Chap 2:Buổi sáng định mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chưa kiệp đặt chiếc bánh xuống thì tiếng cô gái ấy lại cất lên " anh gì ơi " giọng rất gấp gáp...

Yoongi mở cửa ra "lại chuyện gì ạ"

Dù đang gấp nhưng Mi An vẫn không quên công việc là không được nhìn khách hàng.

MA: À em quên chưa thanh toán tiền pizza ạ.

YG: À của tôi là bao nhiêu ?

MA: của anh là 6250 won.

YG: à cô đợi tôi một chút.

Vừa bước vào phòng Yoongi vừa nói thằm Jin hyung thật là ....

YG: thanh toán bằng thẻ cho tôi nha vừa nói Yoongi vừa đưa thẻ vào Mi An.

Mi An gửi lại thẻ cho Yoongi và nói...

MA: À chúng tôi không tính bằng thẻ ạ, làm phiền a phải trả tiền mặt.

YG: à vậy tiền của tôi đây(vừa nói Yoongi lấy từ ví ra tờ 100 won.

MA: à anh chờ tôi trả lại tiền dư ạ...

YG: à cô cứ giữ lại coi như là tiền công cô chờ tôi khi nảy rồi bắt cô quanh lại trong khi cô đang gấp...

MA: À, không đó là công việc của em ạ

YG: không cô cứ giữ không sao cả.

Nói rồi Yoongi đóng chặt cửa lại.

Mi An cô định gọi anh ấy và trả lại tiền nhưng hình như cô cũng ấp úng một hồi ngoài cửa nhưng rồi cũng bỏ đi vì hình như cô đang cần tiền.

Còn về phía Yoongi thì anh nghĩ muốn đền về cái bảo bối gì đó của cô ấy về lúc nảy anh giẫm lên nhưng không biết nói sau nên đành làm vậy.

Yoongi nghĩ thầm : 100 won chắc hơi nhiều một tí, nhưng sao mầy có cảm giác gì lạ lạ thế nhở.

Vậy là ngày nghĩ đầu tiên củ họ cũng kết thúc

____vào lúc trời chưa sáng_____

Yoongi thức dậy thật sớm trong một tâm trạng đầy phấn khởi chắc tại hôm qua được nghĩ ngơi sớm, hôm nay muốn tận hưởng một ngày nghĩ trọn vẹn nên cậu ấy lom khom tự mình chuẩn bị cho 1 buổi sáng với thể dục thể thao...

Vì Yoongi làm ra tiếng động khá lớn nên đã đánh thức Jin hyung : Yoongi à chú làm gì thế mặt trời vẫn chưa lên cơ mà...

YG: à hyung em ra ngoài Tập thể dục đấy nha...

J: chú m đùa với anh đấy à ( vì Yoongi là mọt ngủ của cả bọn nên Jin có vẽ ngạc nhiên)

Trong lúc chưa kiệp nhận lại câu trả lời thì haizzz ông Jin ổng lại ngủ tiếp...
Vì là người khá nổi tiếng nên có vẽ Yoongi đã chuẩn bị cho mình một dụng cụ, đó là chiếc mũ nhựa khi chụp xuống có thể che lại toàn bộ khuôn mặt ( à nó như là cái mũ mà chị Chun Song Yi đã từng đội trong phim vì sao đưa a tới)"như hình trên"kèm với chiếc quần jean giả thun khá mềm mại với chiếc áo khoát thun trong khá ngộ nghĩnh ( đi nghĩ thì ai mà mang đồ thể thao cho ông đây còn chiếc mũ là do Jin hyung chu đáo mang theo)...

__trên đường phố _____

Ngoài trời khá yên ả những chiếc xe mô tô,ô tô cũng bắt đầu lần lượt khởi động hành trình làm việc vào buổi sáng...

Yoongi nhanh chân chạy qua đường này đến đường nọ rồi vào một khu hẽm hình như cậu đã chạy khá xa( đó là kết quả của kẽ vừa chạy vừa nghe nhạc)

Không sau với bộ óc thiên tài MIN SUGA thì anh đã quay lại đường cũ và tháo chiếc tay phone đang phát một bài nhạc không lời.

