Chương 5: Mạo hiểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay sau khi nhìn thấy pháo ám hiệu Nhất Bác liền tăng tốc chắn trước đầu xe của tay đua phía Jane.
"Khoan đã" July thoáng chút giật mình ra lệnh, lại hỏi Eva "Cô chủ, làm sao đây?"
Eva chỉ khẽ cau mày rồi phất tay ra hiệu, July thấy vậy liền cho người rút đi.
Thấy xạ thủ đã rút Nhất Bác liền tăng tốc tiếp tục cua góc hoàn toàn bỏ xa tên kia. Một màn đỉnh cao đó làm cho Alan không khỏi phấn khích mà hô lên
"Tuyệt! Khà khà khà! Xem ra quả thực tôi luôn thắng"
"Xem ra tay đua của anh thực sự tốt đó, Alan" Jane nhìn bộ dạng khoa trương của hắn mà đáp trả "Lần này xem như lại mất một lượt hàng với anh rồi"
"Khà khà, cảm ơn vì đã tặng" Hắn không kiêng dè bày ra điệu bộ châm chọc đối thủ của mình. Jane không đáp lại mà rời khỏi sân đua.
"Hài lòng với kết quả chứ" Eva đi đến hỏi
"Tất nhiên là rất hài lòng, tôi mời cô thế nào" Alan bày rõ vẻ mặt vui vẻ nói
"Không cần, hài lòng rồi thì làm việc đi" Eva châm một điếu thuốc rồi nói
"Được, được. Tôi đi liền" Hắn rời đi thì Tiêu Chiến mới lên tiếng

"Cô định khử tên kia sao"
"Tinh mắt thật" Eva như đoán trước anh đã phát hiện ra mà đáp
"Làm vậy cũng không cho cô lợi ích gì" Anh nói tiếp
"Haha, đúng vậy. Nên anh thấy đó, tên đó vẫn còn sống" Cô cười nói
"Tôi muốn thuê người" Tiêu Chiến ngỏ ý trước nói
"Ai? Nhất Bác?" Eva có chút ngạc nhiên hỏi
"Đúng" Anh gật đầu
"Làm gì chứ, thằng nhóc đó chỉ biết chạy xe còn lại vô dụng lắm. Anh thuê làm gì?" Eva nói như muốn từ chối khéo
"Biết chạy xe là đủ rồi" Anh không thay đổi ý định đáp
"Haha, được rồi" Eva cười ra hiệu cho July
"Tìm tôi sao?" Nhất Bác đã thay đồ, cậu mặc một chiếc quần short, một áo thun khoác ngoài là áo sơ mi ngắn tay. Trông khác hẳn so với cậu trên đường đua, Tiêu Chiến khẽ chững lại vì nhìn cậu bây giờ thực sự rất giống với người đó
"Này" Thấy anh ngơ ngác cậu liền gọi "Anh làm sao vậy, anh tìm tôi đúng không?"
"Đúng" Anh hoàn hồn lại bình tĩnh đáp "Tôi muốn cậu làm tài xế cho tôi"
"Tất nhiên ngoài những lúc đó ra cậu muốn làm gì cũng được" Anh rào trước điều kiện
"Được, cho tôi địa chỉ" Cậu không chút nghĩ ngợi liền đồng ý khiến hai người ngoài cuộc kia một phen giật mình
"Được" Anh đưa cho cậu địa chỉ rồi rời đi "Tôi đi trước"
Lúc này Eva mới lên tiếng hỏi "Chắc chứ"
"Vâng ạ" Cậu lúc này lễ phép khác hẳn lúc trước
"Em cảm thấy như vậy ổn sao, dù gì vụ tai nạn đó cũng" July lo lắng hỏi
"Không sao đâu ạ, dù sao cũng một phần do em. Có cơ hội xem như bù đắp lại lỗi của mình" Cậu cười nói
"Ngu ngốc" Eva không tỏ chút cảm xúc nào rời đi
"Nhóc con, cẩn thận chút. Có chuyện gì nhớ báo cho bọn ta" July vỗ vai cậu nói "Lúc nãy nhóc soái lắm" Nói xong liền đi theo Eva


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net