NÓI TẠM BIỆT ĐỂ NGHE TIẾNG XIN CHÀO

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dư luận đến một lúc nào đó rồi cũng quên bẵng mất chuyện của Taehyung... Chuyện của Taehyung dẩn êm xuôi. Và các anh lại tiếp tục công việc của mình.

Tôi đang đọc một cuốn sách mang tên " Nói tạm biệt để nghe tiếng xin chào" có đoạn:

" Này em, chúng ta làm sao có thể giữ lại năm tháng đừng trôi, tuổi trẻ ở lại khi mà thời gian luôn là một đường thẳng tuyệt đối như thế? Chúng ta buộc phải lớn lên, buộc phải đi tiếp trên con đường này. Kẻ dừng lại là Chết. Phải, là Chết! Chỉ cái chết mới chống lại được sự Sống. Em muốn chết ư?

Có những người đã chết nhiều năm rồi. Thân xác họ sống thôi. Chứ tâm hồn họ chết rồi. Là bởi họ không nói lời tạm biệt. Là bởi họ không muốn nghe câu xin chào. Họ sống mãi ở tuổi ấy dù thân xác họ ở tuổi khác....Tình yêu thường hay chết vì những điều như thế! Tức là không kịp lớn cùng nhau!

...

Này em thật tiếc để phải nói rằng em không thể ngăn cản được thời gian, em không thể cải biên, biên tập lại ký ức quá khứ của mình, cũng như sống mãi trong nó. Em vẫn phải lớn theo Mặt Trời mỗi ngày từ phía Đông đời em và phải chia tay với Mặt Trời ở phía Tây ấy. Em không thể em ơi!"

Đúng vậy tôi không thể thay đổi số phận của mình. Cũng không thể sống mãi trong cái mộng tưởng. Rằng điều đau lòng thực sự là phép màu không đến hai lần. Rằng điều khiến tôi muốn ở lại đây chính là TÌNH YÊU. Và điều khiến tôi muốn ra đi cũng chính là TÌNH YÊU. Tôi phải nhận ra giới hạn của mình để dừng lại rước khi quá muộn. Đó là tình yêu chân chính.

Tôi sẽ đi xa nơi này, để không còn nghe thấy tiếng anh, để không mang lại xui xẻo cho các anh. Tôi sẽ rời xa căn nhà này trả lại cuộc sống bình thường cho họ. Họ hạnh phúc chính là điều khiến tôi hạnh phúc. Người ta bảo "Đã yêu là phải quên mình".

Hôm nay các anh không trở về... 

Tôi chỉ có thể để lại vài dòng tin nhắn ngắn ngủi vì tôi chẳng chạm vào bút được lâu

Trên bàn một mẩu giấy nhỏ... và sợi dây chuyền có gắn chiếc bomb đang phát sáng

"Đến lúc em phải đi rồi. Tạm biệt những người sống chung nhà Trong kí ức của em, các anh vẫn là những chàng trai rất tuyệt vời. BTS, em yêu các anh".

Hẹn gặp lại...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net