Chương1: Phóng hỏa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên sân thượng một nhà hàng sang trọng, Hàn Lam Tuyết cùng bốn người phụ nữ u ba mươi, bốn mươi đang dùng bữa tối với những món đắc đỏ. Bốn người phụ nữ vừa ăn uống vừa cười nói rơm rả, nội dung câu chuyện của họ chủ yếu xoay quanh việc khoe mẻ.

- Tuần trước tôi vừa du lịch sang Anh, chuyến du lịch kéo dài năm ngày bốn đêm. Ôi cảnh ở đấy đẹp vô cùng, thêm cái thời tiết lành lạnh thích lắm các chị ạ.- Một phụ nữ trong ấy kể.

- Còn chồng tôi hôm trước mới tặng tôi một chiếc túi Chanel phiên bản giới hạn.- Một phụ nữ khác tay mang chiếc túi đặt lên bàn.

- Haizz... em thì không sướng được như các chị, lão chồng nhà em tối ngày chỉ biết cắm đầu vào đống công việc. Hôm trước lão ấy vừa ký được một hợp đồng triệu đô.- Người phụ nữ trông có vẻ trẻ hơn hai người kia lên tiếng.

Ở một góc bàn, Hàn Lam Tuyết thản nhiên cầm ly vang lắc lắc, dòng rượu sóng sánh được ánh đèn chiếu vào, hắt lên một màu đỏ đầy mê hoặc. Bỏ ngoài tai những lời khoe khoan, Hàn Lam Tuyết ung dung đưa ly rượu lên môi nhấp một ngụm nhỏ rồi đặt xuống bàn, đứng dậy nhỏ nhẹ nói:

- Em hơi mệt nên về trước. Các chị ở lại dùng bữa vui vẻ. Bữa tối hôm nay em khao.

- Em có sao không?- Một người trong số họ tỏ ra lo lắng.

- Em không sao. Thôi em về trước đây. Hôm khác chị em mình lại gặp mặt.- Cô miễn cưỡng trả lời.

Nói rồi Hàn Lam Tuyết rời khỏi ghế quay lưng đi một mạch xuống cửa nhà hàng, nơi một chiếc Audi RS7 đang đậu sẵn chờ cô, theo sau cô là một nữ vệ sĩ.

Xuống đến xe, tài xế mở cửa cho cô.

- Thiếu phu nhân muốn đi đâu ạ?- Tài xế hỏi.

Cô tùy tiện trả lời:

- Cứ cho xe chạy.

Xe của cô bắt đầu lăn bánh, ngồi trong xe cô nhìn ngắm phố thị phồn hoa với con mắt chán ngắt, vì hôm nào cô chẳng nhìn thấy nó.

Lịch hàng ngày của cô cũng chỉ có mấy việc lặp đi lặp lại mà chẳng có gì mới mẻ.

Thức dậy lúc tám giờ sáng, sau khi vệ sinh cá nhân xong cô xuống sảnh ăn sáng hoặc có hôm thì ra một nhà hàng ăn. Ăn xong, cô lên xe dạo vòng vòng mấy khu mua sắm hàng hiệu quơ đại vài món trị giá hàng ngàn Mĩ kim để cho lão chồng của cô có chỗ tiêu tiền. Đến trưa thì ghé nào một nhà hàng ăn qua loa. Tối đến thì hội họp cùng các vị phu nhân của các giám đốc hoặc dạo quanh phố rồi về nhà ăn tối. Kết thúc ngày của cô là trên giường ngủ.

Hàn Lam Tuyết ngồi trong xe thẩn thờ nhìn qua cửa kính ôtô, cảnh vật bên đường lướt qua vội vã, phố sá náo nhiệt nhưng lòng người trống trải. Cảm giác lạc lõng luôn bất chợt xuất hiện trong cô những lúc thế này, mơ hồ không biết gọi tên nó là gì. Có lúc còn cảm thấy nhói nhói trong tim.

Đầu óc lạc lõng đâu đâu thì bất ngờ bị kéo về bởi tiếng thông báo tin nhắn.

“Ting...ting”.

Hàn Lam Tuyết rút chiếc điện thoại từ trong túi xách ra xem. Là tin nhắn của Tống Mộ Sinh, mở tin nhắn, đập vào mắt cô là một tấm ảnh rõ nét.

Người trong tấm ảnh ấy là Phi Phi, cô người mẫu đang nổi lên với các scandal mồi chài các đại gia. Cô ta nằm trên giường, người trần như nhộng, chỉ được che lại bằng một chiếc chăn bông. Nằm bên cạnh cô ta là Tống Mộ Sinh, có vẻ như anh ta đang ngủ say.

Bên dưới tấm ảnh là dòng tin nhắn:" Anh ấy tuyệt lắm♡".

Từ trước đến nay, Hàn Lam Tuyết không quan tâm Tống Mộ Sinh bên ngoài có bao nhiêu nhân tình vì cô chỉ xem cuộc hôn nhân này như một cuộc trao đổi. Nhưng nguyên tắc của cô là đừng bao giờ khiêu khích cô vì cô không thích người ta múa rìu trước mắt mình.

Trước ả Phi Phi này cũng có lắm ả tình nhân của Tống Mộ Sinh đã chọc tức cô. Và cái kết của họ đều là sự nghiệp bị tiêu tan.

Hàn Lam Tuyết xem xong tin nhắn, nhếch môi:" Không biết sống chết...". Sau đó, cô quăng điện thoại lên ghế trước, nơi mà nữ vệ sĩ của cô đang ngồi rồi cô bảo:

- Đêm nay tôi muốn đường X* rực sáng".

Nữ vệ sĩ nhận điện thoại của Hàn Lam Tuyết rồi gọi cho ai đó. Trong vòng nửa tiếng sau đường X rực sáng thật, tòa chung cư bị cháy...

*(Nơi Phi Phi đang ở thuộc tòa chung cư trên đường X)

   Tòa chung cư ùn ùn cháy như ngọn đuốc Olympic làm sáng cả con đường X. Tiếng hú còi của xe chữa cháy, xe cảnh sát, xe cấp cứu inh ỏi cả khu ấy. Hàng tá người nhào ra xem nhộn nhịp, người bình luận, kẻ livestream, phóng viên báo chí ùn ùn cầm mic đưa tin.

Trong cảnh hỗn loạn, từ trong tòa nhà đang cháy, một bóng dáng được nhân viên cứu hỏa dìu ra cửa, trên người cô ta chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm. Không cần phải nói cũng biết cô ta là ai, chính là nữ chính trong tấm ảnh đã gửi vào điện thoại của Hàn Lam Tuyết.

Hình ảnh cô ta được dìu ra khỏi tòa nhà trong bộ dạng ấy đã nhanh chóng bị ký giả ghi lại và lên thẳng trang bìa số ra hôm sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hài #ngọt