Ra khơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Sau hôm náo nhiệt ở bãi biển, tôi rất vui khi thấy mọi người đều có vẻ phấn trấn trở lại, thế nhưng, Spee thì vẫn nằm trong ụ tàu, và chúng tôi tiếp tục phải chờ đợi. Thêm gần 2 tuần nữa trôi qua, cho đến một ngày nọ, buổi sáng, khi tôi trở về sau khi đi dạo trên bờ biển thì thấy Katherine đứng chờ trước cửa:
- Cậu chờ mình sao. Tôi ngạc nhiên.
- Thuyền trưởng! Chúng ta có tin vui!
- Thật sao, là gì vậy ?
- Spee đã được sửa chữa xong và sẵn sàng ra khơi. Họ mới thông báo cho tôi khi thuyền trưởng ra ngoài. Katherine nói và đưa tôi 1 bản cáo về công tác sửa chữa của Spee.
- Tuyệt quá, cuối cùng cũng xong, chúng ta đã phải chờ quá lâu rồi. Tôi vui đến mức không thèm quan tâm đến mấy thứ giấy tờ Katherine đưa nữa.
- Trong báo cáo tôi mới đưa cho thuyền trưởng, bên cảng nói rằng ngoài việc sửa chữa, họ còn nâng cấp thiết bị cho chúng ta nữa.
- vậy đó là lý do mất tận 3 tuần ha.
- Vâng, trong đó còn bao gồm bản kế hoạch cho 1 đợt diễn tập nữa.
- Diễn tập sao ? Ừm, để mình đọc nó. Cậu hãy giúp mình tập trung mọi người để thông báo luôn đi.
- Vâng, tôi đi ngay đây.
Katherine đi đến phòng phát thanh và phát lệnh tập hợp mọi người. 15 phút sau, Mọi người đều đã có mặt đông đủ, tôi bước lên và nói:
- Các bạn, tôi muốn báo cho các bạn biết rằng Admiral Graf Spee yêu quý của chúng ta đã được sửa chữa xong và sẵn sàng nhận nhiệm vụ mới.
Tôi vừa dứt lời, cả khu cảng như nổ tung với những tiếng pháo tay và tiếng cười nói của mọi người, họ đều rất vui mừng khi Spee đã trở lại.
- Chưa hết, bên cạnh việc sửa chữa, Spee của chúng ta còn được nâng cấp nữa, nó sẽ trở nên mạnh mẽ hơn cả trước kia nữa.
- Thật sao... tuyệt quá!...hết xảy!... Mọi người xôn xao.
- Để giúp chúng ta làm quen với những trang bị mới, cấp trên đã yêu cầu chúng ta thực hiện 1 cuộc diễn tập. Tôi tiếp tục. Vì vậy, để chuẩn bị cho nó, mọi người hãy trở vể và nghỉ ngơi đi, sáng ngày mai tập trung tại cầu tàu số 3 lúc 7 giờ 30. Đã rõ cả chưa ?
- Rõ, thưa thuyền trưởng. Mọi người đồng thanh.
Sau khi giải tán mọi người, tôi và Katherine dành thời gian còn lại trong ngày xử lý nốt công việc giấy tờ để đưa Spee ra khỏi ụ tàu cũng như chuẩn bị cuộc diễn tập.
Sáng hôm sau, đúng 7 giờ 30 tất cả tập trung đông đủ tại cầu tàu số 3. Spee thì đã được kéo ra và neo ở đó đêm hôm trước, trông nó cứ như là mới đóng vậy. tôi bước lên và nói với mọi người:
- Cuối cùng, sau bao nhiêu chờ đợi, ngày chúng ta lại được ra khơi đã đến. Đợt diễn tập này, tuy không phải lần đầu tiên của chúng ta, nhưng cấp trên nhấn mạnh rằng nó sẽ chúng ta chuẩn bị tốt hơn cho các nhiệm vụ sắp tới. Vì vậy, xin mọi người hãy cố gắng hết mình. Trưởng các bộ phận hãy điểm đủ quân số của mình và báo về đài chỉ huy sau khi lên tàu.
