Thư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gửi em, Hạo Thạc

Tôi yêu em

Em là điều ngọt ngào, là vị ngọt ngào của sữa mà tôi khao khát

Còn tôi là đắng cay, là những giọt nước mắt đau thương, là thứ bị ruồng bỏ

Muốn được cùng em hòa làm một. Muốn được yêu em, thương em

Liệu kẻ đem lại vị đắng như tôi có được yêu em, nhưng tôi là đắng cay, là giọt nước mắt của em

Kẻ đem lại đau thương cho người khác, đáng là kẻ phải ra đi

Chúc em thật hạnh phúc, nỡ nụ cười như hoa với người em yêu

Tôi chỉ mong một lần được làm người đặc biệt ấy

Để mỗi sáng thầm thì bên tai em lời yêu

Rằng tôi yêu em, thương em lắm

Rằng sẽ cùng nhau một nhịp tim

Rằng tách cafe có em sẻ là vị ngọt

Thôi thời gian chẳng còn nhiều, than trong lò cũng đã nóng,

Vòng xoay bánh xe sắp đưa tôi đi xa nơi đây rồi, đưa tôi rời xa em, rời xa miền nước nam tôi vừa yêu

Nơi đây tôi đã gặp được em và yêu em

Chỉ mong sau này, có thể gặp lại em không còn khóc như xưa nữa, mong người ấy đã biết tình yêu mà tôi khao khát của em dành cho người đó thật lớn lao như nào

Mong em sẽ hạnh phúc, còn tôi?

Em đừng lo, hạnh phúc của tôi đã hoàn thành một nữa rồi

Chiến tranh kết thúc là ước nguyện đầu tiên của tôi khi bước lên chiếc máy bay chở đầy bom đạn đó

Còn một nữa còn lại là được em thương tôi dù chỉ một chút

Nhưng một nữa hạnh phúc ấy mãi chỉ là mơ tưởng

Tôi nén lại hình bóng em thành những giọt nước mắt đắng chát chảy trong tim

Tôi bày tỏ cho em, để bản thân tôi không tự dằng vặt nó nữa

Để ngày ra đi, trên sân bay tân sưng nhất, tôi thít vào buồng khí hương nước nam lần cuối, thít cả tâm tình của tôi dành cho em, thít vào tim lời bày tỏ nói ra bằng miệng, chỉ dám nói lời yêu từ tận đáy lòng qua bức thư này

Tôi vẫn sẽ nhớ nơi này lắm, nhớ hương lúa ruộng, nhớ mùi khoai nướng mỗi chiều

Và tôi cũng sẽ nhớ em lắm

Hình bóng em tôi xin khắc cốt ghi tâm

Tạm biệt em lần cuối. Kim Tại Hưởng rất yêu em

-------------------------------------

Gió ngoài cửa lướt ngang nét bút máy thẳng điều trên màu giấy đã ngã vàng, trên bàn là vỏ thư màu lúa với những vết ố đã móc meo từ lâu, con tem in hình ngày thống nhất đất nước cũng đã phai màu

Bàn tay của em khẽ nâng niu bức di thư của anh, lời tâm tình cuối cùng của anh cũng dành cho một người vô tâm như em

Em không thề ngọt ngào như anh nghĩ, cũng chẳng phải là vị sữa thơm anh mong mỏi có được vào mỗi sớm mai thức dậy

Em yêu anh, em cũng yêu Đất Nước của mình, thật đau lòng làm sao khi anh lại là một người lính

Mặc dù anh chẳng muốn chiến tranh, chẳng muốn cướp đi sinh mạng của những con người yêu nước, nhưng bom đạn thì muốn cũng chẳng dừng được

Nhưng giờ đây chiến tranh đã kết thúc, em chỉ muốn nói lời yêu anh

Em không hề yêu Trung úy Namjoon, nhưng làm sao đây khi gia đình bị dồn ép vào đường cùng, cái nghèo cái đói em phải chọn gia đình hay vì lời nói yêu anh

Ở đây, em không hề hạnh phúc, hạnh phúc của em cũng chỉ có một nữa, đất nước đã độc lập, còn lời bày tỏ ấy sao qua xa cách, chưa gặp nhau lần cuối anh đã rời xa em rồi

Thật may vì Thiếu Tá đã tìm được người anh ấy yêu thật nhiều, em không cần ở căn biệt thự ấy nữa, họ sẻ tổ chức đám cưới vào rầm 3 anh ạ

Sao em cũng đã tìm được người em yêu và yêu em thật nhiều nhưng lại không thể bên nhau như Thiếu Tá

Giá như anh không phải là giặc, giá như cái nghèo cái đói không bao chùm lấy đời em, giá như khi đó em có thể vội lau đi giọt nước mắt mà nắm chặt tay anh để rồi giờ đây chỉ còn sự nuối tiếc của 2 chữ "Giá như"

Em cũng muốn mỗi sớm mai thức dậy được anh ôm vào lòng, nghe được lời yêu anh chỉ dành cho mỗi em

Bức thư em chưa đọc đã nhận được giấy báo tử của anh, sao ông trời lại tàn nhẫn như vậy, mà trách ông trời cũng không đúng, tự trách bản thân em đã đẩy anh rời xa, rồi giờ đây giọt nước mắt nhoè làn mi, tim đau thắt lại anh có hay

Gửi anh nơi phương trời, nếu có kiếp sau em nguyện làm sự ngọt ngào của đời anh, hòa cùng vị đắng ngắt chỉ riêng anh mà không sợ gì cả

Để kiếp này tự ôm lấy hình bóng anh, em lại nặng nề trở mình trong nỗi nhỡ khi đêm về

Đời này nguyện khắc cốt ghi tâm anh vào tim

Hoseok yêu anh

----------------------------------------

Chào mọi người mình là Hân, đây là một ShortFic về Vhope mà ý tưởng để viết lên câu chuyện này là Hân đã đi tìm hiểu về lịch sử chiến đấu anh dũng của nhân dân ta trong cuộc chiến chống Pháp. Một chuyện tình bị ngăn cản về mọi mặt, và đáng tiếc đây là fic SE/BE chứ không phải một chuyện tình sẽ được chấp nhận hay phá vỡ các định kiến thế giới vì không hợp hoàn cảnh câu chuyện. Cám ơn mọi người đã đón đọc 🌾

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net