịnh soạn, lần lượt được sắp ra trước mắt nữ nhân ấy. Rosé đứng bên cạnh có chút lo lắng, bản thân theo hầu trong cung khá lâu, chưa từng thấy có nữ tử nào thoải mái ăn thịt uống rượu ở sảnh chính điện như nữ nhân em đanh theo hầu ! Chỉ có điều, em biết chắc mình có nói thế nào cũng chẳng thể ngăn cản, đương nhiên cũng chỉ đợi khi chủ nhân mình bị mắng thì chịu thay vậy !

        - Ami : tiểu Rosé ! Mau mau ngồi xuống ! Đây đây, bổn tiểu thư mời em một ly !
        - RS : tiểu thư … em …
        - Ami : sao thế ? Mau uống đi chứ !
        - RS : em … không biết uống rượu !
        - Ami : haizz, ta nói cho em biết ! Nữ nhân, phải có bản lĩnh riêng ! Ăn thịt uống rượu, tuyệt đối không để thua bất kì ai !

          Vất luôn cái ly nhỏ bé trên tay, thay bằng một chén rượu lớn, Hwang Ami thoải mái uống cạn từ chén này sang chén khác. Còn hát hò rất thoải mái. Các nữ hầu và thị vệ trong phủ chỉ biết đứng bên ngoài bụm miệng cười, bên tai vang dội tiếng hát lè nhè của nữ nhân say rượu bên trong sảnh chính.

        - Ami : ức… ta nói em nghe ! Nam nhân… ức… là những tên sắc lang, không đứng đắn ! Tức… ức… chết ta rồi…
    
        - HOÀNG HẬU NƯƠNG NƯƠNG GIÁ ĐÁO !

         Tiếng nói của thái giám từ bên ngoài cửa phủ làm Rosé không khỏi giật mình, cố kéo chủ tử say xỉn đứng dậy nhưng không được ! Ngược lại Hwang Ami còn lười biếng nằm thẳng xuống đất, tiếp tục vu vơ hát hò

          - RS : nô tỳ bái kiến hoàng hậu nương nương !
          - Hani : Ami… sao vương phi lại…
          - RS : thưa hoàng hậu, tiểu thư là… là…
 
          - Hani : vương phi là uống rượu !?

         Hani bước gần đến liền nghe thấy mùi rượu nồng nàn tỏa ra. Bảo bối tâm can của bà uống đến không biết bà đến thăm sao ? Bộ dạng thoải mái thế này, quả thật bà đã không còn thấy từ rất lâu !

          - Ami : hửm ? Mẫu phi ?! Người đến rồi, Ami mời người một chén !
          - Hani : con đừng uống nữa ! Xem con đã ra bộ dang nào rồi !
          - Ami : vậy người uống với con nhé ?! Nào, Ami muốn uống thật sảng khoái với mẫu phi !

        Các nữ tì và thái giám đi theo hầu hoàng hậu được một phen cười ngả nghiêng. Nữ nhân khi nãy hoàng hậu bước vào vừa nằm bệt dưới đất, bây giờ ngóc dậy với bộ dạng say xỉn, khuôn mặt đỏ ửng ! Thấy ai liền mời một ly, thật sự vô cùng hồn nhiên !

         - Hani : ta… ta sao có thể uống rượu cùng con ! Nào Ami, ta đưa con về nghỉ ngơi !
         - Ami : người yên tâm, có con ở đây, có chuyện gì con cùng người gánh ! Nào, con và người uống hết bình rượu này !

          Hani mỉm cười nhìn trang sức và vòng tay bị nữ nhân say xỉn vất dưới sàn, ống tay áo sắn lên, cẩn thân rớt từng chén rượu lớn sau đó liền thoải mái hát ca cười đùa ! Hình ảnh ấy y như hình ảnh Ahn Hani của thời thiếu nữ ! Đã từ lâu nơi chốn hậu cung nhàm chán này, bà mới tìm được bản thân của trước kia

        - Hani : các ngươi lui hết cho bổn cung ! Đem đến một bình rượu mới ! Hôm nay bổn cung phải cùng vương phi uống say !

            Vất hết tất cả trang sức xuống đất, Hani nâng chén rượu uống cạn, khui vại rượu mới rót đầy

            Chiều hôm ấy tại vương phủ của Thất vương gia. Hai nữ nhân sắc nước hương trời cùng nhau chảy múa ca hát rồi, bộ dạng thoát tục. Uống cạn từ bình rượu này đến bình rượu khác













To be continued

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net