Sau khi tôi dứt lời, mọi người nhanh chóng lên tàu và vào vị trí của mình. Đến tôi cũng phải bất ngờ vì con tàu đã được nâng cấp rất nhiều:
- Các bộ phận, báo cáo tình trạng của mình. Từ đài chỉ huy,tôi nói vào hệ thống liên lạc nội bộ.
- Hệ thống dẫn bắn mới này đỉnh lắm sếp ạ, kính ngắm quang học cho tháp pháo và máy đo xa 7m mới, có thêm cả 1 dàn radar Seetakt giúp dò mục tiêu và định tầm nữa. Emma phấn khích.

- Phòng máy ngon lành, hệ thống lọc dầu và làm mát động cơ được thay mới rồi, từ giờ khỏi lo qua tải khi chạy hết tốc độ. kĩ sư trưởng nói.
...
Mọi người đều rất vui và tôi cũng thế:
- Nhổ neo!! tốc độ hành trình 20 knots! Tiến ra khỏi cảng!
- Tốc độ 20 knots, ra khỏi cảng. Kasserine vừa nói vừa xoay bánh lái.
Theo kế hoạch, đợt diễn tập này sẽ kéo dài gần 2 ngày và cả tàu Admiral Hipper cũng sẽ tham gia cùng với chúng tôi (Tirpitz không tham gia vì vẫn đang sửa). Nội dung diễn tập bao gồm di chuyển theo đội hình tuần tra/hộ tống kết hợp luôn với chạy thử máy, triển khai và thu hồi máy bay trinh sát, cơ động chiến đấu và thực hành tác xạ. Địa điểm tiến hành cách căn cứ khoảng 180 km.
Mọi việc khởi đầu rất thuận lợi. Thời tiết tốt, chúng tôi khởi hành lúc 8 giờ sáng, và bắt đầu ngay với việc diễn tập di chuyển theo đội hình:
- Kĩ sư trưởng, cho tôi công suất tối đa, hãy xem động cơ hoạt động thế nào.
- Có ngay, thưa thuyền trưởng, công suất tối đa.
Spee tăng tốc lên 28,5 knot, và tiến băng băng. Bên kia, Hipper cũng làm điều tương tự, nhưng không lên tối đa 32,5 knot như nó có thể mà chỉ giữ ở 28,5 knot để ngang bằng với Spee. 2 con tàu giữ đội hình hàng dọc quen thuộc với Hipper dẫn đầu và liên tục giữ liên lạc.
Sau khoảng 3 giờ đồng hồ, chúng tôi bắt đầu tiến hành nội dung tiếp theo – triển khai máy bay trinh sát. Spee và Hipper đều được trang bị máy phóng và loại thủy phi cơ trinh sát Arado-Ar 196, Spee mang theo 2 chiếc trong khi với Hipper là 3 :
- Chuẩn bị phóng máy bay, thông báo cho Hipper. Tôi ra lệnh.
- Hipper nói họ cũng đã sẵn sàng.
- Giảm tốc độ xuống 18 knot, xoay tàu ngang ra hướng gió.
- Roger, xoay ra hướng gió, tốc độ 18 knot.
Việc chuẩn bị để phóng máy bay mất khoảng 15~20 phút, trong thời gian đó, cả 2 con tàu đều đã vào vị trí thuận lợi.
- Máy bay đã sẵn sàng. Bộ phận phóng báo cáo.
- Hipper báo họ cũng đã chuẩn bị xong. Katherine nói.
- Tốt, cho phép phóng ngay lập tức.
Spee và hipper cùng lúc tung ra 2 chiếc máy bay, sau khi phóng, chúng sẽ bay về 2 hướng khác nhau và liên tục báo về những gì quan sát được. Sau khoảng hơn 1 giờ, cả 2 máy bay quay trở lại và được thu hồi lên tàu.
Lúc thu hồi xong máy bay, tôi nhìn đồng hồ thấy đã 2 giờ chiều:
- Được rồi, tiếp theo là gì nhỉ. Tôi tỏ ra đãng trí.
