SDFJ ĐIÊN RỒI!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay chúng ta đều biết SDFJ bán vật phẩm kỷ niệm SV. Vậy thì hãy xem xem có gì đặc biệt nào.

"我们都曾受过伤,才能成为彼此的太阳。"

"Chúng ta đều từng trải qua tổn thương mới có thể trở thành mặt trời của nhau."

Hai thiếu niên đồng bệnh tương liên, đều là những đứa trẻ không có ba mẹ ở bên cạnh bầu bạn, chăm sóc, khuyết thiếu tình yêu thương của ba mẹ nhưng lại trở thành ánh mặt trời soi sáng cho cuộc sống của đối phương. Tống Hiên là một đứa trẻ trầm lặng do thay đổi hoàn cảnh sống thường xuyên mà không có nổi một người bạn, cậu đã làm quen và dường như chai lì với sự thay đổi chóng vánh này nhưng ánh mặt trời Lưu Văn đã khiến cậu trở thành một đứa trẻ vui vẻ, hay cười, trở thành một đứa trẻ có nơi để lưu luyến, có nơi để cậu muốn ở lại lâu dài. Lưu Văn là một đứa nhỏ cà lơ phất phơ, chẳng có ham muốn học hành, cũng chẳng có động lực phấn đấu nhưng ánh mặt trời Tống Hiên đã khiến cậu trở nên tích cực hơn, có động lực tiến lên phía trước, cùng người này đi đến những thành phố lớn, cùng ngắm nhìn thế giới rộng lớn, cũng bắt đầu lo lắng về chuyện thành tích, danh hiệu hơn.


"山城的夏天吹走海潮,

裹杂着热烈与少年人的真挚。

风,在耳边温柔缠绕;

雨,安静等待下课后。

开往春天的轻轨带着倾盆大雨,

混着山城四季的雾,

到达不知名的、有关于他们的「明天」。"

Vì trình độ văn thơ có hạn nên mình dịch thành văn suông:

"Sự nóng bức của mùa hè nơi phố núi thổi bay cả thủy triều nơi biển lớn, lại trộn lẫn sự nhiệt huyết và chân thành của những thiếu niên. Gió, nhẹ nhàng thổi qua tai. Mưa, âm thầm chờ đợi sau giờ tan học. Tàu điện ngầm chạy đến mùa xuân mang theo cơn mưa to như trút nước, mang theo sương mù bốn mùa bao phủ khắp phố núi cùng đi đến một nơi không biết tên, có liên quan đến "ngày mai" của họ."

"山城的夏天吹走海潮"

Vì sao mùa hè ở thành phố núi lại thổi bay cả thủy triều nơi biển lớn? Là vì Quảng Đông là tỉnh giáp với biển Đông, mà Tống Hiên là từ Quảng Đông đến Trùng Khánh vào mùa hè. Nơi đây khiến Tống Á Hiên lưu luyến, lâu dần rồi cũng bị nhiễm giọng địa phương, ngụ ý câu này là chàng trai đến từ tỉnh giáp biển đó đã bị sơn thành cảm hóa mất rồi.


"开往春天的轻轨带着倾盆大雨,

混着山城四季的雾,

到达不知名的、有关于他们的「明天」。"

Ấn tượng của Tống Hiên với Trùng Khánh là có tàu điện ngầm chạy tới mùa xuân, những cơn mưa như trút nước bất chợt không kịp tránh. Đoạn cuối của SV là lời hẹn ước cùng nhau đi ra khỏi Trùng Khánh, nhìn xem thế giới rộng lớn bên ngoài, câu hỏi cuối cùng là "明天会是美好的一天吗?" (Ngày mai sẽ là một ngày tốt đẹp chứ?). Đoạn này là muốn nói, "ngày mai" của Tống Hiên và Lưu Văn sắp đến rồi, mang theo ấn tượng và niềm thương nhớ Trùng Khánh đi đến một vùng đất mới, bất kể là đâu chỉ cần là có chúng ta. Bởi vì cậu chuyện của "ngày mai" là do "chúng ta" tạo thành. Nói đơn giản hơn thì chính là hai người họ, Tống Hiên và Lưu Văn, trong tương lai của họ có đối phương, "ngày mai" là câu chuyện của Tống Hiên và Lưu Văn, không phải của riêng một người cũng không phải được tạo nên cùng với một ai khác, mà chính là hai người họ và cũng chỉ thuộc về hai người họ.


Tui chỉ muốn nói, SDFJ dám bán thì tui dám mua! Công ty dám đăng mấy câu như này, tui dám phân tích! Nhưng nói thật là nếu các bạn thật sự có đủ điều kiện thì rất nên mua 1 set, bởi vì mình chắc chắn là nó rất rất rất đáng. À mình không xúi nhất định phải mua nha, chỉ mua ủng hộ khi bạn thật sự có thể mua.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net