Chương 7: Đi dạo cùng Trương Lệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng sau lễ Quốc khánh, Xuân Vũ cũng không như ý nguyện được chuyển ra ngoài.

Đơn từ chức của Tôn tỷ không được ban lãnh đạo phê duyệt, ngược lại còn được thăng chức tăng lương.

Kết quả là Tôn tỷ đương nhiên không muốn rời đi nữa, hi vọng chuyển đến căn hộ công ty của Xuân Vũ cũng theo đó mà tan thành mây khói.

Thời gian Xuân Vũ đến Thâm Quyến cũng đã được tám tháng.

Một nửa số tiền lương dùng để trả tiền thuê nhà, còn lại dành cho ăn uống đi lại, số tiền dành dụm thực sự không đủ để cô thuê phòng khác được.

Hơn nữa căn hộ cô đang thuê cũng không dễ chuyển nhượng.

Tính đi tính lại, quả thực vẫn không đủ tiền. Vì vậy Xuân Vũ tiếp tục thuê nhà với Trương Lệ.

Một điều đáng mừng là sau đêm ngoài ý muốn đó, Lý Thước không còn đến đây nữa, Xuân Vũ cũng yên tâm hơn rất nhiều.

Chỉ là khi đối mặt với Trương Lệ, cô vẫn không tránh khỏi cảm giác tội lỗi và khó chịu. Cũng bởi vậy, khi Trương Lệ yêu cầu cái gì, Xuân Vũ đều đồng ý vô điều kiện.

Tháng 11 sắp đến

Thời tiết Thâm Quyến bắt đầu trở lạnh, Trương Lệ lôi kéo Xuân Vũ ra ngoài mua quần áo mùa thu.

Căn hộ mà Xuân Vũ và Trương Lệ thuê ở ngoại thành, mất hơn một giờ mới đi đến thành phố Vạn Vật*

(* tên một khu trung tâm thương mai)

Đây là lần đầu Xuân Vũ đến đây, bình thường cô hay chọn những khu mua sắm gần nhà. Nếu không phải Trương Lệ cứ nài nỉ thì chưa chắc cô đã đi.

Đúng như dự đoán, thành phố Vạn Vật xa hoa tấp nập đông kín người.

Trương Lệ dẫn Xuân Vũ đi dạo nửa ngày, mua vài bộ quần áo. Xuân Vũ cảm thấy cả người đều mệt mỏi.

Cô muốn vào một quán trà sữa mua cốc trà thuận tiện nghỉ ngơi một chút nhưng Trương Lệ lại nói “Xuân Vũ, cùng tôi đi đến phòng tập Gym đi?"

"Ah? Gym?” Xuân Vũ ngẩn người.

“Phòng tập của Lý Thước ở gần đây, đi cùng với tôi!”

Nghe thấy tên Lý Thước, sắc mặt Xuân Vũ đột nhiên tái nhợt, cúi đầu “Tôi...tôi không đi!”

Trương Lệ cho rằng Xuân Vũ mệt, lôi kéo cô ấy đi ra ngoài.

Vóc dáng Xuân Vũ nhỏ hơn Trương Lệ rất nhiều vì vậy cô hoàn toàn bị cô ta kéo đi.

Phòng tập cách đó không xa, vừa đi đến cuối hành lang quẹo vào đã đến, vách kính trong suốt có thể nhìn rõ người ở bên trong.

Thấy phòng tập cách mình ngày càng gần, Xuân Vũ không nhịn được muốn giãy dụa nhưng lại bị Trương Lệ kéo lại, cô chỉ có thể bị động tiến vào.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net