Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*xin lỗi m.n, em chỉ có thể trá hình đến mức này thôi (T^T) bên trên là Krixi và Nakroth ạ ^^"

"Nakron" - Krixi thổn thức. Cô bay thật nhanh đến nơi hắn đang đứng. Ôm chầm lấy hắn. Mặc dù vòng tay nhỏ bé của cô không ôm hết được hắn nhưng cô vẫn cố sức ôm thật chặt. Cô không hiểu tại sao, dường như có cái gì đó thôi thúc cô làm vậy.

"Em nhớ anh!" - Krixi thốt lên, mắt vô thức ướt lệ.

Nakroth cúi xuống, gạt đi những giọt lệ trên má Krixi. Cả hai bàn tay thô to ở hai bên má giữ khuôn mặt của cô, buộc cô phải nhìn thẳng vào mắt hắn.

"Không được khóc, khóc là yếu đuối. Em là Công Chúa Bướm - Người cai trị khu rừng cơ mà." - Hắn nói với một chất giọng đanh thép, như thể ra lệnh. Krixi bụm miệng, cố gắng nín khóc.

"Ư...ư...Hức hức!" - Nhưng mà biết sao giờ, cô còn được coi một đứa trẻ, chỉ là được truyền ngôi sớm hơn bình thường thôi. Mà trẻ con khi khóc thì phải dỗ dành mới nín chứ.

Nakroth không thích điều này (°v°). Hắn thở dài. Đưa tay gỡ chiếc mặt nạ luôn che đi khuôn mặt của hắn. Một vẻ đẹp lạnh sống lưng và có phần đáng sợ hiện lên sau khi chiếc mặt nạ được tháo xuống. Đôi mắt sắc bén đỏ màu máu đặc trưng của hắn như lưỡi dao cứa vào da thịt đối phương. Một tay hắn đưa ra sau gáy cố định khuôn mặt cô ở trạng thái hơi ngửa lên, một tay thì luồn xuống eo và giữ chặt. Nhanh chóng, hắn ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của cô bằng bờ môi lạnh léo của mình. Lưỡi của hắn dễ dàng tách hàm răng trắng của cô ra, luồn lách, tìm tòi và đùa giỡn với lưỡi của cô. 'Thật ngọt!' Thực sự thì ban đầu hắn chỉ định dỗ cô nín khóc nhưng không nghĩ đến cô có mùi hương ngọt ngào, quấn hút như thế.

"Ư...!!" - Krixi Trung mắt ngạc nhiên trước khuôn mặt hết sức soái của hắn, nhưng điều hắn làm sau đó khiến cô chết đứng một lúc rồi mới phản ứng. Cảm nhận cái lạnh truyền vào cơ thể một cách bất ngờ, cô khẽ run lên. Cô cố hết sức để đẩy hắn ra, nhưng sức của hắn thì hơn cô gấp nghìn lần.

Thấy con bướm nhỏ trong lòng không chịu yên phận, hắn lại giữ chặt hơn, nụ hôn càng thêm sắc chiếm đoạt mạnh mẽ. Cho đến khi cô không thở được nữa thì hắn mới buông cô ra. Krixi thở dốc, không quên đẩy Nakroth ra.

"Nếu lần sau còn khóc thì đừng mong ta tha cho đấy. Này uống đi" - Nakroth liếm môi, nhếch miệng cười, rồi đưa cho Krixi một ly nước.

"Hứ!" - Krixi mặt đỏ như quả cà chua, nhận lấy chiếc ly, uống cạn. 'Ôi chết mẹ! Đưa nhầm ly rồi!' Lúc này thánh lừa tì...nhầm Nakroth mới nhớ ra cái ly hắn đưa cô là ly rượu của hắn, một loại rượu mạnh mà cô không nên uống [!]

Choang!!!

Nakroth thấy cô đứng đực ra đó, chiếu ly đã vỡ tan, an tọadưới đất. Cô bắt đầu đập cánh, lảo đảo trong không chung rồi bất chợt dừng lại, khiến cô rơi xuống đất. Hắn nhanh chóng đỡ cô. Và điều mà anh đéo ngờ được sảy ra.

Mặt Krixi đỏ hơn cả ban nãy cười ngây thơ nhìn anh. Cô bất ngờ dơ hai tay ôm lấy cổ Nakroth.

"Em yêu anh! Hihihi!!!" - Cô hô lên và cười toe toét. Mặt dụi dụi vào vai hắn.

Nakroth cười gian tà nghĩ thầm 'Say rồi.' Anh bế cô ra khỏi khu vườn, lên phòng nghỉ của khách mà Ilumia đã chuẩn bị trước cho buổi tiệc.

*Sáng hôm sau.

"Aaaaaaaaaaaaa!!!" - Chất giọng quen thuộc của con bướm nhỏ vang lên.

"Ồn ào!" - thằng nằm cạnh cau mày, ôm con bướm nằm xuống ngủ tiếp.

"Anh...anh!!! Tối qua... Tôi... Anh...!?" - Krixi giẫy đành đạch, cố thoát khỏi vòng tay Nakroth.

                             AHUHU!

______________________________________

Au ko biết gì hết. Au chỉ biết là Krinak sắp ra lò và chap sau sẽ có công thức tạo ra Krinak \(°v°)/
                                                     T/g: Leona

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net