21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bỏ qua nội dung

Love at first sight

Đã trải qua bao nỗi đau ly biệt nên chẳng còn cảm giác bi thương. Vậy tôi còn vì cớ gì mà buông bỏ người…

MENU

UNCATEGORIZED · ĐAM MỸ

[Bẻ cong] Chương 21

Tháng Mười Một 27, 2018Diệp Chiêu Nhi

Chương 21: Tôi và bạn cùng bàn giành nam nhân (10)

Nghỉ hè rất nhanh thì tới, Sư Dịch vì giúp bà nội chia sẻ một phần áp lực cũng đi ra ngoài tìm công việc hè, hy vọng có thể kiếm tiền.

Bà nội Diệp Vũ miệng dao găm tâm đậu hũ, ngoài miệng mãi luôn cằn nhằn không ngớt, suốt ngày thằng nhãi con, thế nhưng rất đau lòng Sư Dịch. Sư Dịch đang ở độ tuổi phát triển não bộ cơ thể, dù trong nhà không có bao nhiêu tiền, bà nội Diệp Vũ cũng sẽ tiết kiệm cho Sư Dịch một tuần ăn hai bữa thịt.

Sư Dịch có đôi khi sẽ nghĩ, chờ sau khi y hoàn thành nhiệm vụ, rời khỏi thế giới này, bà nội còn không phải là lẻ loi một mình ư, bà nên làm thế nào bây giờ?

Sư Dịch giúp bốc dở hàng ở siêu thị phụ cận, công việc rất nhẹ nhàng, tiền lương cũng không thấp, mỗi ngày sáng sớm đi làm, buổi chiều có thể tan ca.

Sư Dịch ở thế giới này cũng không có bạn bè, ở nhà cũng rảnh rỗi, lại đi nội thành làm người phục vụ ở một nhà hàng mì Ý. Vừa mới bắt đầu quản lý nhân viên nhà hàng còn không yên tâm để Sư Dịch làm, lúc bận rộn Sư Dịch đích thực sắp xếp thời gian có trật tự, một chút cũng không hoảng hốt, phi thường ổn trọng, quản lý nhân viên đối với y tán thưởng có thừa.

Một mùa nghỉ hè Sư Dịch đều đang bận làm sao kiếm tiền, rất ít tán gẫu với hệ thống, về đến nhà cũng là ngã đầu liền ngủ. Bất tri bất giác tới Thất tịch, mặt dù là nhà hàng mỳ Ý, trang trí trong tiệm hiện ra hết phong tình của I-ta-li-a, nhưng vẫn theo ngày lễ để hoa hồng đỏ hoặc là hoa hồng trắng trên bàn cơm.

Buổi tối mãi đến nửa đêm hơn mười một giờ mới tan tầm, Sư Dịch nhớ tới đã lâu không tìm Hứa Lâm nói chuyện phiếm, một là bởi vì không biết nói cái gì, tất cả đều là Sư Dịch tìm hắn, có thể nói đều đã nói hết, hai là gần đây thật sự bận không rảnh nói chuyện với hắn.

Thừa dịp hôm nay lễ thất tịch, Sư Dịch phát cho Hứa Lâm một bao lì xì, sau khi về nhà mở di động thấy Hứa Lâm trả lời tin nhắn, “77?”

(*) Ngày thất tịch là ngày lễ tình yêu được tổ chức vào ngày 7/7

Sư Dịch xuất thần nhìn khung thoại, chỉ là ngắn ngủi mấy chữ, y lại có cảm giác đã lâu không gặp, ngón tay lướt nhanh đánh chữ gửi qua, “Tôi nào có nhiều tiền như vậy, cậu nhận xem chẳng phải sẽ biết?”

Sư Dịch vừa mới gửi tin nhắn qua thì nhận được thông báo, Hứa Lâm đã nhận bao lì xì của y, Hứa Lâm nhìn 5.20 trên màn hình khẽ mỉm cười, hỏi: “Ngày mai còn làm không?”

“Sao cậu biết tôi đi làm?” Sư Dịch kinh ngạc.

Hứa Lâm không trả lời, lại hỏi lần nữa: “Ngày mai có rảnh không?”

Sư Dịch suy nghĩ một chút, ngày mai vừa lúc đến phiên y nghỉ ngơi, “Có.”

“Tốt lắm, biết bơi không?” Hứa Lâm hỏi.

“Biết một chút.”

“Ừm, vậy là được, chiều tôi bảo chú Chu đi đón cậu.”

