chap 5: Không thể tách rời...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đầu tôi ong ong...

Luật sư vừa nói gì

"Vì tác dụng của thuốc...

không thể làm chủ chính mình...

làm ra điều tồi tệ với cô.

Đây là 1 điều rất đáng tiếc.".
.
.
.
.

Tôi... là tôi sao??

Vậy cơn ác mộng kia, có lẽ nào là...

Tôi trợn tròn mắt nhìn 1 lượt các thành viên Bts...

Họ đều chọt dạ, nhìn tôi đầy vẻ hối lỗi...

Là thật rồi!

Bọn súc sinh mà tôi đã mắng chửi...

Thì ra chính là Bts- thần tượng của tôi sao?

Tôi sốc... rất rất sốc là đằng khác!
.
.
.
.

_ Tôi biết là cô rất sốc. Chúng tôi cũng không còn cách nào khác, nhưng xin cô hãy tiếp tục... ở bên họ thêm 1 thời gian nữa!

Tôi giật mình, không tin vào điều bản thân vừa nghe thấy. Tôi lắp bắp:

_ Luật sư vừa... nói gì? Có lẽ... tai tôi có vấn...đề...!?

Luật sư nhìn tôi, ông thở dài 1 hơi:

_ Thứ thuốc mà Aruki Hima- cô ta đã sử dụng là 1 loại mê dược đặc biệt do cô ta âm thầm đầu tư quỹ đen cho 1 tổ chức nghiên cứu ngầm hàng đầu bí mật nghiên cứu và điều chế trong suốt 3 năm liền. Loại thuốc này ngấm vào cơ thể rất lâu nhưng 1 khi đã phát tán thì sẽ ăn sâu vào từng tế bào khiến người dùng không có cách nào khống chế nổi dục vọng của bản thân.

Vị luật sư bất nhẫn nói:

_ Điều đáng nói là thuốc này khiến người dùng sau khi quan hệ sẽ không có cách nào dừng lại, giống như lên cơn nghiện nhưng hiệu lực của thuốc này còn ghê gớm hơn gấp mấy chục lần, người thường dù ý chí sắt đá cỡ nào cũng không vượt qua nổi.

Tôi sốt sắng lên tiếng:

_ Có cách điều trị không?

_ Như đã đề cập từ trước, thuốc này mất khá nhiều thời gian nghiên cứu và điều chế, muốn có thuốc giải e là.. ít nhất phải chờ 1 khoảng thời gian tương đương.

Là... 3 năm sao???

Tôi lên tiếng từ chối:

_ Nếu không còn cách nào sao mọi người không nghĩ đến việc cho Bts... quen bạn gái!

Vị luật sư lắc đầu:

_ Thế giới Kpop đất chật, người đông... việc quen bạn gái thời điểm này e là...

Tôi lại vội lên tiếng:

_ Búp bê... không phải có loại búp bê giúp giải quyết nhu cầu nam giới sao? Tôi tin đây là cách giải quyết... thỏa đáng nhất!

Vị luật sư nâng kính nhìn tôi:

_ Quả là 1 cô gái thức thời và có suy nghĩ mau lẹ. Lần đầu tiên tôi gặp 1 cô gái còn trẻ mà có thể xử lý mọi việc, mọi tình huống bình tĩnh đến như vậy!

Tôi không dám nhận lời khen tặng đó, chẳng qua tôi đang tìm cách cứu lấy chính mình mà thôi!

Tuy nhiên, vị luật sư lại thất vọng, tặc lưỡi nói:

_ Cách xử lý rất thông minh! Đáng tiếc Aruki Hima- cô ta đã tính toán rất kỹ, thuốc mà cô ta sử dụng sẽ khiến người dùng chỉ có thể quan hệ duy nhất với 1 đối tượng mà họ quan hệ lần đầu tiên. Cô gái quan hệ với người trúng dược lần đầu tiên sẽ trở thành dẫn dược, hay còn gọi là thuốc phiện đối với người trúng dược. Ngoài ra, người trúng dược sẽ không thể nảy sinh ham muốn với bất kì vật thể hay sinh thể nào khác!

Tôi ngẩn người tiếp thu thông tin vừa nhận được...

Vị luật sư não nề nói tiếp:

_ Đây là 1 thủ đoạn hết sức tinh vi và thâm độc. Thật không dám nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra nếu như hôm ấy Bts không để quên chìa khóa và bị fan rượt đuổi...

Các thành viên Bts đồng loạt rùng mình khi nghe phiên dịch viên thuật lại câu nói vừa rồi của vị luật sư đáng kính kia!