Anh lần về đường cũ thì bỗng chóc thấy một cô bé đang luôn miệng hát bài Spring day mà nhóm mới phát hành cách đây không lâu... Hình như là cô bé giao sữa và báo cho từng căn hộ... Yoongi nhanh chóng nhận ra ngay cô gái mà anh đã đụng trúng đồng thời cũng là cô gái giao pizza cho anh... Yoongi nghĩ trong đầu cô gái này làm khá nhiều việc đấy chứ, chắc này là một cái duyên đây, đôi môi khẻ Yoongi cười...

Mi An:dạ con nghe bà ạ.

Dạ con đang tập thể dục ấy mà, bà đừng lo con sẽ về sớm...

Yoongi cười thầm và nhận ra ngay là cô gái ấy đang nói dối.

Mi An: yyess.. Vậy là hộp cuối cùng cũng được giao còn hộp này thì giành cho mình...

Đâu đó từ phía xa có 1 chiếc xe mô tô đang chở hàng chạy hướng chiếc xe của Mi An rồi tông thẳng vào ...

Ầm..... Mọi thử hỗn loạn,xe Mi An ngã tiếng hoãn hốt của Mi An cộng với lời chửi trích của bác tài xế " này cô kia sau để xe ở đây chỗ người ta đang chạy làm trứng gà của tui bễ hết rồi này đền cho tui đi..."

Mi An : nhưng chú là người chạy rồi đụng trúng mà với lại xe cháu đang ở bên lề...

Bác tài xế: vậy là ý cô tui là người sai chứ gì?

Mi An : dạ không nhưng,,,....

....Trong khi đó Yoongi đã chứng kiến mọi việc...

Bác tài xế: không nhưng gì cả, mau đền cho tui...

Yoongi bỗng chạy lại hướng Mi An " sau bây giờ cậu còn ở đây ".

Mi An ngỡ ngàn trước lời nói của Yoongi người mà cô chưa hề quen biết...

Bác tài xế: mầy là thằng nào. (với giọng đầy khênh kệu)

Yoongi bỗng lấy ra chiếc điện thoại và "alo, bác cảnh sát trưởng đấy à, ba cháu vẫn khỏe à sẵn tiện bác gọi cho cháu hỏi, nếu như một chiếc xe mô tô cố tình đụng trúng một chiếc xe đạp rồi còn lớn.......

Nói đến đây cái ông tài xế đáng ghét bỗng tái mặt rồi bảo"thôi được rồi,tôi bỏ qua" và quanh đầu xe lại rồi chạy đi...

Trong lúc này Mi An vẫn đơ người ra vì không biết người giúp mình là ai mặt lại che kính bích...

Yoongi vừa năng Chiếc xe đang nghã đứng dậy và bảo: cô không sau chứ,với một chất giọng trầm ấm...

Mi An giật mình vào bảo " tôi... không sau,cảm mơn anh" mà khoang đã, giọng nói này khá quen thì phải,tôi chưa gặp anh lần nào mà,... Àaa... Là anh chàng nhà giàu mà tôi đã giao pizza vào hôm qua phải không?...

YG định không nhận là mình nhưng cậu ấy suy nghĩ lại "mình có làm gì sai đâu mà phải phủ nhận "

YG: đúng là tôi đấy, cô cũng làm nhiều việc quá há...

Mi An: anh là khách du lịch sau lại quen cảnh sát trưởng ở đây nhở.

YG: cô tin à, lúc nảy tôi chỉ giả vờ thôi, nếu tôi không làm vậy thì làm sau người lúc nảy tha cho cô.

Mi An : Vậy là anh nói dối.

YG : lúc nãy cô cũng nói dối bà cô mà,.

Mi An : sau anh biết tôi nói dối với bà tôi... Mi An hỏi với giọng nghi ngờ.

YG : à tôi chỉ vô tình nghe được thôi nha,không cố ý đâu đấy à mà cũng tại cô nói chuyện lớn quá làm gì?