“Đi đâu?” Sư Dịch theo bản năng truy hỏi.

“Nhà của tôi.”

Sư Dịch hít một hơi thật sâu, chăm chú nhìn nửa ngày, xác định Hứa Lâm đúng là mời y đi nhà hắn, “Trời ạ, tao còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt, sắp gặp phụ huynh?”

[Lấy danh bơi lộ, làm chuyện bất chính]

“Mày nói như vậy tao còn khẩn trương hơn, vạn nhất thật sự là gặp cha mẹ thì sao? Mày nói tao có nên mang chút quà gặp mặt không?” Sư Dịch xoa xoa tay.

[Nhà Hứa Lâm khẳng định không chỉ một căn, ít nhất cũng có bốn năm căn, muốn dẫn nhất định là đi vùng ngoại ô xa xôi]

Sư Dịch nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Hứa Lâm chính là ở vùng ngoại ô, có thể là từ căn nhà kia trở về. Sư Dịch ngày thường cũng không bơi, ở thế giới hiện thực trái lại thứ bảy mỗi tuần sẽ tới bể bơi thả lỏng một chút, bởi vậy trong tủ quần áo ngay cả một cái quần bơi cũng không có.

Sư Dịch chuẩn bị sáng mai đi ra ngoài mua một cái, kết quả ngày hôm sau mới nhớ tới buổi sáng hôm nay y còn có công việc ở siêu thị, vội vội vàng vàng chạy đến siêu thị bốc hàng. May là hôm nay hàng hóa không nhiều lắm, đến buổi trưa Sư Dịch xin nghỉ với ông chủ, cả người mồ hôi chạy vọt về nhà tắm rửa.

Sau khi sửa soạn xong mới nhớ tới quần bơi còn chưa mua, chuẩn bị đi ra ngoài mua quần bơi, lại thấy một chiếc xe hơi màu đen đã dừng ở đầu kia hẻm nhỏ, Sư Dịch nhìn bảng số xe xác định là xe riêng của Hứa Lâm. Người trong xe hiển nhiên không chú ý tới Sư Dịch đã tới, Sư Dịch gõ gõ cửa kính xe, chú Chu lúc này mới hạ cửa xuống, “Lên xe đi, là thiếu gia bảo tôi tới đón cậu.”

Sư Dịch do dự một chút, “Vậy làm phiền chú chờ lát nữa đi ngang qua cửa hàng đồ dùng thể thao dừng một chút, cháu quên mua quần bơi rồi.”

Chú Chu có chút suy nghĩ gật đầu, Sư Dịch lúc này mới lên xe.

Liên tục mấy ngày tăng ca khiến Sư Dịch mông dính đệm thì bắt đầu ngáp, mí mắt không khống chế được mà đánh nhau, không lâu sau Sư Dịch mơ màng ngủ. Cuối cùng Sư Dịch bị thanh âm phim truyền hình hệ thống chiếu trong đầu đánh thức, chiếu tới khúc sản phụ đang sinh con, diễn viên này cũng đủ dốc sức, thanh âm kêu như giết heo làm Sư Dịch bừng tỉnh.

“Cái đệt, mày đang giết heo?”

[Không phải, đang sinh con]

Vừa tỉnh ngủ Sư Dịch vẻ mặt ngu đần, nghe được tin tức này biểu cảm là như vầy “(⊙x⊙;) mày là nữ hệ thống, mày tên biến thái này lại còn nhìn lén tao tắm!”

[Không phát hiện tui đang xem tivi trong đầu ngài sao?]

Sư Dịch vừa nghe phát hiện hai thanh âm hoàn toàn không phải cùng nhau vọng ra, “Xem phim truyền hình?”

[Hồi thôn dụ hoặc]

“…” Sư Dịch nhìn nhìn ngoài cửa sổ, xoa xoa đôi mắt, “Tao đến đâu rồi?”

[Cực lạc tiên cảnh]

“….” Sư Dịch nhìn dãy núi chập chùng miên man ngoài cửa sổ, hai bên đường đồng ruộng mênh mông bát ngát, đây là đã đến vùng ngoại ô?

“! Quần bơi của tao còn chưa mua!” Sư Dịch đột nhiên ý thức được vấn đề này.

[Không có việc gì, cùng lắm ở truồng bơi, đều là nam sợ cái gì]

Hệ thống nói không sai, y là bị đưa tới biệt thự ở ngoại ô, chú Chu chú ý tới động tĩnh của Sư Dịch, thông qua gương chiếu hậu hòa ái hỏi thăm Sư Dịch: “Cậu đã tỉnh? Lúc đi ngang qua cửa hàng đồ dùng thể thao gọi như thế nào cậu cũng không tỉnh.”

