Mạng sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Izuku : tên tội phạm...ông muốn bắt sống hay cái xác của hắn ?

-Bác sĩ : cậu định làm gì ? Đừng làm gì dại dột hãy để hắn cho anh hùng giải quyết !

-Izuku : trả lời câu hỏi của tôi đi !

-Bác sĩ :....hãy bắt sống hắn...

-Izuku : đã hiểu

Cậu ngắt cuộc gọi và chuyển máy sang Nezu :
-Izuku : Hắn đâu ?

-Nezu : Cựu anh hùng chuyên nghiệp Takashi Ryu, Kosei "Rắn biển Belcher", không còn hoạt động làm anh hùng trong 1 năm trở lại đây. Trong quá khứ theo đuổi Miruko nhưng bị từ chối nhiều lần. Sau khi gây án đã lên tàu tiến đến Hosu và đang có ý định chuyển đến Mĩ.

-Izuku : Hãy tìm hắn và mang đến cho tôi !

-Nezu : Nếu tôi từ chối thì sao ?

-Izuku :....

-Izuku : Người chết thường được chôn cất cùng di vật của mình. Nếu cô ấy có mệnh hệ gì thì di vật sẽ chính là thế giới này !

-Nezu :...đến trụ sở và lấy máu của No.8 đi, chúng tôi sẽ đi tìm hắn...

-Izuku : nên vậy

  Cậu đang cố bình tĩnh vì chỉ cần mất kiểm soát thôi là cả thành phố sẽ trở thành cát bụi. Cuộc gọi tiếp theo là cho No.2 :

-Izuku : ở trụ sở máu của No.8 còn bao nhiêu ?

-No.2 : Đám nhóc đã dùng hết rồi, sao có chuyện gì à ?

-Izuku : tôi cần chúng ngay bây giờ ! No.8 đâu !?

-No.2 : Cô ta rời đi làm nhiệm vụ với No.9 và No.10 được 2 tháng rồi, chiều không gian mà họ tiến vào là chiều không gian kín. Nếu cậu định cưỡng chế tiến vào thì từ bỏ ya nghĩ đó đi

-Izuku : Mở cổng !

-No.2 : ... ít ra hãy về trụ sở lấy đồ trước đi... nó sẽ giúp cậu tìm kiếm họ dễ hơn

-Izuku : Chết tiệt tôi có 3 tiếng để lấy máu và quay lại ! Và ông cử một Healer đi làm nhiệm vụ ở không gian kín ???

-No.2 : bình tĩnh đi nào No.3, cậu hiếm khi như thế này có chuyện gì ?

-Izuku : Cô ấy cần máu của No.8...

-No.2 : Miruko ? Hiểu rồi, haizz ít nhất lấy đồ đi đã...

   Một cánh cổng được mở và cậu chỉ lấy mỗi đồng hồ định vị và mặt nạ sinh tồn rồi yêu cầu No.2 mở cổng đến chỗ No.8 :

-Izuku : Tôi sẵn sàng rồi, mở cổng đi !

-No.2 : cậu chắc chứ ? Đồ bảo hộ của cậu đâu ?

-Izuku : Tôi sẽ khuếch tán năng lượng đến cực đại để hoàn thành cái thế giới chết tiệt mà No.8 đang ở nên không cần

-No.2 : Được rồi...

   Một cánh cổng khác được mở ra, khác với những cánh cổng bình thường. Cánh cổng này cho cậu cảm thấy sự đe doạ mãnh liệt. Những tia sét đen từ trong đó tràn ra ngoài càn quét mọi thứ trong tầm với. Cậu đưa tay phải vào, đã rất lâu cậu mới cảm thấy thế này... "đau" , rất đau... cậu rút tay ra .

"Tch đau hơn mình tưởng"-Cậu bước qua và lúc này thân thể cậu như bị xé toạc ra và thiêu cháy...

=======================
   Phòng hiệu trưởng

  Lúc này Nezu vừa thông báo cho mọi người về tình hình hiện tại. Rất nhanh tất cả nhân viên của UA đã tiến đến Hosu để tìm kiếm và thông báo cho các anh hùng ở thành phố đó. Nezu quay sang nhìn cốc trà đã nguội của mình rồi thở dài :

-Nezu : Cách để huỷ hoại một người...chỉ cần cho họ cảm giác yêu và được yêu rồi biến mất khỏi cuộc đời họ...thật đơn giản nhưng cũng thật tàn nhẫn

=======================

Cậu tỉnh dậy, cảm giác đầu tiên cậu cảm thấy là "đau". Như thể đang trải nghiệm lại cảm giác lúc nhỏ bị bắt nạt vậy. Cậu ngồi dậy và kiểm tra cơ thể mình, bỏng, bầm tím, và nhiều vết thương khác bao phủ cơ thể cậu nhưng bằng mắt thường cũng thấy những vết thương đang dần hồi phục.

