Câu hỏi cuối cùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi chiều muộn, tôi nhận được điện thoại báo rằng có một gia đình phật tử đang trên đường đến gặp tôi sau khi họ vừa có một buổi làm việc với cảnh sát. Sáng hôm đó là một cơn ác mộng đối với họ vì khi tỉnh giấc, họ phát hiện ra cậu con trai mười bảy tuổi của mình đã treo cổ tự sát.

Thông thường, chúng ta khó đoán trước sự tự sát ở những người trẻ tuổi. Cậu bé có rất nhiều bạn bè và không hề có dấu hiệu trầm cảm nào. Ở trường cậu sống vui vẻ và đang chuẩn bị thi đại học. Mọi người luôn nghĩ cậu học rất giỏi. Không một ai nhận thấy có chút dấu hiệu nào báo trước sự việc đáng tiếc đó.

Cha mẹ của em dằn vặt bản thân vì thấy mình có lỗi, họ cứ tự hỏi đi hỏi lại chính mình và nghĩ rằng lẽ ra mình đã có thể làm điều này hay nói điều nọ để ngăn chặn sự việc xảy ra. May thay, triết lý của đạo Phật là không tự cường điệu những sai lầm của bản thân, không tự dung dưỡng những điều tiêu cực để chúng trở thành những con quái vật nội tâm, bản thân họ cũng là phật tử thế nên tôi đã có thể dễ dàng trấn an họ rằng họ không đáng trách trong chuyện này. Rằng những vụ tự vẫn như thế vẫn xảy ra ở các gia đình có cha mẹ hết mực quan tâm, tận tụy với con cái. Và may sao, họ đã chấp nhận được.

Sau đó, họ chia sẻ thêm với tôi mối quan  tâm khác có liên quan tới viễn cảnh kiếp sau mà họ lo là sẽ xảy ra với con trai mình, họ nghe nói những người tự vẫn sẽ bị đày xuống hỏa ngục.

Phải đối diện với cái chết của con đã là một tổn thương đủ để gây ám ảnh, lại thêm việc nghĩ đến cảnh cậu bé phải hứng chịu đày đọa sau khi chết thì sẽ càng khiến họ cảm thấy đau khổ hơn. Cho dẫu có tin vào cuộc sống sau cái chết hay không thì tất cả chúng ta đều có xu hướng thích nghe thấy rằng những người thân yêu của mình "đã đi về một nơi hạnh phúc" hơn. Bởi vậy mà, bạn hãy thử tưởng tượng xem điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta tin rằng người thân đã khuất nay đang phải sống ở một nơi tồi tệ không gì tả xiết.

Được biết cậu bé ấy sắp thi đại học, tôi bèn hỏi cha mẹ cậu rằng có bao nhiêu môn cậu phải thi và mỗi bài thi phải dài bao nhiêu trang. Họ lúng túng khi nghe tôi hỏi điều đó giữa lúc thế này. Tuy nhiên vì tôn kính tôi, họ cho biết em phải làm bốn bài thi và mỗi bài dài hai trang. Tôi bèn hỏi trung bình mỗi trang có bao nhiêu câu hỏi. Họ cho biết mỗi trang có khoảng tám câu hỏi.

- Nghĩa là có tất cả sáu mươi tư câu hỏi để thi vào một trường đại học Úc. - Tôi nói. - Điều gì sẽ xảy ra nếu một học sinh trả lời đúng sáu mươi ba câu và sai câu còn lại? Liệu em học sinh đó có được nhận vào trường đại học hay không?

Cha mẹ của cậu bé cười và nói: "Dĩ nhiên là được ạ". Và họ đã hiểu ra sự ẩn dụ ở đây.

Con trai của họ vẫn có cơ hội tái sinh cho dù cậu bé đã tự vẫn, cũng giống như một học sinh vẫn có thể đậu đại học nếu chỉ trả lời sai một câu hỏi trong kỳ thi. Bởi lẽ con trai họ là một cậy bé tử tế, ngoan ngoãn. Em đã có rất nhiều câu đáp án xuất sắc trong bài thi của cuộc đời và do đó, em xứng đáng được tái sinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net