Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Biển, mọi người và anh”
.
.
.

Đỗ Hải Đăng ngồi ngay cửa sổ ngắm nhìn trời mưa và uống ly trà dâu được bạn mình gọi. Trà dâu ngọt thật đấy. Nếu không có anh thì hắn cần sự ngọt ngào này để làm gì đâu, và tất nhiên là anh không hề biết điều này

Đối diện Đỗ Hải Đăng là Trần Đăng Dương aka kẻ lụy người cũ 3 năm. Được biết Đăng Dương chia tay vào ngày mưa nên hắn cực kì buồn mỗi khi trời mưa. Còn hỏi lí do vì sao chia tay á, cái này thì kh ai biết trừ gã và người cũ, nhưng có nghe phong phanh rằng gã là người tệ nhưng gã lại đi lụy người ta mới ác đạn chứ

Đăng Dương lúc này không khác gì mọi lần, chỉ có một điều rằng gã buồn hơn mọi khi vì khi nãy gã vô tình nghe được giọng của người gã luôn chờ đợi, gã cá chắc rằng mình đã nghe lầm nhưng con tim thì không biết nói dối, nó luôn đập và nói với gã rằng chính xác giọng nói gã nghe được là em ấy

Đang mãi chìm trong mớ suy nghĩ tiêu cực thì gã vô tình nhìn ra phía sau Hải Đăng, gã bổng giật mình nhận ra em. Chính là em, người gã luôn chờ đợi. Nói thật đối với gã bây giờ, cho dù có đánh cược may mắn cả đời đi chăng nữa gã cũng sẽ không ngờ rằng gã có thể gặp được em, Nguyễn Thanh Pháp hay còn được gọi với cái tên thân thương Pháp Kiều mà gã vẫn thường gọi em, em đang mặc 1 bộ đồ phục vụ và ngồi trong góc gõ máy tính điên cuồng

Giá như em biết, anh yêu em đến nhường nào

Có lẽ nhưng em vẫn chưa nhận ra gã ở đây. Không sao, vì hiện tại gặp được em đã là may mắn của gã rồi, gã không đòi hỏi gì thêm được nữa. Dù nói vậy nhưng ai gặp người cũ lại không buồn? Trong mắt gã luôn có 1 tia hy vọng rằng gã sẽ được yêu em lần nữa với con người mới này của gã, 1 người hối hận qua từng ngày vì em, 1 người tinh tế hơn qua từng ngày cũng vì em, 1 người muốn bù đắp cho em và 1 người nhớ em bất kể nơi đâu hay làm gì. Trong đầu gã dù quá khứ, hiện tại hay là tương lai đều chỉ có hình bóng của em.

.
.
.

Chuyển cảnh qua phía hội anh em cây khế của đôi bạn thân này, thấy 2 đứa nó ngồi thẫn thờ v họ cũng hiểu ra vấn đề mà chỉ biết thở dài. 1 kẻ thì đang chìm vào tình yêu còn 1 kẻ vẫn còn lụy người cũ. Chả hiểu ma xui quỷ khiến hay gì mà Quang Trung aka người yêu Thái Ngân lại mở bài “Exit Sign” cho cả quán nghe

______________________

   Ta từng bắt gặp nhau ở khắp Sài Gòn, chắc là lúc còn yêu thì muốn tránh cũng khó
   Không thể tin là mình chưa từng gặp lại sau khi mà anh bước qua cánh cửa đó
….…
  Chưa nói tới đúng sai nhưng chuyến xe dừng lại là do chân anh đặt trên phanh
  Anh đã không ngần ngại chia con đường làm 2 vì anh nghĩ là anh quên nhanh
….…
  8515 nói anh yêu em ở trong mess
  Nếu mà em search

______________________

Nói thật bây giờ mà kh có tấm kính và thằng bạn mình cản chắc Đăng Dương đã nhảy xuống biển rồi ấy

Thấy tình hình không ổn, Song Luân liền lập tức phá tan bầu không khí này bằng cách kêu mọi người thuê đồ cắm trại bên bờ biển, đi mua đồ ăn cũng như chuẩn bị những thứ cần thiết cho 1 buổi cắm trại

