Chap 15: Ngày bình yên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau đó, mẹ Jimin mời 2 người vào nhà. Hai người phải ở chung một phòng vì nhà Jimin cũng không rộng rãi lắm. Hai người bị mẹ Jimin bắt phải vào tắm luôn vì người bụi bặm toàn mùi khói không à. Phòng tắm gia đình anh cũng không rộng rãi lắm nên hai người chật vật với nhau trong đó mãi mới ra được. Jimin hình như không mang theo áo, chắc do anh tưởng ở nhà vẫn còn áo của mình nhưng chật hết rồi. Anh giờ loay hoay không biết làm như thế nào. Nếu mặc quần áo mẹ thì chắc chắn cũng sẽ không vừa, còn em trai mình thì quá nhỏ để mặc được. Jungkook thấy vậy thì đưa cho Jimin cái áo cổ lọ của mình để mặc. Tất nhiên là Jimin không thể mặc vừa rồi, chỉ riêng đoạn chiều cao thì Jungkook đã cao hơn anh nửa cái đầu, còn về cân nặng thì Kook cũng nặng hơn anh tận 8-9kg. Thế nên lúc Jimin mặc áo Jungkook trông như một cậu bé mặc đồ của bố vậy. Tay áo thì dài hơn cả bàn tay, cổ thì dài đến tận mồm, anh giờ nhìn siêu dễ thương luôn. Như một con mèo tam thể trùm một cái áo vậy. Jungkook có lẽ cũng không nhịn được mà đặt tay lên đầu Jimin, xoa xoa. Jimin gạt tay Jungkook ra, mặt trông có vẻ giận dỗi vì là anh mà còn bị em xoa đầu, mắng:

- Jungkook à! Em làm gì vậy chứ! Giúp anh sắn tay áo đi chứ. – Rồi chìa hai tay ra.

Biểu cảm của Jimin khi giận dỗi cực kì đáng yêu luôn. Nhìn mà muốn trêu tiếp á. Nhưng vì Jungkook là em nên cậu liền nghe lời Jimin. Sắn tay áo lên thì thấy bàn tay nhỏ xíu, nhìn như tay con gái vậy, nhỏ hơn cậu nhiều lắm luôn, trông còn mềm mềm nữa. Cậu nhấn nhấn vào, như đệm thịt mèo vậy đó. Mềm mại, mềm mại. Jungkook nghĩ mà cười cười. Jimin thấy vậy càng tức chứ, cậu giật tay lại, tự mình sắn tay áo lên, rồi quay bước đi không nhìn Jungkook một cái. Jimin đang tức lắm chứ, anh biết mình là người nhỏ bé nhất nhóm, bàn tay thì lại như con gái nữa chứ, anh không thích như vậy đâu. Jimin thật sự rất muốn là một người cao ráo và ngầu lòi, nhưng chiều cao và bàn tay anh lại phản bác lại điều đó. Jimin dỗi lắm luôn.

- Jimin-hyung à!! Chơi với em đi!! – Em trai Jimin từ xa chạy lại, ôm chầm lấy chân anh, dụi dụi vào nói.

Jimin xoa đầu em trai nhỏ, gật gật đầu đồng ý. Jungkook từ xa tiến lại thì ngồi xuống hỏi em trai Jimin:

- Cho anh chơi với được không? Với cả em tên gì vậy? Cứ gọi em như vậy nó không tiện đâu à. – Jungkook bĩu môi.

- Thằng bé nó không thích nói tên thật của mình đâu. Cứ gọi nó là Dong Saeng đi (đầy đủ là Namdongsaeng: em trai/ xin lỗi các bạn nha, vì mình không biết tên em của Jimin-hyung với cả cứ viết là em trai nó không tiện).

Dong Saeng có vẻ như vẫn còn ngại Jungkook nên cứ trốn sau Jimin mãi thôi. Jungkook cũng có vẻ khá ngại gặp người lạ nhưng với trẻ con thì không sao. Cậu cực kì yêu trẻ con luôn á, còn rất muốn có một người em trai cơ, nhưng mà... Mặt Jungkook bỗng trầm ngâm, lạnh lại. Jimin nhìn ngạc nhiên, hỏi:

- Jungkook, em làm sao vậy? Vừa nãy còn vui vẻ cơ mà? Dong Saeng à, vì em không cho anh ấy chơi cùng mà ảnh buồn rồi đó.

- Ể, em sẽ cho anh chơi cùng mà!! Nên đừng buồn nữa nha! Anh gì ơi? – Dong Saeng nghe vậy chạy lại, áp hai bàn tay bé xíu vào mặt Jungkook, xoa xoa bảo anh vui lên.

