[Countryhumans] Thư tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Couple: Soviet x Britain 

Note: Nam x Nữ, tình cảm nhẹ nhàng

(Nếu không phải cặp đôi yêu thích của bạn thì bạn có thể bỏ qua tập này. Xin cảm ơn)

***

- Cái đống thùng dưới này là sao thế Soviet?

Quý cô Britain nheo mày nhìn cậu quân nhân đang mặt lấm lem bụi kia rồi lại đảo mắt sang nhìn số thùng giấy to đang được đặt ở bên cạnh cầu thang. Soviet lúc này chỉ ngãi đầu cười trừ rồi giải thích.

- À tôi hôm nay muốn tranh thủ ngày rảnh dọn lại nhà và thu dọn số đồ cũ không cần dùng nữa. Cô cứ ra ghế ngồi đi tôi sẽ pha trà cho!

- Thật là... Ít nhất cũng phải gọi thêm một người phụ chứ? Để ta giúp cậu.

Britain thở dài rút chiếc khăn tay trong túi áo mình mà lại cẩn thận lau những vết bụi đen trên mặt của Soviet mặc kệ sự bối rối kia của hắn. Chợt Soviet nắm nhẹ lấy bàn tay của hắn rồi cầm lấy chiếc khăn tay gấp gọn lại và khẽ hôn nhẹ lên chiếc khăn trước khi cất vào túi áo của mình.

- Tôi sẽ giặt lại khăn trả lại cho cô sau nhé.

Britain thấy vậy thì che miệng cười nhẹ, cô khẽ nhón chân lên hôn nhẹ lên má của Soviet như một lời cảm ơn rồi quay lưng đi lên chỗ cầu thang mà nói:

- Cảm ơn cậu nhiều nhé. Thế thì giờ ta lên lầu bưng đồ cũ xuống đây nhé. Ta rất mong chờ buổi uống trà sau khi chúng ta xong việc.

- Ư-Ừ... Để tôi đi pha trà luôn đây.

Soviet ôm lấy bên má vừa được hôn mà đơ ra vài giây nhìn quý cô đang vui vẻ ngâm nga bước lên cầu thang, mãi vài giây sau hắn mới tỉnh lại rồi vội đi xuống bếp pha trà và chuẩn bị bánh...

***

Bước lên tầng nhìn xung quanh, Britain thấy bên phòng Soviet vẫn còn nhiều thùng giấy nhỏ để ngỗn ngang mà xắn tay áo dài lên mà đi vào phòng ôm lấy một chiếc thùng giấy để gần cửa nhất để mang xuống lầu.

Mà ngờ đâu trong lúc bưng lên, chiếc thùng giấy bị thấm nước dưới đáy lúc nào không hay làm Britain vừa nhấc lên thì đống đồ bên trong thùng đã rơi bịch ngay xuống sàn. Bụi mùi bay lên khiến cô vội che miệng nhắm tịt mắt hắt hơi liên tục.

- Tên nhóc này- Sao không để ý thùng hư chứ...

Thở dài nhìn những thứ đồ vừa bị rơi xuống vương vãi khắp nơi cùng chiếc hộp gỗ đã bị bung hẳn nắp ra, Britain đành cúi xuống thu gom chúng lại. Những tấm thiệp chúc mừng cũ và những bông hoa ép khô được dùng để làm kẹp sách dần được để gọn lại trong cái hộp gỗ kia cùng với số phong thư.

Chợt Britain ngẫm lại, đây chẳng phải là những món quà nhỏ cô đã tặng cho Soviet trong những dịp lễ hằng năm sao? Trừ những phong thư để trống không ghi tên người gửi lẫn người nhận thì các món đồ còn lại cô đều nhớ rõ.

- Tí phải hỏi mới được.

Lúc này Britain có chút không vui khi thấy quà của mình đã bị Soviet xếp xó trong chiếc hộp cũ kĩ nhưng rồi cô cũng chuyển sang chú ý về số phong thư kì lạ kia. Tại sao hắn lại để chúng chung với quà Britain chứ?

- Xem một chút thôi sẽ không sao đâu nhỉ?

Sự tò mò càng nổi lên nên Britain liền cầm lấy một bức thư và cẩn thận lấy ra xem. Và cô khẽ tròn mắt khi thấy nét chữ thẳng tắp quen thuộc của Soviet và cả bài thơ tình nổi tiếng của nhà thơ Pushkin.