Chú Chu nói nguyên nhân với Sư Dịch, hệ thống ở một bên làm chứng, [Tui làm chứng, đích thật kêu như thế nào cũng không tỉnh, heo cũng không thể ngủ như ngài, cho nên tui mới xem TV trong đầu ngài, xem đến nữ chính sinh con thì ngài cũng tỉnh]

“Trách tao hả?” Sư Dịch cười nhạt.

[Bằng không thì sao?]

Sư Dịch lười phản ứng hệ thống, vẻ mặt đau khổ không biết lát nữa bơi như thế nào, chú Chu an ủi nói, “Đừng lo, trong biệt thự hẳn là còn đồ mới. Biệt thự này xây xa như vậy chính là vì xây bể bơi lớn một chút, thiếu gia mỗi lần tới đây đều sẽ đi bơi, nhưng mà thiếu gia chưa bao giờ dẫn người khác đi cùng, cậu là người bạn đầu tiên thiếu gia dẫn đến.” Nói xong nhìn thoáng qua Sư Dịch, muốn biết vẻ mặt người phía sau.

Sau khi xe tới biệt thự, liền có người hầu lại đây dẫn Sư Dịch đến phòng thay đồ, Sư Dịch dọc đường đi đều bị kinh diễm bởi cảnh đẹp của biệt thự, nhà Hứa Lâm thật sự không phải là giàu bình thường, tại sao y mỗi lần đều là một kẻ bần cùng….

Sư Dịch gõ gõ cửa phòng thay đồ, bên trong không có động tĩnh, xác định không có ai Sư Dịch đang chuẩn bị vươn tay mở cửa, Hứa Lâm liền mở cửa từ bên trong, thấy Sư Dịch vẻ mặt kinh ngạc, chu môi: “Vào đi.”

Sư Dịch sau khi đi vào cúi đầu hỏi Hứa Lâm: “Cậu có dư quần bơi không, tôi quên mua.”

Hứa Lâm sờ sờ cằm, “Tốt, cậu trước tiên cởi quần ra.”

“A?”

“Tôi phải nhìn xem kích cỡ bao lớn, lớn như thế nào?” Hứa Lâm rất có hứng thú nhìn chằm chằm gốc đùi của Sư Dịch, vuốt cằm, đoán kích cỡ.

Sư Dịch lần đầu bị nhìn chằm chằm lộ liễu như vậy, trên mặt có chút mất tự nhiên, “Tôi vẫn là tự mình chọn đi.”

“Tôi có nhiều quần bơi như vậy, chẳng lẽ cậu muốn thử từng cái?” Hứa Lâm đi vòng qua phía sau Sư Dịch, Sư Dịch cho là hắn muốn lấy đồ, lại nghe hắn nói, “Không cởi cũng được, sờ chẳng phải sẽ biết.”

Sư Dịch cảm thấy thắt lưng nới lỏng, một tay dò xét tiến vào, chuẩn xác bắt được ‘bản mạng’ của y, Sư Dịch toàn thân căng thẳng, sợ mình động một cái ‘bản mạng’ bị bóp gãy.

“Còn không nhỏ.” Hứa Lâm giọng điệu ngả ngớn, thả lỏng ‘bản mạng’ của Sư Dịch, cuối cùng còn búng một chút, lúc này mới rút tay ra, vẻ mặt thản nhiên mà từ tủ quần áo lấy ra một cái quần bơi ném cho Sư Dịch.

Sư Dịch giả vờ đắc ý hỏi, “Sợ sao?”

“Thế nào, muốn thử không?” Hứa Lâm dừng bước, quay đầu nhướng mày hỏi.

Sư Dịch nhanh chóng một tay che phía trước một tay che mặt sau đó lắc lắc đầu: “Tôi không thèm!”

Hứa Lâm cười khẽ ra tiếng, “Đừng nóng vội, chờ cậu lớn lên rồi nói.”

Sư Dịch phát hiện độ hảo cảm trên đỉnh đầu trống không của Hứa Lâm đã từ 50 biến thành 70, không biết có phải bởi vì hôm qua y phát bao lì xì cho hắn không.

Đối với chuyện này, hệ thống mấy ngày nay vẫn luôn đu theo phim Hàn tỏ vẻ [Có thể là tương tư thành bệnh, không phải có câu nói một ngày không gặp như cách ba thu à, càng không gặp lòng càng vui mừng a!]

