15. Hộp 'Pandora'

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Do Min chết rồi..."

Nằm trằn trọc trên giường, tâm trí mãi quẩn quanh câu nói của Yoongi.

Aishiii...mày đừng nghĩ nữa Hy à..mệt não lắm..mau ngủ đi...
Hazz..sao không được vậy nè..cứ nhắm mắt vô lại nhớ đến nó..kiếm sách đọc để quên thử đi.

Cô lê thân đến giá sách..giá sách của Do Min thật sự rất đa dạng..ngôn tình có, đam mỹ có, manga, tiểu thuyết đến sách khoa học hay nhân tâm đều có cả. Lấy một cuốn truyện tâm lý tội phạm mở ra xem thử.

"Nạn nhân là nữ, người Hàn, tầm 22 tuổi, chết không rõ nguyên nhân..."

'Chết', 'nữ', '22', chúng lại làm cô liên tưởng đến chuyện đó. Bực mình, cô trả nó lại chỗ cũ, lấy một cuốn ngôn tình mong nội dung trong ấy sẽ giúp cô lờ chuyện nào đó đi. Rút kinh nghiệm cô đọc phần giới thiệu trước.

"Người yêu bạn chết, âm dương cách biệt, bạn nghĩ họ ở rất xa bạn nhưng thực tế người đó vẫn luôn ở cạnh bạn..."

- con mẹ nó, quá đáng. Sách ở đây đều nhắc đến chết chóc à.

Cô điên tiết, mạnh tay đặt nó về giá. Kệ sách bị chấn động rung nhẹ khiến con Kumamon vải trưng trên nóc rơi xuống.

Mệt mỏi bắc cái ghế trèo lên đưa Kumamon về đúng chỗ..giật mình phát hiện trên này không chỉ là địa bàn của Kumamon mà còn là chỗ của một thứ khác.

Pandora?

Tên hộp quen ha. À, là cái hộp chứa những điều bất hạnh mà. Bất hạnh sao? Chị Do Min có ư?

Tính tò mò điều khiển tay cô mở nắp hộp ra.
Bên trong chỉ là giấy thôi. Cầm lên đọc...
Hôm đầu tiên đến đây cô đã đọc nhật kí của Do Min, chị không ghi thường xuyên nhưng vẫn mất khá nhiều thời gian để đọc hết, trong đó toàn là chuyện vui điều tốt, cô cho rằng cuộc sống của chị trải đầy hoa nhưng tại thời điểm này, cô đã sai. Không phải chị không chịu sóng gió mà là chuyện đau khổ qua rồi chị cất nó vào hộp Pandora này giấu lên chỗ sâu nhất trên nóc giá sách ít ai để ý, kể cả chị.

Trong hộp này chứa rất nhiều kí ức từ khi chị có thể nhận thức đến giờ..ngoài những lần cãi vã lớn với Yoongi và Namjoon thì cái cô lưu ý ở đây có 3 chuyện.

Đầu tiên, sự nghiệp chị phải chịu sự phản đối từ ba mẹ. Họ không muốn cả hai đứa con của mình đi theo nghề bấp bênh này chưa kể chị lúc ấy mới nhận giấy nhập học của đại học Seoul-đại học thuộc top đầu. Nhờ Namjoon đảm bảo với cả hai phía rằng Do Min vẫn có thể theo đuổi đam mê mà không ảnh hưởng gì đến việc học đại học..anh thuyết phục họ cho phép em gái sau khi tốt nghiệp đại học được lựa chọn con đường mình cho là đúng đắn. Đến khi ra trường và quyết định theo đam mê lại bị mọi người nghi ngờ tài năng. Chỉ vì trong các producer..chị là nhỏ nhất, mới nhất mà đã được công ty cho một studio riêng, họ coi đó là thiên vị do là em gái giám đốc. Họ nào biết những bản nhạc được gửi đến trụ sở dưới tên 'KDM' những năm qua là của Yuki bây giờ chứ. Nhưng thời gian đã chứng minh tất cả.

Chuyện thứ hai, người bạn thuở nhỏ ở Ilsan đã mất tích ngay trong ngày sinh nhật-Kang Soo Ahn. Trên giấy kể lại việc mỗi lần bắt gặp người giống Soo Ahn liền hỏi thăm họ có vết bớt hình trái tim ở cánh tay hay không và rồi thất vọng đi tiếp. Đi kèm với tờ giấy là một bức ảnh hai bé gái chụp tại công viên giải trí. Sau bức ảnh là nét chữ con nít: Kim Do Min và Kang Soo Ahn đi công viên nhân dịp sinh nhật lần thứ 7.

Cuối cùng, xấp giấy làm mớ bòng bong trong đầu cô càng thêm rối. Kết quả khám sức khỏe. Một số tờ là từ ngữ chuyên ngành cô không hiểu nhưng cô hiểu được 1 tờ:

....
Bệnh nhân: Kim Do Min
Sinh năm: 1997
Nhóm máu: AB
Chuẩn đoán: ung thư não glioblastoma
....

Tìm hiểu về căn bệnh cô biết được đây là căn bệnh khó trị và thời gian sống không nhiều.

_______________________________

- có ai ở nhà không vậy? Yoongi oppa? Seokjin oppa?

Sáng sớm cô đã qua nhà SIN tìm Yoongi vì cô tin rằng anh biết điều gì đó. Ngay lúc đọc tờ giấy kết quả cô đã muốn gặp anh hỏi cho hết nhưng không hiểu sao lại khóc đến thiếp đi.

- Hee Min?