"Я вас любил: любовь еще, быть может,
В душе моей угасла не совсем;
Но пусть она вас больше не тревожит;
Я не хочу печалить вас ничем.

Я вас любил безмолвно, безнадежно,
То робостью, то ревностью томим;
Я вас любил так искренно, так нежно,

Как дай вам бог любимой быть другим"

"Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai,
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài

Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,
Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghen
Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em"

- Là thư tình sao...

Britain lẩm bẩm trên môi rồi dần bị cuống thêm mà lại lấy thêm một bức thư khác ra đọc sau khi cất lại cái đầu tiên về chỗ cũ. Có những bức thư được viết dài tận hai đến ba tờ giấy, lại có những bức thư ngắn chỉ viết đến nửa tờ giấy. Nhưng càng đọc, cô càng nhận ra đấy tất cả đều là nỗi lòng của Soviet dành cho một ai đó.

Một mối tình đơn phương rất lãng mạn nhưng cũng thật buồn đối với tên nhóc luôn tỏ ra khó gần với người khác. Kể cả Britain cũng cảm nhận rõ thứ cảm xúc xót xa đầy luyến tiếc của hắn khi mãi ôm tình cảm của mình và ngắm nhìn người mình thương từ xa.

- Đúng là một tên nhóc vụng về trong tình yêu.

Britain mím nhẹ môi vuốt nhẹ từng bức thư chứa đầy những tâm tư của kẻ si tình kia mà cẩn thận cất chúng vào chỗ cũ và đóng nắp hộp gỗ lại, xem như bản thân mình chưa thấy gì hết.

Dù sao thì hiện tại Britain và Soviet cũng đang trong quá trình tìm hiểu nhau và tiến đến quan hệ yêu đương, cô cũng không muốn xen vào quá khứ của đối phương để rồi hai bên lại nảy sinh những mâu thuẫn không cần thiết.

Có những thứ đã qua thì nhắc lại cũng không được gì, tốt nhất hãy cứ để yên và đừng bận tâm nhiều.

"Không ngờ cũng đã có người khiến Soviet si mê đến thế này..."

Britain không thực sự cảm thấy tức giận hay buồn rầu khi biết Soviet đã từng yêu ai trước đó. Cô biết trong tình yêu điều gì cũng có thể xảy ra và chính bản thân Britain cũng từng rung động với người khác. Có điều khác hẳn với Soviet, mối tình của cô chỉ nhẹ nhàng thoáng qua như một cơn gió xuân đầu mùa xao xuyến lòng người.

Còn hắn thì lại nặng tình hơn nhiều, trái tim bên trong nở rộn những bông hoa hướng dương rực sáng nhưng cũng chỉ yên lặng ngắm nhìn ánh mặt trời xa xôi kể cả khi bản thân hoa cũng bị thiêu cháy bởi chính mặt trời của nó, cuối cùng vết cháy đen vẫn còn đượm trên hoa.

- Britain! C-Cô có cái hộp đó ở đâu thế?!

Đang mãi trầm tư thì một tiếng la lên khiến Britain giật mình mà quay ra sau lưng thấy vẻ mặt hoảng hốt của Soviet. Chưa kịp nói gì thì hắn đã tới vội cầm lấy chiếc hộp gỗ và mở ra kiểm tra rồi thở phào nhẹ nhõm.

- À nãy ta bưng đồ mà lại lỡ làm rơi đồ của cậu xuống. Xin lỗi cậu nhé.

Britain thấy cách Soviet nâng niu chiếc hộp mà trong lòng cũng có chút áy náy mà xin lỗi hắn. Nhưng hắn nghe xong liền đến gần nắm tay tay cô vừa lo lắng hỏi vừa kiểm tra khắp người cô:

- Cô không sao chứ!? Có bị rơi trúng người hay té ngã gì không?

- Ta không sao- Chỉ là... Phụt! Trông cậu ngố thật đó ha ha!

Britain tròn xoe đôi mắt ánh xanh lục của mình trước sự quan tâm nhiệt tình của Soviet mà bật cười sảng khoái khác hẳn với hình tượng thanh lịch thường thấy của mình.

- Tôi chỉ không muốn để cô bị thương chỉ vì giúp tôi thôi-

Soviet bị cười mà mặt ngượng hẳn lên mà quay mặt lại tỏ vẻ giận dỗi rồi lại bế Britain lên, dù xấu hổ đến thế nhưng hắn vẫn không bỏ cô ở lại mà muốn đi cùng cô xuống lầu.

- Chúng ta uống trà thôi nào, không sẽ nguội mất.

- Ta rất mong chờ trà của cậu đấy Soviet.

Britain tựa đầu vào lòng hắn trong khi trên tay vẫn được hắn nhờ cầm giúp hộp đồ, ngẩng đầu nhìn gương mặt sáng sủa luôn nghiêm túc giờ đây có thêm nét đanh mày trẻ con làm cô cười thầm trong lòng mà hài lòng khi biết Soviet chỉ thế này khi bên cạnh cô.

Trong lúc quý cô vẫn còn chìm trong suy nghĩ của riêng mình thì chàng trai quân nhân kia cũng đang ngắm nhìn người phụ nữ trong lòng mình.

"May mà cô ấy vẫn chưa biết bên trong bức thư có gì..."

***

- Britain! Em có thể mở mắt ra rồi đó.

Soviet vui vẻ để hộp quà trước mặt Britain rồi hào hứng kêu cô mở mắt ra. Britain cũng thuận theo dần mở mắt lại và bất ngờ trước chiếc hộp gỗ được sơn màu xanh dương pastel, thậm chí trên nắp hộp còn được tỉ mỉ khắc tên của cô với những hoa hồng đỏ nhỏ đính xung quanh chữ khắc tạo hiệu ứng nổi rất đẹp.

- Em ngạc nhiên lắm nhỉ? Mở tiếp đi nào~

Trước sự thúc giục của Soviet, cô cũng cười nhẹ rồi nhẹ nhàng mở chiếc hộp nhỏ trong tay và thấy những bức thư trắng hệt như cô đã từng thấy trong lần dọn nhà hắn ngày đó.

Điểm khác biệt duy nhất là giờ đây trên phong bìa đã được ghi rõ tên người gửi là Soviet và người nhận lại chính là Britian.

- Đây là thư anh gửi cho em?

Britain vội cầm lấy một bức thư lấy ra đọc, cô có thể cảm nhận mùi hoa hướng dương thoảng qua trên từng mặt giấy và cảm nhận những dòng tâm tình mà Soviet đã gửi gắm vào. Bức thư năm đó và hiện tại trên tay cô đều là một.

- Đây là thư tình của anh đã viết cho em từ rất lâu, khi chúng ta chỉ mới là đồng minh trên mặt chính trị... Nhân dịp kỉ niệm một năm chúng ta yêu nhau thì anh muốn trực tiếp gửi những tâm tư của anh cho em.

Soviet vừa nói vừa có chút ngượng ngùng rồi hắn ngồi dậy lại ra chỗ sau lưng Britain, chợt hắn vươn vòng tay ôm cô chọn vào lòng khẽ thủ thỉ bên tai cô. Đã quen nhau một năm rồi mà đến tận giờ hắn vẫn không đủ dũng khí bày tỏ cảm xúc của mình trước mặt cô.

- Я люблю тебя, Англия. С первым годом мы любим друг друга.

Britain thực sự đã bị Soviet làm cho bất ngờ từ lần này đến lần khác, những lời yêu ngọt ngào đến sến sẩm kia, những tâm tư đầy cháy bỏng của hắn tất cả đều là dành cho cô. Khoảng khắc này cô quá đỗi hạnh phúc để có thể nói bất kì thứ gì ngoài việc quay lưng đối diện nhìn hắn và trao cho hắn nụ hôn của mình.

- I love you too, my Little bear~

--------------------------------------------------

Chào mọi người. Là tui chiếc mèo Nako đã lặn mất tâm tầm vài năm gì đó ._.)z và giờ tui sẽ đăng 1 số phần truyện viết trên word trong thời gian vừa qua. 

Nếu mọi người thấy truyện có phần quen thuộc thì chính xác câu truyện này đã được đăng chính thức trên fanpage "Trà Hoa Cúc" khi tui là thành viên mới của page :")

Còn hiện tại thì vì 1 số lý do cá nhân thì tui đã rời khỏi page, nhưng tất nhiên tui vẫn ủng hộ và đú cặp Soviet x Britain này Ư w Ư)

Và nếu mọi người muốn thưởng thức thêm những cảnh "mặn nồng" (18+) của các cặp khác thì tui sẽ đăng nó ở [Countryhumans] Nơi xuất phát của tình yêu

Một lần nữa, cảm ơn mọi người đã đọc và ủng hộ truyện của tui <3 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net