Nhìn mặt Hải Đăng và Đăng Dương chẳng vui vẻ gì cho lắm đâu, đang sống rảnh rỗi kh muốn tự nhiên muốn sống bận rộn chi vậy trời? Nhưng khi vừa nghe anh Song Luân bảo rằng có rủ nguyên tiệm bánh ra cắm trại nữa thì 2 tên này ngay lập tức hăng hái và đòi làm tất cả mọi thứ khiến Song Luân cũng đến ngạc nhiên

Hải Đăng, Đăng Dương, Song Luân đảm nhiệm các công việc nặng nhọc như dựng trại, chuẩn bị đồ để đốt lửa,…

Minh Hiếu, Bảo Khang, Quang Anh 3 ông nội này kh hiểu sao lại xuân phong đi trang trí khu cắm trại, nhặc củi và đá để chuẩn bị đốt lửa trại, 3 ông thần này đi xuống biển mò vỏ sò, cũng chả biết có cái vỏ sò nào không nữa

Thái Ngân, Tuấn Tài chịu trách nhiệm đi mua đồ dùng cần thiết cho buổi cắm trại và mua nguyên liệu nấu ăn. Tại sao lại là họ á, tại họ giàu

Thái Sơn, Thượng Long, Anh Duy và Anh Quân sẽ chịu trách nhiệm nấu nướng. Nhưng vì Anh Duy và Anh Quân đang phải làm bánh với lại chưa có nguyên liệu để nấu nướng nên Thái Sơn và Thượng Long đang rất rảnh rỗi ngồi đó lướt tiktok

.
.
.

Lúc này trong tiệm bánh kh khá hơn là mấy, nguyên tiệm đang rất rất bận rộn với 50 hộp Tiramisu làm trong vòng 4 tiếng, đặt gì mà quá trời khiến ai nấy trong phòng bánh cực kì bận rộn. Vì Pháp Kiều phải chạy deadline nộp trong 4 tiếng nữa nên được tiệm “đặc cách” kh cần làm mà kéo Quang Trung và Phong Hào vào phụ
Vì thời gian để bánh trong tủ lạnh kh đủ nên họ đã xin khách thêm thời gian để bánh và rất may mắn khi khách hàng vui vẻ cho họ trễ đơn 30p, ai nấy đều thở phào nhẹ nhổm vì khách mà không cho chắc đền đơn lòi chành quá. Sao một khoảng thời gian thì cuối cùng họ cũng trả đơn xong cho khách hàng, ai nấy đều mệt lả người nên muốn về nhà ngay lập tức

Từ đâu Tuấn Tài aka người yêu Đặng Thành An bay vào kêu mọi người về nhà tắm rửa rồi 8h ra biển cắm trại, mới đầu Thành An định từ chối và kêu mọi người đi về nhưng khi nhìn thấy khung cảnh 10 con người kia bày ra làm cho Thành An phải suy nghĩ lại, thật sự nó rất rất đẹp và lãng mạn, để mà hẹn hò thì bá cháy luôn

Chưa cần đợi Thành An trả lời, tất cả mọi người đều gật đầu và hăng hái về nhà để chuẩn bị cắm trại, nói gì thì nói chứ nguyên cái tiệm bánh này ham vui lắm đó nha

.
.
.

Tiệm bánh rất ồn

chủ tiệm đẹp trai (hùng)
ý là bây giờ cắm trại thì mình mặc cái gì dờ ta

nẹt ga (an)
mặc cảm nha anh

nhân viên biết bay (duy)
mặc kệ miệng đời

xà nữ tiệm bánh (kiều)
mặc bikinuy

diệu thợ bánh (anh duy)
mặc gì thấy ghê v bé

quân ăn phở (quân ap)
mặc đầm sa rê ra nhảy đầm

cần được tăng lương (hào)

cái miếng nó lạnh ngắt

má của chủ tiệm (trung)
nói v quân ăn phở nó buồn, mặc dù đúng thiệt

quân ăn phở (quân ap)
cái tiệm này được lắm, hãy đợi đấy
#giaicuuquankhoicaitiemnay

chủ tiệm đẹp trai (hùng)
quá ồn, đi lựa đồ mà đt ting ting suốt
đề nghị mn im lặng cho bé Hùng lựa đồ đi cắm trại
ai không im Hùng cắn ráng chịu

nẹt ga (an)
ủa ê t nhớ 1 tuần trước ảnh hiền lắm mà??