Jungkook nhìn Dong Saeng mà cười trừ. Sao cả anh và em đều nhỏ nhỏ dễ thương vậy chứ. Jungkook nhìn Dong Saeng mà cười ngây ngốc (Jimin của em nha Kook, đừng đụng vào >--<). Jimin nhìn hai người cười cười. Rồi cậu bế Dong Saeng lên, nói với Jungkook:

- Vậy giờ đi theo anh, chúng ta cùng đi chơi.

Jungkook đang ngồi đó liền phải đứng dậy ngay chạy theo bóng lưng Jimin.

Bây giờ, 3 người đang ở công viên gần nhà Jimin chơi. Thật ra nói gì thì nói chứ chỉ có Dong Saeng chơi với các bạn, còn Jimin với Jungkook thì đang ngồi đó nhìn. Jungkook nhìn một lúc thì bụng réo lên, Jimin nhìn Jungkook ngạc nhiên, mặt cậu lúc này đang đỏ hết cả lên luôn. Jimin bật cười, xoa xoa đầu Jungkook:

- Ngồi đây đợi tí đi, anh đi mua bánh bao cho mà ăn.

Jungkook thì đã thẹn lại còn thẹn hơn. Cậu không nói gì, chỉ gật gật đầu. Jimin thở dài rồi quay gót đi. Jungkook tiếp tục ngồi quan sát Dong Saeng, cậu tự nhiên thấy có gì đó lạ lạ. Nhóm bạn của Dong Saeng đang bị một đám con trai lớn hơn bao quanh, mặt của đám nhóc đó thì rất dữ tợn còn Dong Saeng thì đang rất sợ hãi. Cậu bực mình, bước ra.

Tiến lại gần thì nghe được đám lớn hơn đó nói:

- Nè, thằng nhóc lùn tịt này. Mày làm như mày có thể bảo vệ được đám bạn của mày chắc. Đồ anh hùng rơm. Với cái chiều cao một mẩu đó thì mày không thể làm được gì bọn tao đâu ạ.

- Các anh là ai? Các anh định làm gì hả? Tôi không cho các anh đụng vào các bạn của tôi đâu. Này! Anh làm gì vậy hả!!

Dong Saeng lúc này bị nhấc bổng lên. Thằng nhóc làm vậy với Dong Saeng đang cười khoái chí thì cảm nhận được sau lưng là một luồng sát khí không hề bình thường một tí nào. Cái thứ lạnh lẽo đó đang nhìn thẳng vào thằng nhóc. Cả nhóm đấy quay ra đằng sau thì thấy được Jungkook lúc đó gân xanh nổi hết lên, mắt lúc này chỉ còn đầy sát ý, nói:

- Mấy đứa định làm gì em trai ta hả? Cút... ngay...

Bọn nhóc đó hoảng sợ, thả Dong Saeng xuống, vội vàng xin lỗi và chạy biến đi. Jungkook tức giận nhìn theo bọn nhóc đó. Rồi thấy Dong Saeng đang hoảng sợ ngồi bệt xuống đất với đám bạn bao quanh. Jungkook liền thu lại sát khí, lo lắng hỏi:

- Dong Saeng à!! Em có sao không chứ? Tại sao lại xảy ra chuyện đúng lúc Jimin-hyung không có ở đây vậy trời. Anh ấy mà thấy em luộm thuộm thế này thì chắc anh bị mắng mất.

Bọn trẻ nhìn Jungkook ngạc nhiên. Bỗng nhiên có đứa mở miệng:

- Anh ngầu ghê luôn á! Cứ như là Spider Man lúc giải cứu mọi người vậy!!

- Đúng đó!! Anh thật sự rất ngầu luôn!!

- Lại còn đẹp trai nữa chứ!! Bọn kia sợ hãi chạy béng luôn rồi kìa!!

Bọn nhóc nhao nhao khen ngợi Jungkook, cậu bây giờ đang cứng đơ người trước trận mưa lời khen này. Dong Saeng giật giật áo Jungkook, khóc:

- Anh sẽ bị Jimin-hyung mắng sao? Nhưng nếu vậy thì vì em mà anh sẽ bị oan mất. Em không muốn thế đâu. À! Jimin-hyung thương em lắm, anh ấy sẽ vì em mà không mắng anh đâu! Jimin-hyung cũng rất thương anh mà! Đúng không?

Jungkook ngây ngốc trước lời nói của Dong Saeng. Cậu thở dài, xoa xoa đầu thằng nhóc, gật đầu. Dong Saeng thấy vậy thì cười tươi lắm luôn. Rồi bọn nhóc lại cùng nhau chơi thật vui vẻ dưới sự giám sát của Jungkook.

.

.

.

𝐇𝐚𝐞𝐛𝐨𝐦𝐢𝐞

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net