Mi An : tại đây là lần đầu tôi đi giao sữa sợ bà lo. À tôi chưa cảm mơn anh vì số tiền anh đã cho tôi có thể nó sẽ giúp rất nhiều cho tôi...

YG : không hẵn đó là cho, cứ xem như thời gian làm thêm của cô khi chờ tôi ở ngoài...

Mi An : tôi không biết cảm mơn anh sau nữa,à tôi còn 1 hộp sữa coi như quà tôi cảm ơn anh.

YG : không không cần vậy đâu.

Mi An : xem như anh nhận cho tôi vui, không cảm thấy ái náy đi... (vừa nói Mi An vừa bỏ hộp sữa vào tay YG)

YG : này, cô năng nỉ tôi lắm tôi mới lấy đó nha.

Mi An mĩm cười thật tươi cùng với làn gió nhè nhẹ vào buổi sớm mai.
Nụ cười ấy dường như đã khiến cho YG ngượng ngùng...

Mi An : lần đầu tôi thấy một du khách tập thể dục vào buổi sáng đấy... Anh thật lạ.

YG : à,,, tôi vẫn thức vào mỗi sáng thôi nó là một thói quen rồi ( ôi ổng đang chém đấy 1 năm chắc được 1 ngày như này)

Mi An cười rồi bảo : à mà sau anh chạy vào đây tôi nhớ phía bên kia khách sạn có 1 công viên gần đấy mà...

YG: À tại....

Thôi chết Mi An nói trong sự gấp gáp tôi quên mất trể giờ học của tôi cả rồi....

Mi An đẩy chiếc xe quanh lại rồi bảo "nào lên xe đi tôi sẽ chở anh ra đường lộ"

YG: à không tôi có thể tự ra.

Mi An : Ra được không đấy tôi nghĩ tôi nghĩ nó có nhiều ngã rẽ...

YG định không lên nhưng chợt nhớ lúc nảy chạy bộ vào có để ý đường đâu mà bây giờ ra...

Rồi YG đưa hộp sữa cho Mi An " này cầm giúp tôi ra phía sau mà ngồi , tôi sẽ chở cô...

Lúc này trời đã trong xanh cùng với xe cộ chạy quanh trong hẽm.

Mi An ngồi phía sau cất giọng lên : sau anh không tháo chiếc mũ này ra, tôi thấy có khá nhiều người đang nhìn anh đấy.

YG : KHÔNG, tui thích vậy...(với giọng trống không)

Mi An : à khoang sau anh đạp chậm vậy, anh có thể nhanh hơn chút được không, tại tôi có thể trễ giờ học...

YG : haizzz tui khá mệt rồi đấy, cô nên giảm cân đi.... (ổng vừa đạp mạnh hơn vừa thuở lại vừa nói)

(tại ổng yếu thôi chứ Mi An cô ấy rất nhỏ nhắn cao 1m55 nặng khoảng 43kg)

Ở phía ngoài những người đi đường họ nhìn vào cứ nghĩ Yoongi và Mi An, 2 người họ là một đôi ( trong họ rất đẹp) chứ không như lời Mi An, họ nhìn vào là vì chiếc mũ của Yoongi...

Đến đường lộ Yoongi rẽ trái còn Mi An rẽ phải...

Mi An : tạm biệt anh,tôi chỉ đưa anh đến đây thôi hẹn gặp lại vừa nói Mi An vừa đưa hộp sữa cho Yoongi rồi chạy thật nhanh về phía phải....

Yoongi vẫn tiếp tục chạy về hướng khách sạn...

__trong khi đó BTS ở khách sạn___

Jin bỗng hấp tấp vội vã vừa chạy sang phòng Rapmonster và V rồi đến phòng JungKook Jimin và J-Hope vừa la " không song rồi mấy đứa tập trung sang phòng anh ngay...

Tiếng la của Jin lớn đến nỗi làm cho cả bọn giật mình ngay và chạy sang với khuôn mặt chút tỉnh chút mộng, và thậm chí giọng của Jin đã phiền đến các phòng khác nhưng không sau quanh đó là các phòng của anh chị quản lí.... ( họ cứ nghĩ cả nhóm chắc đùa dỡn như mọi khi nên chả ai quan tâm)

V: chuyện gì vậy sau mới sáng mà hyung đã la làng lên kia thế... ( vừa nói dường như V vẫn chưa mở mắt)

JungKook : đúng rồi đấy có chuyện gì vậy hyung.

