Jimin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mưa vừa rơi chưa hẳn đã tạnh
Chia tay rồi chưa hẳn hết

'Trời lại mưa, thật nực cười! Tại sao mỗi mùa mưa đến thì em lại nhớ đến anh nhỉ? Tại sao lần nào cũng là mưa nhỉ? Nếu như mọi lần thì có lẽ anh sẽ đến để đón em về và lại nói câu đó

"Sao em cứ phải làm khổ mình thế?"

Nghĩ lại thật là ngu ngốc, em lại tự hỏi mình: "Tại sao còn yêu nhưng muốn chia lìa?"

Hay là......vì cô ấy!

Cô ấy là 1 cô gái xinh đẹp....khoông như em.

Cô ấy thật dịu dàng.....không như em.

Cô ấy thật hoàn hảo.....không như em.

Nghĩ kĩ thì......em thật vô dụng. Thế thì.......tại sao em không chết đi cho đỡ chật đất nhỉ?

Em ghét nói dối. Nghĩ là làm, lấy con dao dọc giấy trong túi. Cứa 1 đường quang cổ. Đau thật đấy, như có là gì đối với trái tim nhỏ bé này! Mong cơn mưa sẽ xoa dịu nỗi đau.

"Y/nnnnnnnnnnnnn!!!!!!!"

Lạ thật! Đến giờ em vẫn nghe thấy tiếng của anh. Em tưởng anh đang ở bên cô ấy chứ!

"Y/n, em bị sao vậy, để anh đưa em đi cấp cứu."

Cấp cứu sao? Không kịp đâu. Em muốn nói gì đó nhưng cổ họng em đau quá! Hay là........chúng ta đợi kiếp sau đi, anh nhé!'

Đã 2 năm rồi kể từ ngày bạn mất. Có lẽ là anh vẫn yêu bạn đó chứ! Tuần nào anh cũng dành thời gian để đi thăm bạn, bạn thật hạnh phúc. Nhìn ở đây, bạn thật nhớ anh, muốn ôm anh nhưng lại không thể. Hôm nay vừa được 49 ngày, bạn phải đi rồi, rờ xa anh vĩnh viễn. Thôi thì đã đến lúc 2 ta rời xa nhau

Park Ji Min, tạm biệt anh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net