- Thuyền trưởng, kế tiếp là cơ động chiến đấu. Katherine nhắc.
- Ừ, mình nhớ rồi, cảm ơn câu, Katherine.
- Kasserine, đến lượt cậu thể hiện rồi, hãy di chuyển song song với Hipper và thực hiện các động tác vòng tránh cùng với họ.
- Roger, thuyền trưởng.
Kasserine của chúng tôi là cô gái khá nhút nhát, cậu ấy dễ bị mất bình tĩnh nhưng là một lái tàu giỏi, có thể đưa tàu vào bất kì vị trí nào tôi yêu cầu.
Spee và Hipper Nhanh chóng tách khỏi đội hình 1 hàng dọc, Hipper tiếp tục dẫn trước nhưng đi bên phải Spee,cách khoảng 200m. Hipper bật đèn hiệu và Sophia quan sát trực tiếp các thông điệp về hướng và tốc độ của họ đễ giảm độ trễ phối hợp. 2 con tàu đồng loạt tăng tốc, cùng thực hiện di chuyển theo đường zic zăc, đổi hướng, quay vòng.... Suốt quá trình đó, các tháp pháo luôn được hướng về phía mục tiêu giả định nhờ sự chỉ huy của Emma.
Trong vòng 3 giờ, Spee và Hipper đã di chuyển đồng bộ với nhau 1 cách gần như hoàn hảo, giống như 2 vũ công đang khiêu vũ vậy. Tôi có thể nói rằng Kasserine đã làm quá tốt đi.
Đến xế chiều, chúng tôi đã hoàn thành 2/3 chương trình diễn tập, nội dung thực hành tác xạ sẽ được tiến hành vào sáng hôm sau. Tôi truyền lệnh đến các trạm chuyển về trang thái bình thường để mọi người có thể nghỉ ngơi sau 1 ngày luyện tập vất vả. Spee và Hipper chạy sát lại gần nhau trong khi duy trì tốc độ 12 knot và chúng tôi cùng trải qua đêm đó như vậy.
Mờ sáng hôm sau, tôi thức dậy sau giấc ngủ ngắn và đi dạo ra mũi tàu, thật tình cờ, bên phía tàu Hipper, chị Erika cũng làm đều tương tự. tôi vẫy chào chị ấy và chúng tôi cùng đứng ở mũi tàu ngắm bình minh lên. Gió biển mát lạnh cùng khung cảnh lúc đó đem lại 1 cảm giác thật dễ chịu.
Khi tôi trở lại đài chỉ huy, mọi người đã tập trung đông đủ. Khỏi phải nói rằng Emma là người mong chờ việc này nhất. Katherine nói với tôi rằng Emma dậy rất sớm và đi khắp tàu kiểm tra toàn bộ pháo cũng như đạn dược trước khi lên đài chỉ huy gặp tôi:
- Mọi thứ đã sẵn sàng, thuyền trưởng. Emma háo hức.
- Tốt rồi, sân khấu từ giờ là của cậu. Tôi bảo cô ấy.
- Hipper nói họ chuẩn bị xong rồi. Liên lạc viên báo cáo.
- Sophia, hãy đưa chúng ta vào vị trí.
- Roger.
Mục tiêu tác xạ của chúng tôi là 2 con tàu cũ, chúng mới dc kéo ra và neo ở đây ngay trong đêm hôm qua. Spee và Hipper, mỗi tàu sẽ bắn vào 1 mục tiêu riêng biệt. Chúng tôi sẽ khai hỏa cách mục tiêu 22km khi di chuyển ở tốc độ tối đa, khi tiếp cận đủ gần sẽ dùng ngư lôi. lúc đó là gần 8 giờ sáng và cả 2 tàu đều đã vào tuyến bắn:
- Thuyền trưởng ,Hipper đã bắt đầu rồi kìa. Katherine chỉ về phía Hipper.
- Được rồi, gọi Emma, cô ấy được phép khai hỏa tự do vào mục tiêu chỉ định.