Họ thà chết chứ không muốn trở thành nô lệ tình dục lệ thuộc vào cô tiểu thư đanh đá, thâm độc đến đáng ghê tởm như Aruki Hima.

Có lẽ họ đã quá dễ dãi khi bỏ qua những vụ việc quấy rối của cô ta trước đây, để giờ đây chính bọn anh phải nhận lấy quả đắng- kết cục của ngày hôm nay.

Quả đắng...

Họ không hẹn có cùng suy nghĩ về 1 cô gái...

1 cô gái vô tội...

Là bọn anh chủ động vào phòng của cô ấy...

Là bọn anh khóa trái cửa làm cô ấy không thể ra ngoài...

Là bọn anh khiến cô ấy phải trốn trong phòng tắm đến suýt bị cảm lạnh...

Là bọn anh chủ động trèo lên giường của cô ấy, lợi dụng lúc cô ấy đang say ngủ giở trò đồi bại...
.
.
.
.

Cô ấy cho bọn anh trú nhờ...

Cô ấy cho bọn anh chỗ ngủ...

Không điều kiện...

Không dò hỏi...

Không phán xét...

Và thứ mà bọn anh đáp lại tấm lòng tốt đẹp ấy chính là...

Hủy hoại sự trong trắng của cô ấy!

Hẳn cô ấy rất hận bọn anh!!

Nghĩ đến đây, tim bọn anh đồng loạt thắt lại, ngứa ngáy, khó chịu đến vô cùng!
.
.
.
.

Tôi thẫn thờ 1 lúc lâu.

Vị luật sư khẽ tằng hắng nói:

_ Xin lỗi! Nhưng chúng tôi thật sự rất cần có sự giúp đỡ của cô, bởi nếu các thành viên khi lên cơn nghiện mà không được đáp ứng thì điều tất yếu là họ... sẽ chết!

Tôi giật mình, thảng thốt:

_ Sao... lại như vậy?

Vị luật sư cúi thấp mái đầu nói:

_ Như đã nói, cơn nghiện của họ, người thường dù ý chí sắt đá cỡ nào cũng không kháng cự nổi, nếu từ thời điểm phát cơn nghiện, trong vòng 48 tiếng đồng hồ tiếp theo, không có đối tượng tương thích giao hợp thì họ sẽ bị phù cơ, kinh mạch đứt đoạn mà chết!

Chị Stylist lên tiếng, cô nói 1 câu tiếng Hàn và được thông dịch viên phiên dịch:

_ Mỗi tháng phụ nữ sẽ có ít nhất 3 ngày đèn đỏ, vào thời điểm này nếu như phát cơn nghiện thì...

Thông dịch viên hơi đỏ mặt, ngập ngừng... Thấy vậy, vị luật sư quay qua tôi và giải thích:

_ Trường hợp phát cơn nghiện chỉ xảy ra khi bị " bỏ đói". Tức là nếu duy trì quan hệ sinh hoạt đều đặn, khi nhu cầu được đáp ứng họ sẽ ít bị phát cơn nghiện hơn. Hay nói cách khác, trước tuần đến chu kỳ hàng tháng, họ phải được... thỏa mãn ít nhất 60 % nhu cầu sinh lý. Như vậy, họ có thể nhịn sinh hoạt nhiều nhất 4-5 ngày theo lịch của chu kỳ.

Vị luật sư dừng lại 1 chút, e dè nhìn tôi:

_ Tuy nhiên, không nên để họ nhịn quá lâu vì sẽ rất ảnh hưởng tới tâm lý và sức khỏe. Thêm nữa, e hèm... 1 tác dụng phụ khác của thuốc là càng ngày nhu cầu sinh hoạt của người dùng thuốc càng cao... Hừm, với lại thuốc này trừ bỏ tác hại của mê dược ra thì giống như thuốc cường thân, giúp cải thiện sức khỏe, tinh lực cũng như trí lực... Đối với đối tượng tương hợp thì cũng có tác dụng...

Tôi cúi gầm mặt đáp:

_ Đủ rồi!

Tôi không hiểu sao bản thân lại bật khóc, chỉ là cảm thấy thẹn khi ai cũng biết rằng tôi sẽ trở thành 1 con búp bê tình dục cho rất nhiều người nam sử dụng vậy...!

Không giúp họ cũng là tội ác...

Giúp họ cũng là tội ác...

Là xử ác với bản thân...!

Tôi biết họ không sai, không có lỗi...

Họ là bị người hãm hại...

Và tôi lại vô tình trở thành nạn nhân trong cái tình huống trớ trêu này...

Tôi là đang...

Khóc thương cho chính mình!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net