Trong căn phòng nào đó phát ra tiếng Seokjin. Cô vào phòng thì thấy trai đẹp 1m8 vai 60 lọt thỏm giữa đống chăn mền.

- oppa, chùm kín mít thế kia không sợ ngộp chết à? Bộ lạnh lắm hả anh?

Hôm nay trời khá nóng mà.

- anh thấy hơi mệt thôi.
Anh trả lời bằng giọng mũi.

Cô bước đến cạch anh thử đặt tay mình lên trán anh. Cô trau mày:
- đợi em lấy nhiệt kế.
。。。。。。。

- anh tự kẹp vào nách đi.
...
- trời ạ, anh làm cái mèo gì mà 39° luôn vậy hả?
- hắt-xì...chắc do ngủ dưới sàn rồi.
- sao giường có không nằm lại tự hành đến cảm lạnh =_=
- đâu có, đêm qua JK ngủ với anh, nó cứ ôm cứng lấy anh nên anh giãy dụa rồi hình như đáp đất ngủ quên luôn.
- Jungkook ngủ ở đây???
- ừ, JK với Tae hiếm khi ngủ ở giường nhà chúng nó lắm..toàn vác mặt đi rông, chán chán thì ở đây, bữa nào vui vui lại qua nhà Hoseok, buồn buồn thì xách mông qua ngủ với Joon. Thế đấy, quen rồi. Mà em tìm anh à? Tranh thủ qua xin chữ kí hả?
- haha, em bảo qua xin tiền anh cho không?
- bao nhiêu nào?
- hự..em đùa mà. Nhưng anh cho em cũng không ngại lấy à nha.
- nếu em kiếm Yoongi thì không được rồi. Cục đá đó về Daegu từ sáng nay..thấy bảo là nhà có việc gấp.

Cô thở dài
- tiếc nhỉ. Rồi sao? Kookie chắc bắt anh ăn sáng rồi nhỉ? Uống thuốc chưa em lấy cho.
- Kookie bắt anh uống mà anh không chịu..thuốc đắng bỏ xừ.
- gì chứ? Không uống thuốc khỏi thế quái nào được. Cậu ấy sao không dùng bạo lực bắt anh uống đi chời.
- cậu nhóc xòe tay đưa thuốc cho anh, anh ra kéo..thế là ẻm thua.
- /bất lực-ing~/


- okay. Không uống thuốc cũng được. Nhưng...trước hết em sẽ pha cho anh một ly mật ong chanh, anh phải uống hết. Nhà mình có lá chanh, bưởi, sả, kinh giới với bạc hà đúng không..em nấu nước cho anh xông hơi, xong thì lau khô và tuyệt đối không được tắm..cuối cùng là ngủ một giấc thiệt ngon.
- e-m, em..học y à?
- No. Khi anh bị nhiều anh sẽ biết mình cần làm gì thôi. Tí em ghé studio nên dậy đói thì gọi điện cho em.
- em đến công ty làm gì?
- thì tìm cách trả chỗ cho Do Min unni chứ sao nữa.
- ừm, cẩn thận một chút. Và...em đừng giận Namjoon, nó lúc ấy có hơi nóng tính.
- anh yên tâm, em không giận gì đâu, phản ứng vậy là lẽ thường tình mà.

___________________________

Hy Min đã ở trong studio suốt 2 tiếng nhưng không thu thập được gì nhiều..bởi vì..mải đắm chìm trong các bản nhạc của chủ nhân căn phòng.

/*but i still want you...*/
Đó là chuông điện thoại mới đổi của cô.

#em nghe đây Jin oppa#
#Hee Min ah, anh đói rồi#
#em có nấu ít cháo hành, để trong bếp đấy, anh lấy ăn đi, à nhớ hâm lại cho nóng, ăn nguội lạnh lại mất công bệnh thêm#
#cháo? anh không thích cháo cho lắm#
#vậy thôi, không ăn bị đói ráng chịu. Mà giờ anh thấy đỡ chưa?#
#ok rồi, bệnh vặt, nhanh đến nhanh đi#
#tưởng chưa ổn tối nay ăn cháo tiếp^_^#
#haha thế tối nay có món gì?#
#anh muốn ăn gì?#
#em là người Việt Nam nhỉ? Anh muốn ăn Phở..em biết nấu chứ?#
#em biết nhưng hợp khẩu vị các anh hay không còn tùy#
#nấu là việc của em, ngon hay dở là do anh phán, em đừng lo#
#okok, để em xem có kiếm đủ nguyên liệu không đã, không là phải dành bữa khác nha#
#được, anh chờ tay nghề của em#
。。。。。。。

Nấu phở ngoài thịt, xương, các loại rau thì thứ quan trọng nhất là bánh phở..mà đây là Hàn quốc e là có chút khó khăn.
Hy Min rời studio, định là đi kiếm chỗ bán bánh phở nhưng vừa ló mặt ra khỏi cửa liền đụng 'anh trai' Namjoon. Vẫn còn dư âm tối qua cô nhanh chóng cúi đầu chào rồi dè dặt bước đi.

- Hee Min, chúng ta cần nói chuyện. Xin ít thời gian của cô được chứ?

Quá lịch sự đi. Thời gian của em cho anh hết cũng được nữa...nhưng anh muốn nói chuyện gì thế? Quyết định đuổi mình ra khỏi nhà ư? Híc, đừng mà....

Nghĩ lung tung thế thôi chứ vẫn theo chân Joon vào 「Mon studio」thầm khóc cho số phận bản thân.

CATIE

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net