Chừng nửa phút sau, chớp lửa lóe lên cùng tiếng nổ từ cả 2 tháp pháo của Spee. 6 viên đạn lao về phía con tàu mục tiêu. Qua ống nhòm, tôi thấy đạn rơi quanh mục tiêu làm nước tung lên trắng xóa, cả bên phía tàu mục tiêu của Hipper cùng thế. Các loạt đạn tiếp tục được bắn ra với tốc độ trung bình gần 3 loạt mỗi phút. Chẳng mấy chốc, mục tiêu đã bị biến thành 1 miếng phô mai
(do chúng tôi sủ dụng đạn huấn luyện, không phát nổ):
- Thuyền trưởng, đúng như mình nghĩ, bộ trang bị ngắm mới rất tuyệt, radar cũng giúp ích rất nhiều nữa. Với chúng, Emma gọi lên từ trung tâm điều khiển hỏa lực.
- Mừng là cậu thấy như thế.
Đúng lúc đó, Katherine đến bên tôi và nói:
- Thuyền trưởng, mục tiêu đã vào tầm ngư lôi. Hipper đã ngừng bắn và thông báo họ chuẩn bị phóng.
- Ừ, cũng đến lúc rồi,cảm ơn cậu đã nhắc. Hãy chuyển lệnh đến bộ phần ngư lôi nói họ chuẩn bị.
Tôi quay sang gọi xuống chỗ Emma:
- Emma, xin lỗi vì cắt ngang lúc cậu đang vui, cậu bắn tốt lắm nhưng phải để lại cho bên ngư lôi nữa.
- Èo, chán vậy sao, mình chỉ mới làm ấm ngừoi thôi mà, mục tiêu cố định dễ ợt. Emma kêu ca.
- Mình biết mà, nhưng cậu cũng bắn khá nhiều rồi còn gì.
- Mình còn chưa kịp thử mấy khẩu Flak-38 mới lắp nữa.
- Thôi mà Emma, để lần diễn tập sau, hoặc khi nào gặp địch, cậu bắn bao nhiêu cũng được.
- Nhớ đấy nhé,thuyền trưởng,lần sau đừng có ngăn mình lại đấy.
- Ừ, biết rồi mà.
Lúc tôi vừa cúp máy với Emma cũng là lúc Lisa gọi đến từ tháp điều khiển ngư lôi.
- thuyền trưởng, ngư lôi đã chuẩn bị xong.
- Cho phép phóng ngư lôi mạn trái. Tôi ra lệnh.
- Roger, ngắm nào, Lisa nói và bắt đầu ngắm vào mục tiêu.
- Ừm...xem nào, mục tiêu cố định , tàu ta chạy với tốc độ 28,5 knots, góc khoảng 70 độ, vậy góc α là 43 độ 55 phút.
Ống ngư lôi mạn trái từ từ xoay về hướng mục tiêu:
-Góc 43 độ 55 phút, phóng!
4 ngư lôi đồng loạt được phóng ra và bơi về phía con tùa mục tiêu – hay chính xác hơn là những gì còn lại của nó sau cơn mưa đạn của Emma. Cả 4 quả đều đánh trúng và thổi tung con tàu mục tiêu:
- Yay, trúng rồi, mình là đỉnh nhất. Lisa hét lớn.
- Hì, do cậu hên thôi, phó sĩ quan ngư lôi nói.
- Hên cái gì, là do mình quá giỏi đi.
- Rõ là hên thôi.
- Còn lâu.
......
- Có nên nói cho họ biết là hệ thống liên lạc chưa tắt không. Katherine bật cười.
- Kệ 2 con ngố bọn họ đi. Tôi cũng bật cười và kéo theo là mọi người trong phòng cũng bật cười.
Chúng tôi đã hoàn thành đợt diễn tập như thế đấy. Spee và Hipper để lại 2 đám khói sau lưng và từ từ rời khỏi khu vực. Chúng tôi cùng đi lang thang trên thêm 2 tiếng nữa rồi mới bắt đầu quay về, trên đường về nhà, mọi người nói chuyện rất sôi nổi và đều vui mừng vì lại được ra biển.
Hết tập 8  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#akatsuki