nhân viên biết bay (duy)
học anh An nè chứ ai

nẹt ga (an)
An đụng gì Duy chưa mà Duy này kia với An?

xà nữ tiệm bánh (kiều)
cái tiệm này đi làm cũng ồn về nhà r còn ồn hơn

quân ăn phở (quân ap)
ê 7h50 r đó kh định đi còn ở đây khùng điên nữa

cần được tăng lương (hào)
còn 10p nữa là đi cắm trại nhưng anh chủ tiệm vẫn còn đang thay đồ <33

diệu thợ bánh (anh duy)
ý là bị lâu á, lựa đồ rồi thay gì mà 30p r vẫn chưa xong?

má của chủ tiệm (trung)

1 là tất cả tắt đt đi liền cho t
2 là nín mỏ ở nhà hết
Còn th Hùng lẹ lên kh t bỏ lại

Tất cả đã offline

chủ tiệm đẹp trai (hùng)
bé xong r nè đừng la bé nữa mà…

Hùng Huỳnh đã offline

.
.
.

Tại bãi biển, lúc này mọi người đã chuẩn bị xong hết chỉ cần đợi cái thành viên trong tiệm bánh tới là quẩy thôi.Nhưng ở một góc nào đó, Đỗ Hải Đăng và Trần Đăng Dương đang ngồi ngay bờ biển nơi từng cơn sóng lạnh buốt đánh vào chân họ, nhìn mặt 2 tên này chả lạnh tí nào đâu tại vì nỗi buồn trong người bọn họ còn nhiều hơn sự lạnh buốt của sóng biển mà. 2 tên này đều có điểm chung là yêu vào thì đều suy nghĩ siêu nhiều. Hải Đăng thì đang suy nghĩ rằng kh biết người nó thương có đến cắm trại với bọn nó không mà nếu như anh không đến thì nó chắc chắn sẽ khóc tại đó cho coi, còn Đăng Dương thì đang bận chìm trong mớ suy nghĩ về em người yêu cũ của hắn

___________________________

duongdomic

duongdomic

“2 người”
“1 thành phố”
“1 tình yêu không trọn vẹn”

12k like
Người dùng đã khoá bình luận

______________________

Trong lúc 2 tên này đang đau buồn thì các thành viên trong tiệm bánh đã đến đông đủ hết rồi. Cả tiệm vừa mới đến nơi cắm trại thì bất ngờ bởi cảnh tượng trước mặt, không ngờ mấy tên này lại có thể làm ra 1 khu cắm trại siêu đẹp và lãng mạn như v chứ

“Phải chi anh có người yêu rồi anh hẹn người ta ra đây ha”- Hoàng Hùng vô tư nói với Thành An

“Ủa anh đẹp v mà chưa có người yêu á”-Thành An trả lời lại với 1 giọng nói rất bất ngờ

“Anh còn chả có ai thích thì lấy gì mà có người yêu chứ”-Hoàng Hùng vừa cười vừa trả lời

Tuy âm lượng không lớn nhưng đủ để Minh Hiếu, Bảo Khang, Song Luân đứng gần đó nghe thấy. Có lẽ anh không biết rằng tại bãi biển này lại có 1 kẻ yêu anh từ cái nhìn đầu tiên, yêu anh bởi chiếc má lúm đáng yêu đó, yêu anh bởi nụ cười trên môi anh, nụ cười mà có lẽ cả đời nó cũng sẽ không bao giờ dám làm vụt tắt

.
.
.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#atsh #doogem