17. Dụ dỗ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"Aigoo, không gian ở đây thích thật đấy."
Taehyung một tay cầm điếu thuốc, một tay cầm ly rượu vang, hai chân gác lên chiếc bàn kính mạ vàng, đầu ngửa ra đẳng sau mà tận hưởng hương khói của điếu thuốc.

-"Tik...tok...tik...tok.."
Tiếng những quả bóng nam châm liên tục đập vào nhau tạo nên tiếng kêu inh ỏi.

-"Thiên thần sao? Để xem ngươi còn trong trắng được bao lâu."
Taehyung cười nhếch miệng, đôi mắt cứ thế hướng ra cửa, thật đáng mong đợi xem ai đang đến đây.

*Cạch*

-"Xin lỗi, cho tôi hỏi..."
Jimin bước vào trong phòng. Sau một hồi bước đi trong đường hầm tối và dài, cuối cùng cậu cũng tìm thấy nơi có ánh sáng. Nó ở trong nhà của Jin hyung, nên chắc chắn ở đây cũng rất an toàn. Cậu mở cửa và bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của căn phòng, pha vào với đó là mùi khói thuốc lá cùng mùi rượu nồng nặc.

-"Chào mừng cậu đến với HELLo, tiểu thiên thần."
Taehyung đứng dậy tiến đến gần cửa rồi đưa ngang tay ra như muốn mời người kia vào phòng.

-"À, cảm ơn anh."
Jimin ái ngại bước vào phòng và tiến đến ghế sofa gần đó.

-"Cậu muốn uống gì không?"
Taehyung đứng dựa vào cửa. Phải mở màn trước đã chứ. Phần đầu luôn là phần thú vị và để lại ấn tượng sâu đậm nhất, vì vậy phải làm thật tốt. Để sau này cậu ta sẽ dễ rơi vào tròng hơn.

-"Sữa? Có sữa không?"
Jimin quay lại nhìn Taehyung.

-"Chắc cậu còn nhỏ lắm nhỉ? Bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn uống sữa?"

-"Tôi cũng không biết nữa."
Jimin lắc đầu. Hành động này của cậu vô tình lọt vào tầm mắt hắn, gương mặt này có chút quen.

-"Sữa á? Vì nó là loại đặc biệt nên tôi nghĩ tẹo nữa mới có sữa. Bây giờ chỉ có rượu, nước lọc. Cậu chọn cái nào?"

-"Nước lọc. Cảm ơn."

-"Nước lọc của cậu."
Taehyung liền vớ lấy chai nước lọc ngay bên cạnh. Tiến đến ngồi gần Jimin và đưa nước cho cậu.

"Gương mặt này, thực sự rất quen. Không lẽ, là cậu ta?"
Taehyung thầm nghĩ trong đầu.

-"À, cảm ơn."
Jimin quay lại nhìn hắn. Cả hai vô tình chạm mắt nhau. Jimin, thực sự đã bị hút hồn bởi đôi mắt màu đỏ ấy, rất đẹp và lạ khiến cậu cứ ngẩn ngơ ngắm nó.

"Đúng là cậu rồi. Nhưng, làm sao cậu thoát khỏi biệt thự của tôi chứ?"
Taehyung vừa nghĩ vừa nhăn mặt. Thật khó hiểu mà.

-"Anh này, anh tên gì?"
Jimin ngơ ngác hỏi.

-"Hả,tôi là Taetae."

-"Tôi là Jimin."
Jimin vui vẻ trả lời.

-"Cậu, nhớ tôi là ai không?"
Taehyung cố ra vẻ đáng thương nhìn Jimin.

-"Không nhớ. Tôi đang bị mất trí nhớ, nên.."
Jimin ấp úng.

"Hoá ra sau đêm ấy, em mất trí nhớ luôn sao?"
Taehyung nhếch miệng cười.

-"Anh này,...Anh có bạn gái chưa?"
Jimin cúi thấp mặt hỏi, tai cậu đỏ ửng,  cậu không dám nhìn thẳng mắt con người kia nữa. Sợ anh sẽ phát hiện sự ngượng ngùng của mình mất.

-"Tôi không thích con gái."

-"Thật á? Vậy anh thích con trai sao?"
Jimin nghe thấy Taehyung nói vậy liền  ngóc đầu lên, gương mặt lộ rõ sự bất ngờ và hạnh phúc, khác hẳn quả cà chua ban nãy.

-"À...ừ..."
Taehyung phì cười trước biểu cảm của  Jimin, dụ con mèo này vào tròng dễ thật mà.

-"Chúng ta kết bạn được không?"
Jimin ấp úng.

-"Được chứ."
Taehyung vui vẻ gật đầu. Cuộc vui sắp đến rồi đây...

-"Cảm ơn nhé."
Jimin vui vẻ ôm chầm lấy hắn vào lòng.

-"À, Jiminie, nhà anh có sữa hảo hạng đấy, em có muốn dùng thử?"
Taehyung cúi xuống xoa đầu Jimin.

-"Có chứ."
Jimin hớn hở.

-"Vậy thì về nhà thôi nào."
Taehyung đứng dậy và kéo tay Jimin đi về phía cửa sau của căn phòng. Thiên thần thật sự đã bị sa ngã rồi.

-----------------------
*Biệt thự Seokjin*

-"Ya, hai đứa à, anh.."
Jin hớn hở chạy vào phòng.

-"Hyung, tờ giấy..."
Hoseok lo lắng đưa tờ giấy ra trước mặt Seokjin. Từ một tờ giấy nửa trắng nửa đen, nay chỉ còn lại một màu đen sẫm với màu máu đỏ, phía rìa góc còn lại đúng một chút màu trắng.

-"Jimin..."
Jin ngỡ ngàng nhìn tờ giấy rồi ngã quỵ xuống.

-"Phải làm sao bây giờ?"
Hoseok lo lắng nhìn Seokjin.

-"Yoongi đâu?"

-"Anh ấy về Kim gia rồi."

-"Mau đi theo. Không thể để một phút nông nổi của Yoongi mà ảnh hưởng đến tất cả mọi người được."
Seokjin nhanh chóng đứng dậy, cùng Hoseok phóng xe thật nhanh đến Kim gia.

--------------------------
*Bệnh viện*

-"Appa ah~, con đến rồi đây."
Jungkook hớn hở chạy vào, hai bên tai mỗi bên một túi đồ ăn.

-"Chu đáo quá nhỉ, con trai."
Kim lão gia ngồi dậy khi thấy con trai cưng của mình đến.

-"Appa, ăn ngon miệng."
Jungkook lễ phép mời rồi liền gắp thức ăn.

-"Con trai của ta, bao giờ mới chịu lấy vợ cho cái thân già này ra đi thanh thản đây?"
Lão gia vừa nói vừa tỏ vẻ mệt mỏi.

-"Appa đừng nói vậy chứ?"
Jungkook ngại.

-"À, mà việc ta nhờ con theo dõi Taehyung đến đâu rồi."
Jungkook đang ăn thì liền khựng lại. Anh bỏ đũa xuống, cố tỏ ra bình tĩnh trước mặt Kim lão gia.

-"Hyung ấy...thật sự có mối làm ăn với lão Sean."

-"Chết tiệt!"
Kim lão gia gằn giọng.

-"Ba tính làm gì hyung ấy?"

-"Dạy thằng nhóc một bài học thích đáng."

-"Nhưng..."
Anh cố tỏ vẻ đáng thương trước mặt appa mình. Từ trước tới giờ, mối quan hệ của hai anh em rất tốt, rất thân thiết. Nhưng cũng chỉ vì quyền lực mong muốn chiếm lấy Kim gia và toàn bộ tập đoàn, Jungkook bắt đầu hai mặt với Kim Taehyung.

-"Ta biết mối quan hệ của hai đứa rất tốt, nhưng thằng nhóc này cần dạy dỗ thêm."

-"Xin đừng làm gì quá nặng nhọc với hyung ấy."

-"Được rồi, con trai của ta. Ăn xong rồi thì về sớm đi nhé. Ta mệt rồi."
Kim lão gia xua tay như muốn đuổi anh đi. Thấy vậy Jungkook cúi chào rồi liền rời đi. Sắp sửa loại bỏ được đối thủ cạnh tranh với mình rồi.

-------------------------
Tôi hiện tại vẫn đang bị shock thính từ BangBangcon mấy ông ạ. Thật sự vẫn muốn xem tiếp í:((

Nhớ các anh quá điii aaa<3
Nhớ vote nhé<333

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC