Chap 17:Là điểm sáng giữa căn phòng ngập tràn sắc đen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dẹp bỏ những suy tư về cách chấp nhận hành động của RM, các anh cùng tiểu bảo bối tiến vào phòng làm việc sang trọng.

Đây là lần đầu tiên bé Choo đến đây nên rất tò mò về nơi này. Mới vài đại sảnh thôi mà cô đã khá căng thẳng vì độ to lớn và hoành tráng của tập đoàn của bảy anh rồi. Mà bây giờ cô lại cảm thấy rất ngạc nhiên bởi căn phòng làm việc to đùng trước mắt mình.

-Woww sao lại to như thế chứ? Cứ như căn nhà vậy!

Vừa khi cách cửa phòng chủ tịch mở ra là Jisoo lập tức phóng xuống khỏi vòng tay của RM. Thế là hành động nhỏ này của Jisoo làm RM hụt hẫng, cái cảm giác ấm áp khi bảo bối nắm trong vòng tay mình đột nhiên biến mất làm anh không khỏi nhíu mày một cái. Nhưng khi nghe cô bé nhà mình cảm thán về nơi mà mình làm việc và thấy Jisoo đang chạy nhảy hết chỗ này đến chỗ khác mà khám phá thì khoảnh khắc khó chịu lúc nãy đã tan biến.

Thấy bảo bối không còn đau chân nữa khi tự mình chạy nhảy lung tung với ánh mắt tò mò thì các anh chợt nở nụ cười ấm áp và nhìn nhau. Bảy người họ đã ở bên nhau cũng như trải qua cùng nhau rất nhiều chuyện nên dù chỉ là một ánh nhìn họ cũng hiểu đối phương đang muốn gì, cần gì.

Nhìn Jisoo cứ tươi cười mà nghịch ngợm mọi thứ trong căn phòng chủ tịch như vậy các anh không nói gì mà chỉ tự cảm nhận sự vui vẻ trong lòng mình mà bước vào chiếc bàn làm việc bằng gỗ xa xỉ. Họ để cho Chichoo khám phá mọi thứ, để cô làm những điều mà mình muốn nhưng họ luôn dõi theo bé con vì sợ cô bị thương.

Cứ thế căn phòng làm việc của các anh hôm nay trở nên ấm áp và vui vẻ hơn mọi ngày rất nhiều. Trước đây, lúc vào phòng ngoài nói với nhau bài câu việc tư thì gần như các anh luôn tập trung xử lý công việc. Vì thế mà sự xuất hiện của Jisoo khiến cho một nơi luôn yên ắng này trở nên nhộn nhịp hẳn.

Trải qua vào giờ khám phá một rộng lớn này thì Jisoo đang hì hụt thở.

Dưới ánh mắt cứ ngỡ luôn dán vào màn hình máy tính, tài liệu, hồ sơ... nhưng thật ra họ vẫn luôn để ý đến từng hành động của bảo bối.

Ngay lúc này, khi không nghe những câu hỏi hay lời cảm thân những vật dụng lạ, độ tráng lệ nữa mà thay vào đó là tiếng thở và cảnh Jisoo lê thân ảnh bé nhỏ mà các anh luôn muốn ôm vào lòng ngồi cái phịch xuống một trong những chiếc ghế sofa đặt trong phòng mà thở.

Rồi chợt bảy người họ nhận ra một điều giữa căn phòng với tong chủ đạo là màu đen huyền u u ám ám thì Jisoo như một điểm sáng, một ánh dương mang đến ánh sáng, sự ấm áp lạ thường mà xưa nay chưa từng một ai mang lại điều đó cho cả bảy người họ. Và giờ đây họ càng xác định rõ hơn vị thế của tiểu bảo bối trong trái tim mình. Vẫn sẽ là hai chữ như trước nhưng ngày hôm nay sẽ thêm một NHẤT nữa: QUAN TRỌNG NHẤT.

Bảy người lại một lần nữa trao đổi ánh mắt với nhau và cùng nhau hiểu ra cảm xúc dạt dao như sóng biển lúc này khi nghĩ về bé cưng. Rồi V nhìn sang Jisoo đang ngồi trên sofa nghỉ ngơi rồi nhấn một cái nút trên chiếc điện thoại nội bộ để gọi thư ký Lee Chan:

-Mang vào đây một ly sữa tươi và một ly nước lọc.

Lee Chan giọng đầy ngạc nhiên bởi trước giờ các chủ tịch không phải luôn uống cà phê đen sao! Thế là anh bất giác thốt lên:

-Dạ???

V:

- Cái gì mà Dạ?

-Không không ạ! Tôi sẽ mang vào ngay ạ.

Thư ký Lee giờ đây mới nhớ lại chuyện làm rúng động cả tập đoàn vào lúc sáng thì hiểu ra sữa bà nước lọc là cho cô bé trên Jisoo và cũng là chủ nhân của căn phòng công chúa màu hồng anh đang đảm nhận và phải hoàn thành trong chiều hôm nay.

❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️

❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC