Chap 12: Rắc rối😞😞(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cánh cửa dần mở ra, cánh tay quen thuộc của người  đó dần xuất hiện- là Jimin. Nụ cười thiên thần toả sáng trên khuôn môi anh dần như dập tắt sau khi nói đc chữ "tôi....". Dường như giây phút ấy đọng lại trong giây lát, tia nắng ấm của buổi chiều tà chợt trở nên lạnh lẽo. Ánh mắt Kyung Wi gần như trở nên sợ hãi, đôi mi khẽ giật nhẹ làm cho làn mi rung rung trc con người đang đứng đối diện cô. Bỗng, trong sự hỗn loạn mà chính mình tạo ra, thứ duy nhất đc sinh ra đó là...... sự phẫn nộ......

- Cô, hoá ra ..... cô cài bẫy tôi. Kyung Wi quay lại phía sau và chỉ thẳng ngón tay mình vào người Min Jung trong sự giận dữ

- Cài bẫy? ..... *cười khẩy* , đúng,..... tôi cài cô đấy! Một người như Min Jung thì biết khi nào phải giải thích và khi nào thì ko cần, đối với tình huống như bây h thì tốt nhất là cô cứ làm người xấu thì hơn.

- Cô..... Trong vô thức, bàn tay nhỏ bé liền giơ lên và....*chát*, trong sự phẫn nộ tự tạo của mình, Kyung Wi đã tạo ra sai lầm lớn nhất của mình, đó là động vào Min Jung.

- CÔ NGHĨ CÔ ĐANG LÀM GÌ VẬY? Jimin hét lớn gần như là gào vào mặt cô, nhanh chóng chạy đến bên Min Jung và cầm cái cổ tay còn đang giơ lên đó.

- Jimin..... anh.... anh ko nghe.... cô ta sao? Giọng nói run run, đôi mắt gần như đẫm lệ trc sự sợ hãi của mình, người cô gần như mềm nhũn khi Jimin lại nói lớn giọng như vậy.

- .... Min Jung, cô có sao ko vậy? Anh liếc Kyung Wi rồi quay ánh mắt của mình đổi thành lo lắng sang phía người con gái vẫn chưa chịu nghiêng mặt lại. (Ad: ý là bị tát mà vẫn giữ nguyên mặt í)

- * cười khẩy*. Đó là những gì đáp lại từ Min Jung, ..... một tiếng .... cười khẩy... Cô ko muốn phản kháng lại vì điều đó chỉ khiến tình trạng này càng trở nên phức tạp hơn thôi. Vậy đành.... cô cứ thành một ả xấu tính trong mắt Kyung Wi cho vừa.

- Này..... Ánh mắt Jimin càng trở nên lo sợ với hình ảnh này của Min Jung, .... tại sao lại muốn đóng kịch chứ?.... Khẽ bám nhẹ vào cổ tay cô, giữ nó nhẹ nhàng như muốn nói gì đó. Nhưng.... chẳng lẽ Min Jung lại nghe Jimin nói sao, cô giật mạnh tay mình ra và hít một hơi dài lấy lại bình tĩnh.

- Khi nào 2 người nói chuyện xong thì vui lòng rời khỏi nhà tôi. Cố gắng diễn nốt vai diễn này và nhanh chóng lấy túi xách của mình đi khỏi nhà.

____________________________________
Jimin

Tôi thật sự bị bất ngờ trc hành động của Kyung Wi, chính mình còn ko tin đã có chuyện đó xảy ra,..... cô ấy tát người khác. Sau khi nhìn thấy vết hằn đỏ trên má Min Jung, tôi đã rất tức giận và...... thất vọng.

- Tôi ko ngờ,... cô lại có thể làm như thế đó. Ném cho cô cái nhìn tội tệ nhất của mình, ... dù ko nỡ nhưng.... điều cô làm là quá sai.

Bâyh , tôi chẳng thể nghĩ đc việc gì ngoài đuổi theo Min Jung. Muốn hỏi cô ấy, muốn an ủi cô...... mà, cô có bao giờ cần an ủi đâu. Chạy thật nhanh ra ngoài cửa nhưng.... còn lại chỉ là hình dáng tôi....
____________________________________
Ngôi cũ

Jimin nặng nề lết từng bước chân vào nhà, suy nghĩ về những biểu hiện vừa rồi của Min Jung, .... tự thừa nhận là mình làm,.... cười ... những điều đó đều ko phải là thật..... Nhưng tại sao... phải làm như vậy? Cứ suy nghĩ như vậy đến khi nhận ra vẫn còn một vấn đề nữa đang chờ.

- Sao cô còn chưa đi? Giọng nói lạnh lẽo mệt mỏi gần như là một nhát đâm vào con tim Kyung Wi.

- .... Quan hệ... giữa anh... và cô ta là gì vậy? Chất giọng run run nói lên cô sợ ánh mắt của anh như nào.

- *thở dài* Quan hệ của tôi và cô ấy ko liên quan gì đến cô..... VÀ cô.... ko có quyền gì để nói Min Jung là cô ta.... càng ko có chuyện cô tát cô ấy. Jimin dường như rất mệt mỏi, đôi mắt lờ đờ lạnh lẽo liếc sang phía Kyung Wi

- Em... xin lỗi ... nhưng cô ta... cô ta đã gài em....

- Cô hãy nghĩ lại đi, Min Jung gài cô,.... * liếc quanh nhà* ( nhìn thấy vỉ thuốc với cốc nc) .... *cười khẩy* cô ấy cho cô thuốc vì cô bị ốm nhưng những gì cô ấy nhận đc là..... một cái tát. Cô nghĩ rằng Min Jung ko đánh lại cô vì cô ấy biết rằng mình sai..... Ko đâu cô bé à, cô ấy làm thế vì ko chấp nhặt cô..... Những điều tôi cần nói đã hết rồi.. Xin cô về cho.    Những lời nói vô tình đổ sập lên Kyung Wi, một cô gái như cô thì có thể chịu đựng đc sức nặng từ lời nói đó sao?

Cô gái lặng lẽ ôm mặt một cách đau đớn, bấu chặt vào vạt áo của mình và chạy thật nhanh ra chiếc cửa vốn ko mời cô vào. ... Về phần Jimin, sau khi cô đi, anh đã nhanh chóng thay đồ để đi tìm Min Jung. ( Jimin mặc đồ đen từ trên xuống dưới nhớ)

____________________________________
Sau khi khoảng 4 tiếng đồng hồ tìm kiếm trong vô vọng, người con trai thất vọng cầm vào vô lăng mà gục xuống. Rốt cuộc cô đang ở đâu, đang ở đâu chứ? ..... Rồi lại nhớ đến ngày đầu tiên anh biết đc cô là một bad girl, đó chính là khi ở trong bar. Bỗng khẽ cười với những mảnh nhớ đặc biệt đó , rồi.... nụ cười dập tắt..... Đúng rồi! Đó là ở trong bar.

Jimin ngẩng đầu dậy và điều tiếp theo anh biết là anh đã phóng với tốc độ cao nhất ở trên đường phố. Anh cũng ko biết tại sao phải thục mạng tìm cô như vậy. ... Là anh muốn biết tại sao cô làm vậy, muốn an ủi cô hay.... là gì khác?

_____________ Bar____________________

Vẫn cái ánh đèn mê muội , vẫn những cái ồn ào ấy, vẫn là cái mùi nc hoa rẻ tiền quen thuộc ấy... nhưng tất cả những gì anh có thể nghĩ đc là tìm Min Jung trong đám đông điên loạn....

Thấp thoáng sau chốn hỗn loạn, vấp dáng quen thuộc của cô gái bỗng hiện ra. Ngồi trong góc khuất với ly rượu đỏ trên tay, đôi mắt trầm tư nhìn về một phía.
_________________________________
End part one của " Rắc rối"💚❤️❤️🙏💯

Cám ơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net