Fuck yourself

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là tự mình nói mình.
Mình cần sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu vì chuyện này đã khiến mình bức bối nhiều ngày rồi và nó ko HỀ chuyển biến tốt hơn đm.

Mình cần đào sâu về lí do khiến mình bị triggered và gì nữa nhỉ tệ thật nhưng mình ngàn vạn lần không muốn bản thân trở thành kẻ vô cảm và không mẹ nó đừng có đẩy bản thân vào suy nghĩ đó.

Mình tự nhận, mình cố tình đọc những bình luận thuận ý mình và cố tình ghi nhớ nó hơn nhằm hợp lý hoá cảm giác ban đầu của mình.

Cảm giác ban đầu của mình là Yoongi đéo sai và ừ mình nói là Yoongi đó đéo phải phân biệt Suga hay Agust D gì, thành thật nào cái kiểu phân biệt đó là dành cho các người, không dành cho cậu ấy và may quá ở đây cũng không cần. Chỗ này đã đủ lộn xộn rồi.
Thành thật thì trong sự việc này mình nhìn nhận dưới lăng kính người làm nghệ thuật, người yêu nghệ thuật, cho nên đối với mình chuyện phải censor art hay làm vừa lòng công chúng là chuyện bullshit nhất mà một người nghệ sĩ bị ép phải làm. Với mình thì ko lấy cắp, ko vi phạm bản quyền và trong ca cụ thể này thì việc dùng đến sample - một hoạt động được coi là bình thường của giới hip hop chẳng có gì là sai cả. Đoạn intro đó nếu dẹp vụ lùm xùm này thì nó rõ ràng là lựa chọn sáng suốt cho bản nhạc. Cho nên cái mình khẳng định ở đây là lựa chọn nghệ thuật của việc sử dụng đoạn sample đó là xác đáng, đơn giản là nó hợp, nó khiến bài nhạc hay hơn. Và rồi xin lỗi, ở thời điểm này khi mà sự việc đang bị gán cho cái mác nghiêm trọng thấy mẹ và mọi người đang kêu gào về nó thì dường như chỉ nói về chuyện bài hát hay nghe kệch cỡm và ngô nghê nhưng đm đó từng là tất cả ý nghĩa của nó, là lý do nó được sinh ra. Và dù mọi người có nỡ quên nó đi mất hay vô tình hạ thấp giá trị của điều đó thì lũ nghệ sĩ bọn tôi không như thế, vì nó là cốt tuỷ của tụi này, được chứ?!?

Điều làm mình giận là rõ ràng bài hát không có ý xấu (và ừ mình khẳng định vì mình có niềm tin tối thiểu ở Yoongi vì là nếu động cơ của nó là chèn đoạn sample đó vào để tổn thương những người từng và vẫn đang chịu tổn thương từ JJ thì cái đống chữ nghĩa nãy giờ sẽ chả có nghĩa mẹ gì nữa, lúc đó đơn giản là get out kết thúc, ok?) nhưng chuyện biến nó thành bản tin nóng mười mươi là xuất phát từ động cơ khốn nạn.

Điều làm mình nghẹn họng hơn cả là suy nghĩ phải chăng những gì bighit nói là đúng. Như mình đã nói, chuyện này mình tiếp cận với tư cách người làm nghệ thuật. Vì lẽ đó cái lí do lấy bừa, không hiểu ý nghĩa, có cắt bỏ cũng không sao là đéo thể chấp nhận được.

Mình nhận là xót Yoongi chết đi được, minh đau lòng thay cho nó. Thử hỏi Yoongi nó có cảm giác gì khi phải công nhận đứa con thai nghén 4 năm của mình là một sai lầm, cái sai lầm mà dù cho là bắt buộc phải nhận hay tự mình phán sai đều đau cắt ruột thế thôi.