Cậu kiểm tra đồng hồ để định vị ba người còn lại...Nhưng trái tim của cậu chững lại một nhịp. Cả ba thông số đều hiện :
No.8 (3 ngày trước)
Trạng thái : Tử vong

No.9 (17 ngày trước)
Trạng thái : Tử vong

No.10 (1 tháng trước)

Trạng thái : Tử vong

"Tuyệt vọng" , người cậu yêu đang chết dần theo thời gian và 3 người đồng đội của cậu đã chết... rất nhanh 3 nguồn năng lượng khổng lồ xuất hiện trên đầu cậu. Cậu ngước lên với vẻ mặt ghét bỏ

Hào quang mà chúng toả ra tạo cho cậu cảm giác nhìn vào một thực thể thánh thần, một trong ba thực thể lên tiếng :

-??? : Chắc hẳn ngươi là Unchained ?

-Izuku : Các ngươi đã làm gì họ ?

-??? : Ý người là 3 tên côn trùng yêu đuối đến đây để ngăn chặn bọn ta ? Như ngươi đã thấy bọn chúng đều chết rồi, một cái chết đau đớn và chậm rãi

-Izuku : Nếu biết tên ta thì chắc hẳn các ngươi là các thiên thần dưới trướng của God ?

-???: Đúng vậy, thế giới của các ngươi đã mục nát rồi, đã đến lúc thanh trừng !

-Izuku : Hahaha mục nát thì sao chứ ? Chừng nào cô ấy vẫn ở nơi đó thì các ngươi đừng hòng đụng tay đến thế giới !

-??? : Xấc xược ! Đây là cách các ngươi nói chuyện với đấng tạo hoá ư !?

   Dứt lời hàng trăm thanh kiếm xuất hiện trên bầu trời. Mỗi một thanh kiếm đều toả ra hào quang cùng áp lực kinh khủng. Cậu chỉ nhìn lên với đôi mắt vô hồn, cậu búng tay :

-Izuku : Cô ấy còn đợi ta quay về, không rảnh đùa với các ngươi...

    Ngay lập tức ba thực thể hùng mạnh sụp đổ, những thanh kiếm rơi xuống và chỉ còn là một đống sắt vụn. Cậu ngẩng lên nhìn thân thể của những tên thiên thần tan rã. Cậu không ngờ rằng bộ đồ và vật dụng của ba người lại rơi ra từ xác của chúng. Cậu không biết rằng chúng đã ăn 3 người kia hay chính 3 người kia đã bị biến đổi thành như này. Nhưng giờ đây mọi thứ đều chẳng quan trọng bằng cô. Cậu nhặt di vật của ba người đồng đội rồi trở về bằng cánh cổng của No.2 .

=======================
-No.2 : Đi thay đồ rồi rửa sạch vết máu trước đi, ba người kia đâu ?

   Cậu chỉ đưa ra đồ của ba người kia rồi tiến về phía cánh cổng đã mở sẵn về bệnh viện. Bỏ lại No.2 sững sờ đằng sau. Cánh cổng được mở ngay trước cổng bệnh viện, cậu bước vào bệnh viện, bỏ mặc những ánh mắt và lời nói của mọi người xung quanh. Cậu tiến đến hỏi một y tá gần đó :

-Izuku : Cho hỏi phòng của bệnh nhân Rumi Midoriya ở đâu vậy ?

-Y tá : Ôi trời ! Cậu có cần sơ cứu không ? Vết thương của cậu khá nặng đó !?

-Izuku : Tôi ổn, phòng của Rumi Midoriya ở đâu ?

-Y tá : thôi được nếu cậu đã nói vậy, phòng của cô Midoriya ở tầng 3 phòng cấp cứu số 5

-Izuku!: cảm ơn...

Trên đường đi đến phòng bệnh của cô, cậu lại cảm thấy bất an, cảm giác lo lắng tăng lên khi càng tới gần phòng bệnh của cô. Lúc đến nơi, cậu dường như không tin vào tai mình. Một giọng nói gấp gáp từ vị bác sĩ hay y tá nào đó gần như bóp nát trái tim cậu .

- ??? : Bác sĩ , tình hình bệnh nhân Miyano không ổn . Tim bệnh nhân có dấu hiệu ngừng đập , huyết áp đang giảm dần .

- ??? : Chuẩn bị máy kích tim nhanh lên . Từng giọng nói vang lên như từng mũi dao đâm xuyên vào tim cậu .

