Chương 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#chiachobanmotnua

Tối đó, cuộc tập hợp Toman diễn ra để chuẩn bị cho ngày giao chiến ngày mai. Tổng trưởng Toman đứng ở nơi cao nhất nhìn xuống, phía dưới ai nấy đều chỉnh tề hướng mắt nhìn người sẽ ra quyết định cuối cùng, Mikey.

"Mọi người đã tập trung đông đủ rồi nhỉ."

Takemichi nhìn hắn, hồi chiều lúc gặp nhau là ở một công viên, Mikey ngồi trên khung cao.

/Mày không gia nhập Toman sao?/

/Ừm, tao nghĩ tao không thích hợp tham gia bang phái nào hết./

/Mày đúng là thật kì lạ./

/Tuy vậy hãy đứng về phía tao, Takemichi./

Vậy nên hôm nay cậu đứng đây không khoác lên bộ bang phục Toman nhưng lại không một lời dị nghị. Thật khác xa với thái độ của mọi người ở kiếp trước.

"Ngày mai chúng ta sẽ giao chiến với bang Ba Lưu Bá La. Ta sẽ đánh nhau, chúng ta phải làm vậy."

Tiếng nói của Mikey như truyền đến tất cả mọi người một cách triệt để.

"Và trong đó có Baji, không tha thứ cho kẻ phản bội đó là cách làm của Toman."

Chifuyu đứng cạnh Takemichi, hắn nghiêng đầu nói với cậu.

"Không thể ngăn cản được Mikey rồi, Takemichi."

Cậu không nói gì chỉ lẳng lặng quan sát Mikey như đợi một điều gì đó, Mikey cũng nhìn Takemichi, hắn không nhận ra ánh nhìn này của hắn tràn ngập nhu tình ấm áp.

"Tao trở thành một đứa trẻ được chứ?"

Phía dưới xôn xao ngạc nhiên nhìn tổng trưởng của họ, chỉ thấy người ấy ngồi xuống nở một nụ cười dịu dàng.

"Tao không thể chiến đấu với Baji."

Kisaki cũng kinh ngạc nhìn lên, ánh mắt sau cặp kính cận chợt lóe. Đừng nghĩ hắn không nhận ra tình cảm trong mắt Mikey khi nhìn về một hướng, là thiếu niên mắt xanh dương.

"Đó là câu trả lời của tao, mọi người hãy cho tao mượn sức mạnh."

Phía dưới lập tức trở nên nghiêm túc, ý chí cùng quyết tâm hòa lẫn với khát vọng tuổi trẻ như ngọn lửa rực cháy thiêu đến tít tận trời cao.

Kisaki đẩy cặp kính, thì ra nơi cậu đến lại có một bầu không khí như vậy.

"Ngày mai chúng ta sẽ xử lý Ba Lưu Bá La và đưa Baji quay trở lại Toman. Đó là trận quyết chiến của Toman."

Tiếng hô bên dưới trở nên rộn ràng, dường như mỗi một tiếng phát ra ở đây đều mang một nguồn nhiệt cháy bỏng, đây mới chân chính là một điều mà Kisaki mong muốn. Hắn đưa mắt nhìn Takemichi, lại là gương mặt bình thản ấy. Thứ tạo ra điều này đều đến từ cậu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net