Lối thoát mà mình tìm ra cho vấn đề này là: chấp nhận nhau thôi, chấp nhận những người không hề có ý xấu với nhau. Mở to mắt mà nhìn thì chuyện này chỉ khiến nội bộ fandom tổn thương lẫn nhau. Và nếu bỏ đi cái vế 'lẫn nhau' thì những người trong fandom đều đang tổn thương dù là ở phe đứng về phía tác phẩm hay phe bị tác phẩm khơi gợi điều không may. Chúng ta đang bị tổn thương, mỗi người dường như đang cố gồng lên để bảo vệ luận điểm nhưng điều đó không phủ định được việc chúng ta bị chuyện này làm cho tổn thương! Điều mình muốn nói ở đây là rất khó để hiểu hoàn toàn cảm giác của một người ở phe bên kia. Thậm chí đối với một người có trải nghiệm nghệ thuật còn khá giới hạn như mình thì việc bị triggered bởi nghệ thuật là chuyện đương nhiên, bạn có thể tìm đến idol để tìm niềm vui nhưng bạn sẽ không thể luôn cảm thấy dễ chịu khi lựa chọn tiếp xúc với nghệ thuật. Mình đã quen với loại trải nghiệm đó, quen với việc mở lòng ra để tiếp nhận nghệ thuật dù cho nó không theo ý mình. Nhưng dường như mình lại thiếu đi sự đồng cảm với cảm giác của người khác trong trường hợp này. Quên rằng không thể yêu cầu người khác phải có sự chuẩn bị tinh thần như mình. Vô thức mình đã bác bỏ tính xác đáng của những tổn thương mà những army có liên quan đến sự việc của JJ phải chịu. Xin lỗi vì đã nghĩ rằng nỗi đau của các bạn là không hợp lý, xin lỗi vì đã cho rằng các bạn đáng lẽ nên nhìn nhận What do you think như một tác phẩm nghệ thuật và đừng để nó làm đau mình. Nhưng mình cũng mong các bạn có thể chấp nhận cho rằng nỗi đau và trăn trở của bọn mình là thật, nó có nhịp đập và nó sống trong bọn mình. Chúng ta không cần hiểu tường tận về nhau nhưng hãy chấp nhận nhau và vị tha cho nhau. Vì xuất phát điểm mình không hề ghét bạn và bạn không ghét mình và đến tận lúc này mình cũng không muốn ghét bạn. Những giây phút nóng giận mình đã ghét đấy và mình thề là chính cảm giác đó đã cào xé mình rất nhiều. Và mình nói đến những người thật sự bị chuyện này tổn thương chứ không nói tới những kẻ thừa nước đục thả câu, vì hẳn là các người đang vui vẻ lắm.

Hãy nghĩ về điều này, nếu ngày đó các bạn vị tha cho Yoongi hơn và tìm kiếm lời giải thích từ cậu hay công ty một cách nhẹ nhàng hơn, nếu những army yêu nghệ thuật vị tha cho các bạn hơn và không trút giận lên các bạn bằng những lời lẽ chẳng hay ho gì, nói bạn là anti hay ép bạn rời fandom, hay ngay lúc này chúng ta vị tha cho nhau hơn vì chuyện đã xảy ra thì cũng đã rồi nhưng tương lai thì còn tuỳ thuộc vào hiện tại. Tuy rằng ở bất kỳ giai đoạn nào mình vừa kể ra đều có nỗi đau và tổn thương ngự trị nhưng chúng ta không nên để nó chi phối vì cách đó chỉ làm cho nỗi đau lớn hơn nữa mà thôi.

Chúng ta đều yêu Yoongi, yêu con người nghệ thuật và cả con người bình thường của cậu. Chúng ta đều lên án JJ và không bao giờ muốn sự kiện tương tự xảy ra. Làm ơn hãy nhìn vào điều đó, nhìn vào điểm chung của chúng ta thay vì phần khác nhau. Và hãy luôn dặn mình rằng phần khác nhau ấy có thể được hoá giải bằng sự chấp nhận và lòng vị tha.
[02.06.2020]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net