Chương 1: Bổn vương muốn cưới nữ ma đầu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong Phụng Thiên điện."Phụ hoàng, nhi thần có việc muốn tâu!"Giọng nói có vẻ lười biếng khiến văn võ bá quan không khỏi liếc nhìn, chỉ thấy một chàng trai mặc một chiếc áo đen tuyền đứng ở trước mặt.
Vũ Đế mở cặp mắt đang nhắm hờ, ngón tay gõ gõ vào tay vịn.
"Nói đi."
"Nhi thần muốn cưới Diệp Ly Yên, con gái của Trấn Bắc tướng quân Diệp Thần, xin phụ hoàng ban hôn." Giọng nói sang sảng của Sở vương Thẩm Diệc An vang vọng trong đại điện, rồi rơi vào yên lặng.
Ở phía bên phải, trấn quốc công Diệp Thiên Sách đang còn ngái ngủ thì nghe thấy chuyện của cậu và cháu gái mình thì chợt bừng tỉnh.
Phụng Thiên điện vốn đang yên tĩnh thì cũng bắt đầu có những tiếng xì xào bàn tán.
"Sở vương điện hạ vậy mà lại muốn cưới cái điềm chẳng lành kia..."
"Các vị điện hạ khác tránh còn chẳng kịp..."
"Thật sự không biết Sở vương điện hạ 5 năm lưu lạc bên ngoài đã xảy ra chuyện gì..."
"Chẳng lẽ Sở vương điện hạ muốn mượn thế lực của Diệp gia..."
"Ăn nói cẩn thận, ăn nói cẩn thận."
"Ai có ý kiến gì về cháu gái lão phu? Cùng lão phu ra ngoài nói chuyện, thế nào?" Diệp Thiên Sách nghiêng người sang, giọng nói khàn khàn sen lẫn tức giận lập tức khiến bầu không khí trở nên ngột ngạt.
"Im lặng" Vũ Đế mở miệng,
Cả đại điện trở nên yên tĩnh.
Vũ Đế nhìn anh vẫn đang chắp tay cúi đầu hành lễ nói: "Lão lục."
"Có nhi thần!"
"Ta phê chuẩn!"
Ánh mắt của Vũ Đế liếc nhìn lão thái giám già bên cạnh.
Lão Thái giám liền hiểu ý vội khom người: "Lão nô đi chuẩn bị ngay."
"Ừm." Vũ đế gật đầu, khoát tay ra hiệu.
"Bãi triều!!!"
Lão Thái giám hất cây phất trần, hắng giọng bãi triều.
Văn Võ bá quan không khỏi sững người, bệ hạ vậy mà lại cho cái điềm xấu kia vào Hoàng gia?!
Lại còn chẳng cho bọn hắn cơ hội phát biểu.
Thẩm Diệc An có chút ngơ ngẩn, vậy là đồng ý rồi sao? Sảng khoái như vậy?

Anh đã chuẩn bị sẵn tinh thần trao đổi với các đại quan, cũng đã nghĩ ra mấy kịch bản rồi.
Diệp Thiên Sách nhìn Thẩm Diệc An môi khẽ nhếch lên một cách khó phát hiện.
"Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"
Rời khỏi Phụng thiên điện, Thẩm Diệc An cư nhiên trở thành nhân vật chính ngày hôm nay, các văn võ đại thần cùng các hoàng tử lũ lượt kéo tới hỏi chuyện.
"Sở vương điện hạ lợi hại."
"Chúc mừng Sở vương điện hạ."
"Lục đệ, người được lắm đấy!"
"Lục cả, chúc mừng!"
Có người chúc phúc cũng có người châm chọc, bóng gió; nhưng ai đến hắn cũng không cự tuyệt mà cười rộ lên đối đáp.
"~Hôm nay là một ngày đẹp trời~"
Thẩm Diệc An chắp tay vừa đi vừa hát không biết từ lúc nào đã đi đến cuối hàng của đội ngũ xuất cung.
Hắn là Sở Vương Thẩm Diệc An, là một người xuyên việt.
Ngủ một giấc liền xuyên vào trong bụng mẹ, mở mắt liền có một thân phận mới một cái tên mới.
Trở thành đứa con thứ sáu của hoàng đế đương Triều nước Đại Càn.
Danh xưng Lão Lục.
Có một thân phận, địa vị tốt nhưng nghĩ đến tương lai phải tranh giành hoàng vị với các hoàng tử khác khiến hắn không khỏi nhức đầu.