   Cậu lao vào phòng bệnh . Dù có vài người tiến lên ngăn cản nhưng cậu chỉ biết rằng cô đang cần cậu ở bên cạnh .
- Izuku : Cho tôi vào bên trong !
- ??? :  Cứ cho cậu ta vào .

Một giọng đàn ông đứng tuổi vang lên .

- ??? : Vâng , thưa viện trưởng .

Những người đang cố ngăn cản cậu lập tức tránh ra . Cậu nhanh chóng đi tới nắm lấy tay cô .

- Đừng đi ,Rumi . Anh không cho phép em đi ! Em phải tỉnh lại , bằng mọi giá em cũng phải tỉnh lại...

- ??? : Bác sĩ , đã khôi phục được nhịp tim của bệnh nhân .
- ??? : Được rồi , mọi người làm tốt lắm .

Trái tim đang treo lơ lững của cậu cuối cùng cũng hạ xuống . Cậu biết Rumi sẽ không rời bỏ cậu mà đúng không ...?. Đợi các bác sĩ ra khỏi phòng , cậu tìm ghế ngồi xuống cạnh cô .

- Rumi , em nhất định phải tỉnh lại vì anh còn rất nhiều chuyện muốn nói với em . Anh còn chưa kịp xin lỗi vì không giúp được em, chưa nói cảm ơn em nữa . Vì thế em phải tỉnh lại đấy có biết không ? Anh chỉ còn mỗi em mà thôi...đừng đi...

Cậu ghét nơi này, tiếng máy thở và mùi thuốc sát trùng làm cậu nhớ lại 15 năm trước...Lúc này mọi thứ như tái hiện lại cảnh mà mẹ cậu thua trong cuộc chiến với bệnh tật... khoảnh khắc mà mẹ cậu rời đi cũng là lúc thế giới như sụp đổ với cậu. Đã quá đủ rồi, cậu không muốn mất cả cô nữa...

  Từng loại máy đặt ở đây điều dùng để hỗ trợ cho cô nhất là màn hình hiển thị nhịp tim kia . Cậu rất sợ, sợ rằng nếu màn hình kia hiển thị một đường thẳng thì cậu sẽ phát điên mất . Cậu ngồi đó với cô rất lâu. Kể cho cô nghe rất nhiều chuyện mà cậu đã trải qua, những kỉ niệm của cô và cậu trong hơn 1 tháng ngắn ngủi...

Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên, giọng nói của một người đàn ông đứng tuổi vang lên :
- ??? : Xin phép, tôi là viện trưởng rất vui được gặp ngài, Unchained...

Izuku không tỏ ngạc nhiên khi viện trưởng gọi cậu là Unchained vì danh tính của cậu bị phanh phui từ khi về Nhật và ở cùng cô.
-Izuku : Tôi cũng đoán được ông sẽ đến tìm tôi .

-Izuku : Mời ngồi.

- Viện trưởng : Cảm ơn !

-Viện trưởng : vậy thì Unachained, cậu đã sẵng sàng nghe tôi nói về tình trạng của cô Midoriya chưa ? Có lẽ đây là tình trạng nguy kịch nhất mà tôi từng gặp trong quãng thời gian mà tôi làm bác sĩ...

-Izuku : Cụ thể tình trạng hiện tại của Miruko là sao ?

-Viện trưởng : thông thường khi dính độc thì chỉ cần dùng thuốc giải nhưng loại độc mà cô Midoriya đây là từ một loại Kosei đột biến và đặc biệt... khi mà nhận được tên tội phạm từ Nezu thì chúng tôi phát hiện hắn có thêm một Kosei "Virus" nữa... và độc tố mang đặc tính của Virus đã không ngừng nhân lên...Tuy gần nghiên cứu ra thuốc giải thì hắn đã tự cắn lưỡi. Nên chúng tôi chỉ có thể trung hoà độc tố tạm thời.

-Izuku :...các người có biện pháp gì không ?

-Viện trưởng : tình hình hiện tại thì không...nhưng theo tôi được biết Trung Quốc có quốc bảo "Nước mắt của Độc Long" có thể giải quyết tình trạng này. Nhưng vì nó là "quốc bảo" nên chính phủ Trung Quốc sẽ không chịu giao ra chỉ vì một người bình thường đâu...Họ đã đánh đổi mạng sống của nhiều người để giết con rắn có Kosei "Độc Long" đó và quốc bảo đó có thể trị bách bệnh. Người duy nhất có thể dùng chỉ có người lãnh đạo đất nước. Và như tôi đã nói họ sẽ không chịu giao ra chỉ vì một người bình thường như cô Midoriya đây, việc khai chiến với Trung Quốc không phải hành động khôn ngoan đâu thưa ngài Unchained....

-Izuku : Người bình thường...?


To be continue.....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net