Sư Dịch nửa tin nửa ngờ gật gật đầu.

Sư Dịch thay xong quần bơi, lộ ra 8 múi cơ bụng trước ngực, may là Diệp Vũ bình thường thích rèn luyện thân thể, vóc người này đưa y cũng luyện không ra, làn da màu tiểu mạch cũng rất khỏe mạnh, nhưng mà trên người có chút sẹo. Lúc đi ra Hứa Lâm đã khoác khăn tắm, tóc ướt nhẹp, tóc còn nhỏ nước, đang tùy ý ngồi ở bên cạnh bể.

Sư Dịch lần đầu tiên nghiêm túc nhìn sườn mặt của Hứa Lâm, đường nét rõ ràng, mũi cao thẳng, dáng người cao cũng không tệ, hai hạt đậu tương tư trước ngực như ẩn như hiện, thực sự là mặc quần áo nhìn gầy, cởi quần áo có thịt a! Khác biệt với con mọt sách yếu đuối mong manh trong tưởng tượng của Sư Dịch.

Hứa Lâm đã nhận ra ánh mắt của Sư Dịch, phất phất tay với y, tiện tay ném khăn tắm khoác trên người vào ghế dựa phía sau, “Chúng ta so một chút, thế nào.”

Sư Dịch gật đầu, “Được!”

Đếm ngược bắt đầu, hai người đồng thời nhảy xuống nước, bọt nước văng lên, vừa mới bắt đầu Sư Dịch hiển nhiên rớt lại phía sau Hứa Lâm, bơi lội chỉ là trò vui an nhàn ngày thường của Sư Dịch, không phải điểm mạnh. Hứa Lâm sớm đã đến một đầu khác, Sư Dịch còn ở cách đó không xa đỏ mặt ra sức bơi, Sư Dịch đến điểm kết thúc ghé vào cạnh bể thở hổn hển nửa ngày.

Lúc này Sư Dịch cũng không phát hiện Hứa Lâm đã bơi đến phía sau Sư Dịch, ôm chặt Sư Dịch dính cùng một chỗ, mặt chôn ở cổ Sư Dịch, thanh âm vừa trầm thấp vừa gợi cảm: “Cậu có biết dáng vẻ hiện tại của cậu làm tôi rất muốn làm không.”

Sư Dịch vừa nghe cúc hoa căng thẳng, nhớ tới lời nói của hệ thống.

Sư Dịch run rẩy nói, “Tôi vẫn còn con nít….”

“Tôi biết, cho nên chờ cậu lớn lên rồi nói sau.” Hứa Lâm nói.

Sư Dịch nhẹ thở ra một hơi, Hứa Lâm còn nói, “Đến lúc đó cùng nhau.”

“(⊙x⊙;)” nói cách khác như thế nào cũng trốn không thoát phải không…..

Advertisements

REPORT THIS AD

REPORT THIS AD

[Bẻ cong] Chương 15In "Đam mỹ"

[Bẻ cong] Chương 24In "Đam mỹ"

[Bẻ cong] Chương 22In "Đam mỹ"

Share this:

Twitter

Facebook

Google

Like this:

Điều hướng bài viết

BÀI TRƯỚC[Bẻ cong] Chương 20

BÀI TIẾP THEO[Bẻ cong] Chương 22

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

PHẢN HỒI

TÊN *

THƯ ĐIỆN TỬ *

TRANG WEB

 Notify me of new comments via email.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Gõ gõ ~~

Tìm kiếm cho:

Sâu nổi bật

[Mục lục] Khoái xuyên chi bẻ cong nam chính

[Hoàn] Sau khi phản diện nhặt được kịch bản

[Editing] Ta Lại Giết Chết Nam Chủ

Sâu mới nở

[Cùng Quân đi về] Chương 5

[Cùng Quân đi về] Chương 4

[Cùng Quân đi về] Chương 3

– 10 năm sau, chúng ta vẫn bên nhau chứ?
– Ừ.

“Đợi được chính là ly biệt, đợi không được chính là người về”.

Thanh xuân tươi đẹp…

Thời gian sâu lười ~~~

Tháng Mười Một 2018HBTNSBC« Th8 Th12 » 123456789101112131415161718192021222324252627282930 

Sâu lười kéo kén

299 245 kén

Advertisements

REPORT THIS AD

BLOG TẠI WORDPRESS.COM.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dammy
Ẩn QC