Trở thành một vị vương gia không chức không quyền, tiêu dao tự tại?
Biết đâu tới khi có kẻ nắm được Hoàng vị lại cho diễn ra một cuộc thanh trừng, đến lúc đó trốn cũng không trốn được.
Kể từ đó hắn nghĩ ra ba con đường.
Con đường thứ nhất, cải trang thần đồng, nhận được sự sủng ái của bệ hạ, lọt vào mắt xanh của các đại thần, thiết lập các mối quan hệ, trực tiếp cạnh tranh với các hoàng tử.
Con đường thứ hai, dựa vào ký ức của kiếp trước mà kiếm tiền, ở ẩn để tích lũy sức mạnh, chờ cơ hội để trở thành một lục hoàng tử thật sự.
Con đường thứ ba, tương đối đơn giản, kiếm tiền, huấn luyện tử sĩ để chạy trốn.
Thế giới rộng lớn đâu chỉ có mỗi Đại Càn, có tiền có người đi đâu chẳng được?
Sau khi tận hưởng cuộc sống được một thời gian, hắn liền phát hiện ra một điều, tên của những trong thế giới này sao lại khiến hắn quen thuộc đến vậy.
Sau khi xâu chuỗi lại mọi việc, hắn liền nhận ra thế giới hắn xuyên vào không phải là một thế giới lịch sử hư cấu.
Đề Mặc là một thế giới mới lạ đi kèm với hệ thống tu luyện!
Anh tình cờ thấy được cuốn tiểu thuyết này trên một trang web lậu, vì quá buồn chán nên đã đọc hết nó.
Sở Vương Thẩm Diệc An là nhân vật nam chính số 1 trong cuốn tiểu thuyết này.
Ngoài hắn ra còn nhị Nam, tam Nam, tứ nam, ngũ Nam, lục Nam... Chắc tầm chục vị nam chính chứ mấy.
Nhưng nữ chính hay nữ phản diện chỉ có một.
Nữ chính Cố Nhược Y là con gái của Võ thành hầu Cố Thanh lưu lạc ở bên ngoài nhưng sau này được nhận về.
Nữ nhân vật phản diện sau này là nữ ma đầu con gái của Trấn Bắc tướng quân Diệp Thần, Diệp Ly Yên, cũng là người bây giờ hắn muốn cưới.
Có thể xuất hiện trên trang web kia đa phần đều là những nội dung không hợp pháp, cho nên cốt truyện cũng rất quái lạ.
Trong nguyên tắc, Cố Nhược Y sau khi được Võ Thành hầu nhận về trên cơ bản là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, đến động vật còn phải xao xuyến.
Dù ở độ tuổi nào chị cần là nam chính khi gặp cô thì liền xao xuyến, yêu thích cô, bay mất não vì cô.
Trái lại nhân vật phản diện Diệp Ly Yên có một đôi mắt màu xanh lam đặc biệt, bị cho là điềm xấu, dị đoan, ngoại trừ Diệp gia, thì người gặp người sợ.
Nhưng có một cái ngoài ý muốn đó là anh, nam chính số 1.
Trong nguyên tắc, hai người gặp nhau vài lần hồi nhỏ, Thẩm Diệc An vô cùng yêu thích đôi mắt màu xanh lam của cô, liền nói vài lời tán dương.
Từ khi bắt đầu hiểu chuyện Diệp Ly Yên là lần đầu tiên nghe có người ngoài nói thích đôi mắt của cô, niềm vui nho nhỏ của cô dần dần biến thành tình cảm nam nữ.
Sau đó là tình tiết, Nam chính số 1 yêu nữ chính khiến cho nhân vật phản diện trở nên điên cuồng vì tình, tình tiết máu chó cũng ngày càng nhiều.
Ban đầu vẫn chỉ là những cuộc cãi vã nho nhỏ nhưng từ sau khi Vũ Đế đột nhiên băng hà, thiên hạ đại loạn, nữ ma đầu muốn hủy diệt vương triều Đại Càn, lại cùng các nhân vật chính kịch liệt tranh đấu.
Đại kết cục, lại chỉ có duy nhất nữ phản diện bị thương.
Diệp Ly Yên chết dưới mũi kiếm của Thẩm Diệc An.
Thiên hạ yên ổn, đại quân tiêu diệt nữ ma đầu trở về Thiên Vũ Thành - Hoàng đô Đại Càn.
