crush.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4:30 pm                     32%

•bạn có một tin nhắn mới. xem thử!

tehiong_ : yoongie hiong (〃ω〃)

tehiong_ : hiong à thằng jeon jungkook nó bỏ rơi em :(

tehiong_ : cô đơn quá chừng...

tehiong_ : để em lên seoul nhe (/ω\)

tehiong_ : tete rất tội nghiệp (இдஇ; )

chookygi : đợi anh mày lát.

tehiong_ : anh đang đặt vé tàu cho em đó hả (ू>︿< ू)

tehiong_ : aw min yoongi

tehiong_ : anh không cần làm vậy đâu ʕ•ᴥ•ʔ

chookygi : sao em lại nghĩ như thế?

tehiong_ : không phải ạ >< ?

chookygi : anh đang gọi cho jung hoseok, để nó đến vùi đầu em vào bồn cầu, taehyung yêu quý ạ.

tehiong_ : ........ đau đớn vãi.

tehiong_ : tete thích anh thiệc mà ('°̥̥̥̥̥̥̥̥ω°̥̥̥̥̥̥̥̥`)

chookygi : nhưng anh không thích tete.

tehiong_ : sao biết từ mấy năm rồi mà giờ vẫn thấy sốc nhỉ?! :(

tehiong_ : anh nỡ từ chối tên đẹp trai như tete ư?

chookygi : đẹp trai thì đều là người xấu.

tehiong_ : /_\

tehiong đã gửi một ảnh.



tehiong_ : em mua từ cửa hàng cạnh nhà, nhưng nó không có ngon gì hết trơn... anh có thể nấu rồi ship cho em không? món này hồi cấp hai anh nấu rất ngon a...

chookygi : không. mua thứ gì khác mà ăn. không thì gọi, anh sẽ hướng dẫn cách làm.

tehiong_ : aw min yoongi là tsundere đây nàyyy ~

tehiong_ : anh đã ăn gì chưa?

chookygi : ờ

chookygi : đang ăn.

tehiong_ : T x T đói quá đi.

chookygi đã gửi một ảnh.



tehiong_ : O o O đó giờ em không biết anh ăn nhiều vậy luôn ấy.

tehiong_ : ăn thế mà có mỗi một mẩu hà.

chookygi : không phải anh ăn, mà vì có một con sâu đói ở đây.

tehiong_ : con sâu đói?

chookygi : jeon jungkook.

tehiong_ : :)))))))))

tehiong_ : anh cẩn thận đấy, jeon jungkook càn quét nhiều lắm. em từng nuôi nó và giờ em sạt nghiệp rồi...

chookygi : cậu từng ở với jung kook à?

tehiong_ : vâng.

huỷ tin nhắn? - huỷ . quay về

<seen>

kim taehyung không nhìn nổi màn hình nữa. cậu đưa tay lên trán che mắt mình lại. lòng rối như tơ dây nhện, chằng chịt lại mong manh.

"a... trái đất tròn như thế... rốt cuộc là muốn tôi làm cái mẹ gì đây?"

thời cấp hai, min yoongi vẫn còn là một anh trai lớp trên nhỏ nhắn dưới đầu taehyung. thời cấp hai, yoongi chính là thường xuyên bị bắt nạt. đến bây giờ taehyung cũng không thể đếm nổi, số lần đánh nhau giữa cậu và những thằng du côn ngáo đá lợi dụng yoongi nhỏ con mà trêu ghẹo. min yoongi khi đó kỳ quặc biết bao nhiêu, đáng thương biết bao nhiêu.

chiếc áo khoác đơn giản mỏng tang không đủ để sưởi ấm giữa cái đông khắc nghiệt nơi xứ hàn, chiếc xe đạp cũ kỹ dễ hỏng hóc mà gia đình đã mua cho anh. tae hyung nhớ, hồi trước cậu vô tình làm ngã nó. và chuyện sau đó đến nhanh như thổi, lại khắc đến não tuồn vào trái tim. yoon gi đứng đằng xa trông thấy, sợ hãi xen lẫn tức giận lao tới mà quát vào mặt cậu bằng giọng khản đặc.

khoảnh khắc đó cậu mới hiểu ra, lý do vì sao rổ xe méo xệch lại không được anh đem đi sửa, một bên tay thắng hỏng cũng chẳng được gửi đi. cứ quanh năm suốt tháng mãi như thế

vì đó là di vật mẹ để lại cho anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net