JungKook (3-end)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Có không giữ, mất đừng tìm"

••••••••

Bác sĩ gặp riêng anh
Đưa anh một lá thư cùng sổ tiết kiệm
"Gửi Jeon JungKook của em!
Có lẽ lúc anh thấy những dòng này
Em đã đi thật rồi
Rời xa khỏi anh
Suốt ba năm qua cảm ơn anh vì đã cho em được bên cạnh anh
Lúc anh và cô ấy chia tay
Em đã biết mình không sống được bao lâu nữa
Vì vậy em mới quyết định
Ở bên anh dù phải làm người thay thế
Lời hứa ba năm trước
Anh còn nhớ chứ?
Em hứa rằng sẽ tìm hạnh phúc cho anh
Nhưng đến khi em tìm thấy cô ấy
Em mới biết thật khó để quyết định
Em thật ích kỉ đúng không?
Nhưng em phải làm thôi
Vì hạnh phúc của anh
Dù gì em cũng chẳng sống được bao lâu nữa
Ích ra trước khi chết còn có thể khiến anh hạnh phúc trở lại
Em đã chuyển nhượng tất cả tài sản của mình sang tên của anh
Và....
Chiếc nhẫn em đã tặng anh
Em đã đặc biệt khắc tên tụi mình
Xin anh đừng vứt đi nhé
Hãy giữ nó bên mình
Xem như cảm ơn em vì cứu cô ấy
Em chẳng biết nói gì nữa
Bởi vì như vậy anh chỉ cảm thấy phiền
Em cũng sẽ chẳng chúc anh hạnh phúc đâu
Vì đó là em đau
Em xin lỗi..."
Anh dường như không tin vào mắt mình
Cô....sao có thể được?
Anh bất giác nhìn vào bên trong chiếc nhẫn trên cổ
'T/b yêu JungKook"
Rồi lại nhìn chiếc nhẫn anh nhặt được
"T/b yêu JungKook"
Đều là t/b yêu JungKook!
Có phải anh thực sự không yêu cô?
Có phải trong cuộc tình này
Chỉ đến từ một hướng
Anh cũng không biết nữa
Chỉ biết rằng
Tim anh bây giờ rất nhói
Nhưng là vì yêu cô
Hay là đôi mắt?
Vậy rốt cuộc cô đã phải chịu đựng đến nhường nào?
Anh cảm thấy tồi tệ
Anh đi tìm câu trả lời cho chính mình
Anh trở về nhà lục lại kí ức
Chẳng có gì cả?
Suốt ba năm qua chỉ có cô hướng về anh
Cô vẫn chưa nhận được sự hồi đáp
Anh hối hận
Hối hận vô cùng
-
Hai năm sau
Anh đứng trước ngôi mộ cô, tay cầm cành hoa cúc trắng
"T/b à! Anh tìm được câu trả lời rồi
Anh yêu em
Thật khó để quên em
Mỗi ngày trồi qua không có em thật vô vị
Em về đi
Anh biết lỗi rồi
Anh xin lỗi...."











🌱
Đau tim quớ man :<<<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net