Chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


    "Việc này..." Hyomin không biết nên phản ứng như thế nào, "Anh và ông của anh tình cảm rất sâu sắc đúng không?"

"Đúng vậy, hồi anh còn nhỏ bởi vì bố mẹ rất bận nên anh được ông bà nuôi dưỡng, đối với anh mà nói ông bà là những người quan trọng nhất." Lần này Park Jiyeon thực sự không hề nói dối.

"Nếu chúng ta kết hôn ông sẽ rất vui đúng không?" Hyomin lại hỏi.

"Điều đó là dĩ nhiên, ông rất thích cháu dâu là em, lâu lâu trước mặt anh lại khen ngợi em, cứ dặn đi dặn lại phải đối xử tốt với em."

Hyomin trầm mặc 1 lúc, cô có nên đồng ý không? Vì 1 người lớn tuổi sắp lìa cõi đời?

"Haizz! Bỏ đi, cũng không nên ép buộc em. Chỉ là... tâm nguyện lớn nhất cả đời của ông mà anh cũng không thực hiện được, anh thật có lỗi với ông..."

Nước cờ này của Park Jiyeon thật sự có hiệu quả, Hyomin liền lập tức lay động, không do dự nói: "Nếu như... chúng ta kết hôn, có thể...vẫn ở chung giống như bây giờ không?"

"Chẳng phải anh đã nói với em từ lâu rồi sao? Chúng ta sống chung không có vấn đề gì, chúng ta nhất định sẽ cho người kia sự tự do và không gian, vả lại để nói về việc yêu đương cũng không cần tốn bất kỳ sức lực hay thời gian gì."

"Uhm..." Hyomin suy nghĩ trong 3 giây, cuối cùng cắn răng nói: "Dù đính hôn hay kết hôn cũng không khác nhau mấy, cũng được! Chúng ta kết hôn để ông của anh thấy đi!"

"Anh rất cảm kích em, em thật là 1 người con gái có tấm lòng nhân hậu!" Park Jiyeon ôm cô vào lòng, để mặt cô dính vào ngực mình, như vậy mới không thấy được sắc mặt "Đạt được mục đích xấu xa" của mình.

"Không còn cách nào... ai kêu em lại là bạn tốt của anh chứ? Giúp được người khác cũng là niềm vui mà! Vả lại... nếu em không gả cho anh, hình như cũng chẳng ai thèm lấy..." Nói thật thì, cô không thể tìm được người chồng nào "vừa thông minh vừa chu đáo" hơn anh.

"Cám ơn em!" Anh cuối cùng cũng thành công rồi, sự vui sướng tràn đầy trong lòng, làm anh nhịn không được tìm kiếm đôi môi cô, muốn nhờ nụ hôn này truyền đạt tình cảm của anh.

Nụ hôn vừa nóng bỏng vừa dài đột nhiên ập đến, Hyomin không thể thở nổi, cuối cùng cả người đều dựa vào lòng anh, yếu ớt hỏi: "Nhưng... thiệp cưới của chúng ta thì phải làm sao?"

"Để anh dùng máy tính thiết kế, anh đổi 1 số từ sẽ được thôi." Anh vuốt mái tóc dài của cô.

"Còn... bàn tiệc phải đặt thêm mấy bàn nữa?"

"Đừng lo, anh có bạn làm ở nhà hàng đó, anh nhờ vả họ 1 chút sẽ ổn thôi."

"Vậy người nhà của anh và em... không biết sẽ phản ứng như thế nào?"

"Yên tâm đi! Họ sẽ còn vui hơn, còn chúc phúc chúng ta nữa."

"Vậy à... như vậy thì không còn vấn đề gì hết..."

Anh nâng khuôn mặt hồng hào của cô lên, thương yêu nói: "Em chỉ cần chuẩn bị tốt làm cô dâu của anh, những việc còn lại không cần lo lắng, anh sẽ xếp đặt thỏa đáng."

"Em chịu gả cho anh là biểu hiện có trách nhiệm nhất rồi, thật đấy!"

Anh nói qủa quyết, còn cô cũng không chắc lắm,sau đó anh đặt vô số những nụ hôn làm đầu óc cô trống rỗng, không suy nghĩ gì được nữa.

Cuối cùng, kết hôn thì cứ kết hôn thôi! Hyomin mơ mơ hồ hồ nghĩ, nếu như mọi người nhất định muốn cô kết hôn, Park Jiyeon cũng là lựa chọn tốt nhất của cô...

Tin2 người sắp kết hôn vừa truyền ra, cả nhà họ Park và họ Park đều vui mừng, bọnhọ không ngờ sự tình lại có thể tiến hành thuận lợi như vậy,

cả 2 đều là những nhân vật khiến người nhà lo lắng nhất, đột nhiên nên duyênkết hôn, làm họ thấy vừa kinh ngạc vừa vui mừng, tổ chức việc hỷ này càng khẩntrương hơn.

Nhưng mà không ai lo lắng bằng chú rể Park Jiyeon, anh như là sợ Hyomin sẽ chạytrốn vậy, trong vòng 1 tuần đều chuẩn bị xong mọi thứ.

Ngày thứ 2 phát thiệp mời, ngày thứ 3 lễ phục cưới đã được mang lại. Ngày thứ 4ảnh cưới đã rửa xong, ngày thứ 5 tân gia đã bố trí xong., ngày thứ 6 bánh cướiđã được đem lại, ngày thứ 7 phù dâu, phù rể, người làm chứng, người chủ trì,ban nhạc v..v... đều đã xếp đặt xong hết rồi, chỉ còn chờ đến tối chủ nhật thì cóthể kết hôn rồi.

Mà kể từ tuần này thì cũng không đúng lúc lúc lắm, vì công việc của Hyomin cũngcực kỳ bận, bởi vì những mẫu thiết kế của cô nhận được khen ngợi của tổng côngty bên Pháp, yêu cầu cô trong quý sau phải cho ra lò bộ sưu tập của mình, vìvậy cô nhất định tăng tốc trong tuần này phải hoàn thành xong báo cáo và tácphẩm của mình.

Bận quá! Bận quá! Bận đến mức trời đất tối sầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net