Cách biệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

âm dương cách biệt? là cái đau đơn nhất mà người ta vẫn thường hay nói đến, nó day dứt mãi trong lòng và có khi sẽ không phai nhòa được. tôi chưa trải qua điều đó và tôi chỉ nghỉ nó thật đơn giản, một thời gian rồi ta sẽ quên mất đi thôi...nhưng có lẽ tôi đã lầm nhỉ?

tôi-kim taehyung, một ăn chơi lêu lổng suốt ngày. đánh nhau, hút thuốc, rượu bia chưa có thứ gì là tôi chưa từng thử. nhưng từ khi gặp em tôi lại bắt đầu thay đổi...

jeon jungkook-thiên thần của đời tôi, thật tuyệt khi được gặp em

ở cạnh em làm tôi thấy yên bình lắm, em cho tôi cái cảm giác mà tôi chưa bao giờ có được

tôi biết được rằng tôi thích em kể từ ba tháng chúng ta quen biết nhau, tôi muốn thổ lộ hết với em nhưng liệu em sẽ đồng ý một tên ăn chơi lêu lỏng như này chứ..?

tôi bắt đầu thay đổi, không còn ăn chơi nữa mà tôi bắt đầu một công việc ổn định. đó là một khoản thời gian khó khăn đối với tôi

sau bao ngày vất vả làm việc, cuối cùng thì tôi cũng đã lên được chức trưởng phòng. công việc nó nhiều lắm nhưng cứ nghĩ tới nụ cười của em là tôi có thêm động lực lắm bởi vì em là ánh sáng của đời tôi mà

rồi tháng thứ chín quen biết nhau, tôi thổ lộ tình cảm của mình cho em biết, lúc đó tôi hồi hợp lắm, sợ em sẽ không đồng ý..

nhưng thật tuyệt vời làm sao khi em đã đồng ý, lúc đó tôi hạnh phúc lắm chỉ muốn hết lên cho mọi người biết

______________

Tôi và em yêu nhau cũng đã được ba năm, chúng ta rất hạnh phúc. cùng nhau làm bữa sáng, ôm nhau mỗi tối, làm hết các việc mà các cặp đôi yêu nhau cùng làm....

tuy rất bận nhưng chúng ta chưa bao giờ trễ hẹn nhau bao giờ cả, đó là niềm hạnh phúc nhất đối vớichỉi

"chúng ta sẽ yêu nhau đến cuối đời em nhé?"

"đương nhiên, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau"

câu trả lời của em làm tôi vui lắm, tôi cứ như đang trên mây vậy. em nói bao nhiêu là lời yêu với tôi nhưng tôi vẫn cứ vui như vậy

nhưng gần đây em có vẻ lạ lắm, hay về muộn, cáu gắt, và thậm chí chời đùa vui vẻ cùng một người khác

tôi vẫn cố bình tĩnh lắm mặc dù trong lòng tôi là bão táp, tôi cứ nghĩ đấy là hiểu nhầm nhưng câu trả lời của em làm tôi dường như chết đứng

"kim taehyung chia tay đi, tôi chán anh rồi"

"không phải em hứa sẽ mãi yêu anh sao?"

"tôi chỉ đùa thôi mà anh cũng tin"

tôi hoàn toàn chết tâm, không biết phải làm sao cho đúng.

sau khi nói lời xa tim tôi đau lắm, hàng ngày chỉ toàn là bia rượu. nhưng rồi tôi cũng tỉnh táo mà quay lại cuộc sống hàng ngày của mình

tôi nhớ em lắm, nhớ cái ôm, nụ hôn, cái năm tay và tất cả mọi thứ về em

_____________

hôm nay trời đã vào đầu đông, và tôi đã gặp em nhưng không phải là thiên thần xinh đẹp của tôi nữa mà là một hũ tro cốt lạnh lẽo

tôi sốc lắm, chân tôi đứng chẳng vững nữa, tôi ngã khụy xuống đất khóc không ra tiếng

em đi rồi, căn bệnh chết tiệt kia đã mang em đi mất rồi, thiên thần của tôi đã biến mất rồi không còn ở bên tôi nữa...

" taehyungie của em, lúc anh đọc được bức thư này thi chắc có lẽ em đã đi đến một nơi thật xa rồi. anh phải thật hạnh phúc nhé, không thôi là em sẽ giận anh đấy.

hôm nay là ngày thứ nhất em rời xa anh, nó lạ lẫm lắm, không có cái ôm ấm áp của anh nữa, căn bệnh này khiến em đau lắm, à mà em cũng nhớ taehyungie nhiều lắm ㅋㅋㅋ

ngày thứ hai thôi mà như hai năm vậy, không biết taehyungie có ăn uống đủ không nhỉ?

ngày thưa ba rời xa anh em dần làm quen được rồi, taehyungie có thấy em giỏi khôngㅋㅋㅋ
...........

ngày bốn mươi sáu rồi, em nhớ taehyungie quá đi, có lẽ,em không còn nhiều thời gian nữa...

Đây là dòng chữ cuối cùng em viết cho taehyungie đấy nhé, anh phải ăn thật nhiều vào, đừng bỏ bữa nếu không sẽ ảnh hưởng sến sức khỏe, bớt uống cà phê vào đêm khuya nhé...em cò nhiều điều muốn nói lắm nhưng có lẽ là không được bởi vì em đau quá...

mong rằng sẽ có một người thật tốt đến bên anh, thay em chăm sóc cho anh, mang lại hạnh lúc cho anh

hạnh phúc nhé taehyungie của em.."

từng dòng chữ em viết cho tôi nó đều nhòe đi lắm, có lẽ em đã rất đau và khóc thật nhiều, tồi tệ thật nhỉ? em đau bệnh như vậy mà tôi lại không ở bên cạnh em, quan tâm và chăm sóc em những giây phúc cuối

thiên thần rời xa tôi rồi, không có em bầu trời cũng không còn tươi sáng như ngày nào nữa, nó u buồn, mưa cứ lay lắt như che dấu những tiếng khóc than của tôi em ạ..

mong mùa đông năm nay đừng lạnh nhé? nếu không người con trai dưới mảnh đất ấy sẽ lạnh lắm, tôi ôm em ấy được nữa rồi..

-con đường đầy nắng hoa

mà sao giờ em đã xa...

tôi ngồi đâu khóc to

do trời lại lấy em đi..-


kiếp này đôi ta lỡ hẹn, không thể đi cùng nhau đến bến bờ hạnh phúc thì coi như chúng ta nợ nhau em nhé..?

kiếp sau nhất định tôi sẽ đến tìm em, cho em hạnh phúc và sẽ bên em mãi mãi..

_____________

một chút buồn vào buổi tối se lạnh vào ngày đầu đông...







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#taekook
Ẩn QC