Tình tiết máu chó nhất xảy đến, khi nhân vật nữ chính lại được các nam sủng bầu chọn trở thành nữ đế đầu tiên của nước Đại Càn, thậm chí còn chẳng chung huyết thống.
Bây giờ nghĩ lại ,anh chẳng thể tưởng tượng nổi lúc đó mình buồn chán đến cỡ nào mới đọc hết cuốn tiểu thuyết này.
Quay lại chủ đề chính, đã biết trước rằng cốt truyện đẫm máu chó thế nào thì chắc chắn không thể đi theo nguyên tác được!
Nam chính số 1 ai muốn làm thì làm đi, ta đây cóc muốn làm.
Nữ chính!
Haha!
Các ngươi ai thích đại Thảo Nguyên thì cứ đi mà truy.
Bổn Vương muốn cưới đại ma đầu trong mắt chỉ có mình.
Phi! Không đúng!
Đó là vương phi tương lai của bổn vương cơ mà!
Ai dám nói nàng là nữ ma đầu?
Im lặng nhiều năm như vậy, ngoại trừ Vũ Đế có chút rén, thì căn bản các hoàng tử khác dù có thế lực hắn cũng chẳng sợ.
"Sở vương điện hạ!"
Diệp Thiên Sách đi ở đằng sau nhanh chóng bước tới hành lễ.
Thẩm Diệc An ấm áp cười nói: "Diệp tướng quân."
"Lão phu ở đây để tạ ơn Sở vương điện hạ."
So với người vừa ở trên triều gầm thét với bách quan thì hiện tại, Diệp Thiên Sách ở trước mặt lại có ngữ khí ôn nhu đến cực điểm.
Thẩm Diệc An khoát tay cười nói:" Bổn vương năm đó đã hứa hẹn với Ly Yên làm sao có thể nuốt lời."
Diệp Thiên Sách sửng sốt một chút rồi lại cười nói: "Sở vương điện hạ không biết đã dùng đồ ăn sáng chưa? Không ngại cùng ở lại dùng bữa chứ?"
"Được, nghe nói ở Bắc thị có một trà lâu bán điểm tâm sáng mới mở, Diệp tướng quân từng tới chưa?"
"Lão phu hổ thẹn, ngoại trừ lúc lên triều rất hiếm khi ra ngoài." Diệp Thiên Sách thở dài, người già càng ngày càng lười đi chuyển.
"Không sao, bổn vương cũng chưa từng đi qua, hôm nay vừa vặn cùng Diệp tướng nếm thử món điểm tâm sáng ở đó."
"Haha, vừa vặn Sở vương điện hạ giúp ta trải nghiệm thế giới."
"Diệp tướng quân quá lời rồi."
Bắc thị.
Thẩm Diệc An nhìn dọc đường hai bên đầy những kiến trúc cổ kính, không khỏi cảm khái: "Vắng bóng năm năm Thiên Vũ Thành đã thay đổi nhiều đến mức khiến bổn vương không còn nhận ra nữa."
"Không biết năm năm nay Sở vương điện hạ đã đi đâu?" Diệp Thiên Sách không khỏi tò mò hỏi.
Vị lục hoàng tử này năm 13 tuổi chỉ để lại một mảnh giấy rồi biến mất, Vũ Đế kinh sợ ,vương triều Đại Càn lần đầu tiên không vì ngoại địch, mà điều động toàn bộ quân lực chỉ vì tìm kiếm một người.
Năm năm sau vị lục hoàng tử này lại đột nhiên trở về Thiên Vũ Thành, khiến cho dư luận xôn xao.
Sau khi bị cấm túc trong hoàng cung hơn nửa năm, vị lục điện hạ này không những được phong tước vị mà còn trở thành Sở vương khiến người người kính trọng, thái độ của bệ hạ không khỏi khiến nhiều người suy ngẫm.
Bây giờ bệ hạ vẫn đang trong thời kỳ đỉnh cao, nên việc chọn thái tử vẫn còn sớm, nhưng cuối cùng ông vẫn phải đứng lại một bên.
Sự xuất hiện của Sở vương điện hạ khiến cho thế cục vốn đã rõ ràng dần trở nên mơ hồ.
Thẩm Diệc An dậm chân nhìn vào bầu trời bao la trên đỉnh đầu:"Đi một vòng Giang hồ, gặp vài người, đánh rất nhiều trận, thu được một số bảo vật, tìm đường tu đạo mấy lần, ngắm qua thế giới một lượt, cuối cùng chỉ còn là một câu chuyện phiếm khi uống rượu."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net