Chuyện lớn rồi Jin nói với khuôn mặt khá nghiêm túc...

"Yoongi nó biến mất rồi, thức dậy là anh không thấy chú ấy rồi..."

Nghe tin ấy cả bọn dường như vẫn trong cơn mê ngủ...

Jimin : chắc hyung ấy đi vòng vòng đây thôi... Rapmon hyung lấy điện thoại điện cho Yoongi hyung đi.

Rapmon lấy điện thoại ra chợt nhiên bị Jin ngăn lại...

Khoang khoang khoang... đã.... (ổng nói với giọng mừng rỡ).

Jin: khoang đã hình như hyung nhớ ra rồi nó bảo nó đi tập thể dục, haizzz làm hết cả hồn..

Cả bọn đồng thanh đáp lại : sau chứ Yoongi, hyung ấy tập thể dục à... Cả bọn như tỉnh ngủ

V: Jimin này mầy tán tao một cái xem chắc tao đang mơ đấy...

Rồi Jimin nhân cơ hội tán V một cái... Bátttt... Khá đau..

V : đau quá mậy, mình không mơ rồi...Vậy là ổng chạy bộ thật rồi...
"Mà khoang sau mầy tán tao mạnh vậy"

Jimin cười trừ rồi bảo: mầy nảo tao tán mà

V : nhưng đâu có cần mạnh đến thế
Nói rồi V quay sang JungKook.

V: JungKook à Jimin nó tán anh đau lắm đấy...

JungKook: không sau đã có JungKook đây vừa nói vừa múa điệu như những người đang thủ võ...

Lúc này J-Hope bỗng đi lại phía Jimin rồi nói: 2 người kia ỉ đông ăn hiếp yếu à.

V : vậy đồng đều rồi đấy đánh nhau không?

Rapmon bỗng đi về phía V rồi gõ vào đầu V nói với một khuôn mặt khá khó chịu và bực bội : sau chú mầy xuống ngày đánh nhau thế kia.... Haizzz tui đội J-Hope nha ,rồi cười 1 phát...

JungKook : bây giờ bên đó 3 người rồi sau V huyng

Jin cất giọng : còn anh mầy làm chi anh đây sẽ bên các chú...

Nói rồi cả bộn la lên điên lọn, kẻ lấy gối người lấy chăn để đánh nhau, cùng những tiếng la "tha mạng" cộng tiếng cười đầy vui (tôi liên tưởng như đây là một gia đình hạnh phúc)

Yoongi từ đâu mở cửa ra: này ồn ào quá rồi đấy ( ây da... Cả gia đình đã bị kẻ xấu đột nhập) " đùa thôi"

Cả bọn nghe tiếng Yoongi ai nấy đều đứng hình và hoảng hốt vì người thì đang đứng trên giường người thì la liệt dưới sàn...

V bỗng giả vờ nghe điện thoại : Bố à hôm nay bố cho xe rước chúng con sớm nha "sau hả bố" tại Yoongi hyung hôm nay thức sớm chạy bộ í mà "
Haha cả bộn như được mùa tranh nhau mà cười...

Yoongi : anh mầy ngày nào mà chã thế JungKook : khoang đã, Yoongi, hyung ấy đang cầm một hộp sữa kìa...

Mua cho em à nói rồi JungKook chạy nhanh đến Yoongi chốp lại hộp sữa nhưng Yoongi nhanh tay giật ngay hộp sữa lại rồi vừa mở hộp vừa uống lại vừa nói : hộp sữa này không giành cho chú đâu,,,thôi ai nấy về phòng người đó đi Bố mới gọi anh bảo cả bọn xuống ăn sáng kìa...

Và cả bọn nhanh chân ai về phòng nấy để chuẩn bị cho buổi nghĩ thứ 2

Đúng là quyền lực của ANH ĐƯỜNG)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net