e

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Giờ thì em đã biết mất anh đau thế nào
Biết cô đơn sẽ như thế nào
Đến đây, hãy đến để khẽ hôn em và nói yêu thương..."_tiếng gió lộng kéo qua mái tóc óng nâu của cô gái nhỏ trong phòng , kèm tiếng nhạc êm dịu chừng như mái tóc ấy đang nhảy múa , cảnh vật thì muôn màu nhưng lòng cô bé hình như rất tăm tối , Đình Trung dạo gần đây cư xử rất kì cục , làm cho Bảo Vy dường như ở mức khó xử cũng khó mà thoát khỏi cái cô xem là tình đầu...
________________________________

[ trước hôm giao thừa năm 2021 ]

Cả nhà Bảo Vy quây quần bên mâm cơm cười nói hạnh phúc như trước đây Bảo Vy cùng gia đình cũ...gia đình cũ? bố mẹ cô bé sớm đã hết yêu nhau khi cô còn bé , họ ráng nén lại "chuyến tàu rời đi" bằng cái lý do nuôi con đầy đủ rồi mới đường ai nấy đi nhưng cô bé hiểu hết , hiểu rằng bố mẹ nó đã "xa" nhau như thế nào , hiểu rằng sau này sẽ thế nào , cô bé sợ bóng tối nhưng không bao giờ mở đèn , cô ám ảnh cái cảnh nhìn 2 người mình thương nhất trên đời vật vã nhau vì hai chữ hết thương , thậm chí , chưa một lần có tấm hình đủ bố và mẹ khi đi du lịch hoặc bất cứ đâu , bố mẹ luôn cô gắng làm việc nên gia đình cô bé không thiếu cũng không dư nhưng hầu như thứ dư thừa luôn là nỗi đau còn thứ thiếu đi lại là hạnh phúc , nghĩ tới đó Bảo Vy bỗng khựng lại , như bị nghẹn không nuốt trôi nỗi miếng cơm đang ăn , nơi đáy tim lại nhói lên kéo theo một tràng dài kí ức ùa về , cô bé nhìn ra cửa sổ "mẹ ơi , con đang hạnh phúc còn mẹ thì sao?"
bất giác nước mắt rơi lã chã , Bảo Vy kìm nén nói :
" ấy chết đau bụng quá chắc con đi vệ sinh cái hí hí "_Bảo Vy chạy thẳng vào nhà vệ sinh ôm lấy hai vai mà khóc.

Làm sao hiểu được nó đau cỡ nào , cô bé rất thương mẹ , nhưng hầu như vẫn chưa hiểu mẹ cô bé nghĩ gì , gọi cho cô bé nhưng luôn hỏi anh hai đâu , quan tâm anh hai từng chút...vì anh hai là con trai? cô bé không tin điều đó nhưng cảm giác đó là sự thật nó rất đáng sợ , như bản thân bị nhấn chìm vào trong đại dương nhưng vẫn khăng khăng đây là mặt đất để níu lấy hy vọng sống , nhưng làm sao chứ ? cô bé chết từ trong tim mà , tự nhủ mình phải phấn chấn lên , ngày mai đã là giao thừa khóc hoài thì xui cả năm mất thôi...

Sau khi khóc xong cô bé lau mặt đi , ra ngoài cùng mọi người ăn và vui vẻ như cũ...
________________________________

mỏi tay gòi đi ngủ hoi =)))) ✨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC