Cao Quan 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cao Quan

Tác Giả: Cách Ngư

Nguồn: Sưu Tầm

Ebook: kiemgioi.com

Chương 601: Tân Bí thư cho gọi

Đối với chuyện của Tần Phượng, Bành Viễn Chinh không công khai phát biểu bất cứ ý kiến gì, cho dù là chuyện phiếm, cũng không tham gia.

Bành Viễn Chinh trở lại thành phố Tân An vào buổi tối, lại nhận lời đến Mạnh gia ăn cơm.Từ miệng Mạnh Cường, hắn nghe được một số tin tức, nói là Đông Phương Nham và các lãnh đạo chủ yếu như Chu Tích Thuấn,Hàn Duy đã bàn bạc, tren nguyên tắc đã đồng ý cho Tần Phượng từ chức.

Theo thủ tục, còn phải mở một hội nghị thường vụ để xem xét. Xong rồi, báo Tỉnh ủy và Ban Tỏ chức Tỉnh ủy phê duyệt. Nếu ở tỉnh phê chuẩn, còn phải tiến hành thủ tục kiểm tra có liên quan trước khi rời chức.

Toàn bộ quy trình, đại khái cần gần một tháng.

Sáng hôm sau, Đông Phương Nham triệu tập hội nghị thường vụ Thành ủy. Không ngoài dự liệu của mọi người, thời gian hội nghị chưa tới nửa giờ, thuận loeij thông quá đoen từ chức của Tần Phượng. Tin Tần Phượng từ chức đã sớm truyền ra, có câu mỗi người đều có chí hướng của mình, mặc khác, Ủy viên thường vụ không thể bỏ phiếu chống trong chuyện này.

Sau hội nghị, Đông Phương Nham lập tức ra lệnh cho văn phòng Thành ủy báo cáo bằng văn bản lên Tỉnh ủy về việc từ chức của Tần Phượng. Đồng thời, qua điện thoại, Đông Phương Nham cũng báo cáo với lãnh đạo chủ chốt Tỉnh ủy về chuyện này.

Sáng hôm sau, Ban Tổ chức Tỉnh ủy đột nhiên đến thành phố tuyên bố bổ nhiệm. Trước khi người của Tinh ủy tới, không có tin tức nào, ngay cả đương sự là Đông Phương Nham hoặc Chu Tích Thuấn cũng chỉ nhận được thông báo vào buổi sáng.

Điều này có phần không bình thường.

11 giờ, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức Lý Lam đích thân tới, dẫn theo người của Phòng cán bộ Ban Tổ chức cán bộ. Thành phố triệu tập hội nghị toàn thế cán bộ từ cấp huyện trở lên.

Đông Phương Nham và Chu Tích Thuấn, một trái một phải cùng Lý Lam và người của Ban Tổ chức Tỉnh ủy đi vào lễ đường Thành ủy, toàn thể cán bộ đứng dậy vỗ tay như sấm.

Sắc mặt trầm ổn, Lý Lam đi trước lên đài chủ tịch, một trưởng phòng Cán bộ của Ban Tổ chức Tỉnh ủy theo sau.

Đông Phương Nham lấy lại bình tĩnh, nhìn đám cán bộ dưới đài, cầm micro lên, cao giọng nói:

- Các đồng chí, chúng ta bắt đầu họp. Trước hết, chúng ta nhiệt liệt hoan nghênh Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy Lý và các lãnh đạo đến thành phố!

Đông Phương Nham vỗ tay trước, tiếng vỗ tay dưới đài vang lên rào rào.

Lý Lam mỉm cười, khom người chào.

- Kế tiếp, mời Trưởng ban Lý đại diện Tỉnh ủy tuyên bố quyết định bổ nhiệm mới nhất.

Đông Phương Nham lập tức đi thẳng vào vấn đề.

Lý Lam đằng hắng một cái, trầm giọng nói:

- Theo bố trí của Tỉnh ủy và chỉ thị cụ thể của Bí thư Tỉnh ủy Từ, cũng theo ủy thác của Ban Tổ chức Trung ương, tôi đến tuyên bố quyết định điều chỉnh bộ máy lãnh đạo Thành ủy Tân An và bổ nhiệm cán bộ mới nhất của Ban Tổ chức Trung ương.

Căn cứ yêu cầu công tác, trải qua nghiên cứu, hội nghị thường vụ Tỉnh ủy quyết định: Miễn chức Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Thành ủy của đồng chí Đông Phương Nham, điều nhiệm đến Tỉnh ủy công tác. Đồng thời căn cứ bố trí nhân sự của Ban Tổ chức Trung ương, đồng chí Đông Phương Nham đảm nhiệm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký.

Lý Lam vừa dứt tiếng, toàn hội trường lập tức vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Bí thư Thành ủy thăng chức lãnh đạo Tỉnh ủy, đối với thành phố Tân An là chuyện tốt, cho thấy sự thừa nhận của Tỉnh ủy đối với công tác của thành phố Tân An.

Trên đài, Chu Tích Thuấn cũng tươi cười vỗ tay. Vẻ mặt Đông Phương Nham hơi phấn chấn. Làm quan hơn hai mươi năm, rốt cuộc thành công vượt qua cánh cửa cấp phó bộ, từ nay về sau, ông ta là quan chức cấp tỉnh, làm quan đến tận đây, coi như không uổng cuộc đời này.

Đông Phương Nham chậm rãi đứng dậy, khom người chào dưới đài, rồi ngồi xuống.

Lý Lam cười cười tiếp tục nói:

- Tỉnh ủy bổ nhiệm đồng chí Chu Tích Thuấn làm Bí thư Thành ủy Tân An.

Lý Lam vừa nói xong, tất cả mọi người dưới đài đều chờ đợi câu tiếp theo của ông ta. Chu Tích Thuấn lên làm Bí thư Thành ủy là chuyện ván đã đóng thuyền, nhưng Tỉnh ủy lại không miễn đi chức vụ Chủ tịch thành phố của ông ta, không bổ nhiệm tân Chủ tịch thành phố, có nghĩa trong tương lai gần, Chu Tích Thuấn quản lý cả công tác ở Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Tân An.

Trường hợp như thế này, nói chung là khá hiếm thấy. Liên tưởng tới lần tuyên bố bổ nhiệm đột ngột này của Tỉnh ủy, có thể thấy, Tỉnh ủy không nhất trí ý kiến về ứng cử viên chức Chủ tịch thành phố, không có quyết định.

Thời gian Chủ tịch thành phố kiêm chức Bí thư Thành ủy có thể dài, có thể ngắn, ở thành phố Trạch Lâm từng có Bí thư Thành ủy kiêm Chủ tịch thành phố hơn một năm rưỡi. Một số cán bộ cấp phó thành phố ngơ ngác nhìn nhau, trao đổi những cái nhìn phức tạp, mà vẻ mặt biến đổi nhiều nhất, chính là Hàn Duy.

Tỉnh ủy tới bổ nhiệm vội vã như vậy, Hàn Duy cảm thấy rất đột ngột, mà Chu Tích Thuấn kiêm chức như vậy cho thấy, nếu ông ta muốn lên làm Chủ tịch thành phố, không dễ dàng chút nào.

Mạnh Cường thì có một chút cảm giác hả hê. Hàn Duy chạy chọt ráo riết, kết quả vẫn là công dã tràng. Tuy vị trí tân Chủ tịch thành phố vẫn chưa được xác định rõ ràng, nhưng quan trường hay thay đổi, sau này biến số nhiều lắm, lần này Hàn Duy không đạt được mục đích ở thời điểm thích hợp nhất, về sau càng khó khăn hơn.

Lý La đợi tiếng vỗ tay dưới đài lắng xuống, liền cao giọng nói:

- Đồng chí Đông Phương Nham công tác ở Tân An, Tỉnh ủy và Trung ương rất hài lòng. Trong mấy năm qua, đồng chí Đông Phương Nham đoàn kết dẫn dắt Thành ủy Tân An và Ủy ban nhân dân thành phố Tân An,cũng như cán bộ và nhân dân thành phố, đẩy mạnh cải cách mở cửa, xây dựng kinh tế, thành tích nổi bật. Theo Tỉnh ủy đề cử, sau này trên cương vị lãnh đạo trọng yếu của tỉnh, đồng chí Đông Phương Nham tiếp tục vì Đảng vì quốc gia mà công tác…

Tố chất chính trị của đồng chí Chu Tích Thuấn vượt trội, có năng lực làm việc và tinh thần đổi mới rất mạnh. Tỉnh ủy cho rằng, đồng chí Chu Tích Thuấn đảm nhiệm chức vụ Bí thư Thành ủy Tân An, là thích hợp và thỏa đáng. Mong rằng đồng chí Chu Tích Thuấn dẫn dắt Thành ủy Tân An và Ủy ban nhân dân thành phố Tân An, tiếp tục đẩy mạnh công tác, giữ gìn sự đoàn kết ổn định của thành phố Tân an, bảo đảm kinh tế phát triển nhanh chóng…

Những lời phát biểu theo thủ tục “ca ngợi” cán bộ rời chức và “khen ngợi và khuyến khích cổ vũ” cán bộ được đề bạt của Lý Lam, nhanh chóng qua đi, lại tới lượt Đông Phương Nham và Chu Tích Thuấn phát biểu cảm nghĩ.

Việc bổ nhiệm của Tỉnh ủy ngoài dự đoán của mọi người, nhưng chuyện ngoài dự đoán của mọi người còn chưa hết.

Sau khi hội nghị kết thúc, đưa tiễn Lý Lam xong, Đông Phương Nham thu dọn đồ đạc trong thời gian ngắn nhất, cũng không nhận tiệc tiễn đưa của thành phố, chỉ gặp mặt Chu Tích Thuấn và một số lãnh đạo quan trọng thành phố, sau đó lên xe rời khỏi thành phố Tân An, vội vàng đến Tỉnh ủy nhậm chức.

Bổ nhiệm của Tỉnh ủy tới gấp, Đông Phương Nham cũng đi rất gấp, tất cả đều có vẻ hơi bất thường, khiến một số lãnh đạo thành phố cảm thấy ngờ vực.

Đông Phương Nham đi rồi, Chu Tích Thuấn lập tức triệu tập hội nghị mở rộng Ủy viên thường vụ Thành ủy, mở rộng cho tất cả cán bộ cấp phó thành phố trở lên. Trong cuộc họp Chu Tích Thuấn nói gì không rõ, nhưng nghe nói, sau đó, Chu Tích Thuấn bắt đầu gọi các cán bộ huyện, nhất là cán bộ có thực chức lên nói chuyện.

Bành Viễn Chinh nghe được tin này, trầm ngâm. Hắn còn chưa phân tích ra được đầu mối, văn phòng Thành ủy đã gọi điện thoại tới, Tân Bí thư Thành ủy Chu Tích Thuấn muốn gặp hắn nói chuyện, bảo hắn một giờ nữa đến văn phòng Bí thư Thành ủy Chu.

Nhậm chức còn chưa đày 24 giờ, Chu Tích Thuấn tìm mình làm gì? Trên đường đến thành phố, Bành Viễn Chinh ngồi trong xe, suy nghĩ mãi mà không tìm được lời giải đáp.

Lái xe lão Hoàng tăng tốc độ, lúc xe chạy tòa nhà Thành ủy, câu nói của Tần Phượng vài ngày trước đó đột nhiên văng vẳng bên tai Bành Viễn Chinh. Hắn nhướng mày lên, trong lòng vừa động: Chẳng lẽ tiểu Phượng nói đúng? Chu Tích Thuấn muốn rèn sắt khi còn nóng, tiến hành điều chỉnh các cán bộ quận huyện, sắp xếp th tín của mình? Như thế thì cũng quá gấp gáp đi!

Xe dừng lại dưới lầu, Bành Viễn Chinh xuống xe, chậm rãi đi vào cơ quan Thành ủy, đi thẳng lên văn phòng của Chu Tích Thuấn ở lầu ba.

Trên lầu ba là phòng làm việc của các lãnh đạo Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức, Trưởng ban Tuyên giáo, Trưởng ban thư ký, Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng…

Đối với nơi này, đương nhiên Bành Viễn Chinh không xa lạ gì, hắn thường xuyên đến báo cáo công tác với Hàn Duy, mà văn phòng của Chu Tích Thuấn ở đầu phía đông của văn phòng Hàn Duy. Bành Viễn Chinh bước tới, đúng lúc gặp Hàn Duy vừa đi ra.

- Bí thư Hàn!

Bành Viễn Chinh vội dừng bước, cười chào.

Hàn Duy ngẩn ra:

- Tìm tôi?

- Bí thư Hàn, Bí thư Chu bảo là muốn gọi tôi đến nói chuyện…

Bành Viễn Chinh khẽ cười.

Hàn Duy ồ một tiếng, phất tay:

- Bí thư Chu đang ở trong phòng làm việc, cậu đi đi.

Bành Viễn Chinh gật đầu, tiếp tục bước vào. Hàn Duy nhìn Bành Viễn Chinh gõ cửa vào văn phòng Chu Tích Thuấn, nhướng mày, lại lui về phòng làm việc của mình, “bịch” một tiếng, đóng cửa.

Từ chiều hôm qua, Chu Tích Thuấn bắt đầu cho gọi các cán bộ trung tầng có thực chức đến nói chuyện, cơ bản đều là tâm phúc của ông ta. Nhưng Bành Viễn Chinh cũng được Chu Tích Thuấn xem là một trong những tâm phúc của mình, được “sủng ái” như vậy, khiến Hàn Duy bất ngờ.

Hàn Duy vốn cho rằng Bành Viễn Chinh là người của mình, bây giờ lại thấy như thế, trong lòng có phần không thoải mái. Khi quay lại phòng làm việc, Hàn Duy không khỏi thấy khó chịu, cho rằng tiểu tử Bành Viễn Chinh này không thành thật, không ngờ âm thầm theo Chu Tích Thuấn, thật là không tin được.

- Bí thư Chu!

Bành Viễn Chinh lấy lại bình tĩnh, kính cẩn cười nói.

Chu Tích Thuấn buông văn kiện trong tay xuống, ngẩng lên nhìn Bành Viễn Chinh, mỉm cười:

- Đồng chí Viễn Chinh, ngồi đi.

Bành Viễn Chinh theo lời ngồi trên ghế salon, tuy nhiên chỉ ngồi hờn một bên mông. Cho dù là “làm bộ”, ở trước mặt nhân vật số một Thành ủy, hắn cũng phải tỏ ra kính cẩn và sợ hãi.

- Đồng chí Viễn Chinh, hôm nay gọi cậu tới đây, có hai chuyện muốn nói với cậu. Cậu đừng căng thảng, đây không phải là cuộc nói chuyện chính thức của tổ chức, xem như cá nhân tôi tâm sự với cậu.

Chu Tích Thuấn cười, móc bao thuốc lá ra rút một điếu, lại ném qua cho Bành Viễn Chinh:

- Cậu cũng hút đi!

 Chương 602: Tương đương với thăng chức

Bành Viễn Chinh châm thuốc lá, ngồi đối diện Chu Tích Thuấn hút thuốc, ngoài mặt mỉm cười, trong lòng lại âm thầm cân nhắc.

Chẳng lẽ Chu Tích Thuấn thật sự muốn điều mình đến làm Chủ tịch quận Tân An? Nếu là như vậy, mình phải ứng phó như thế nào đây?

Vốn Bành Viễn Chinh không muốn rời khỏi huyện Lân. Trong quy hoạch tổng thể của mình, hắn có hùng tâm tráng chí muốn thay đổi hoàn toàn bộ mặt bần cùng lạc hậu của huyện Lân. Mà hiện giờ, huyện Lân như chiếc thuyền hỏng đã tu sửa xong, bắt đầu theo gió vượt sóng nhổ neo đi xa.

Nhưng, là Bí thư Thành ủy, nếu Chu Tích Thuấn khăng khăng điều hắn đến quan Tân An, trong trường hợp không thể thương lượng được, hắn cũng chỉ có thể phục tùng. Hơn nữa, bản thân chuyện này là một loại trọng dụng và đề bạt, là cấp dưới, hắn không thể phụ lòng của ông ta.

Im lặng một lát, Chu Tích Thuấn bóp tắc tàn thuốc, cười cười nói:

- Đồng chí Viễn Chinh, chuyện công tác bàn sau. Tôi có ý tưởng bước đầu này, muốn nói trước với cậu.

- Xin lãnh đạo chỉ thị!

Bành Viễn Chinh cười đáp.

Chu Tích Thuấn cười cười:

- Có thể cậu không biết, ba tháng trước, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đưa ra ý tưởng quy hoạch xây dựng quận Tân An mới. Sau khi thành phố xin chỉ thị của tỉnh, lãnh đạo tỉnh rất coi trọng vấn đề này, chỉ thị chúng ta mau chóng hình thành phương án hành động.

Ban đầu, thành phố định cắt một phần quận Tân An, lấy khu vực xung quanh thị trấn Vân Thủy làm chính, xây dựng khu kinh tế mới và khu kỹ thuật cao cấp hiện đại, hai khu vực hợp lại, thừa dịp quốc gia cải cách mở cửa, thực hiện dời trọng tâm kinh tế toàn thành phố về phía bắc.

Gần đây, tôi lại suy xét lại, cảm thấy có thể điều chỉnh ý tưởng này một chút. Tôi cho rằng, nên cắt một phần quận Tân An và huyện Lân hợp làm một. Loại bỏ cơ cấu huyện, chính lý, hợp nhất các loại tài nguyên, tập trung lực lượng toàn thành phố, quy hoạch và xây dựng trung tâm thương mại kinh tế chính trị ở phía Bắc… Bước tiếp theo, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố sẽ dời đến khu vực phía Bắc, mà khu vực phía Đông và phía Nam hiện nay, giữ lại khu công nghiệp nặng, làm khu thành thị cũ và cơ sở công nghiệp.

Giọng Chu Tích Thuấn không nhanh không chậm, Bành Viễn Chinh nghe xong chấn động.

Đây là một ý tưởng phát triển làm người ta khiếp sợ!

Có lẽ, đây là ý tưởng được Chu Tích Thuấn suy xét đã lâu, nhưng bởi vì Đông Phương Nham tại nhiệm mà không thể đẩy mạnh thực hiện ý tưởng cá nhân.

Chu Tích Thuấn đưa mắt liếc nhìn Bành Viễn Chinh một cái, thản nhiên nói:

- Cậu cảm thấy thế nào?

Bành Viễn Chinh thở phào một cái, đáp:

- Bí thư Chu, xây dựng khu đô thị mới là điều không phải nghi ngờ. Vị trí hiện tại của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, có rất nhiều xí nghiệp công nghiệp nặng, cho dù là bản thân việc xây dựng nội thành hay dung lượng kinh tế, cũng đã gần bão hòa, nếu thành phố chúng ta muốn phát triển vượt bậc, nhất định phải nhảy ra khỏi vòng trói buộc này! Từ góc độ này mà xem xét, tôi cho rằng, ý tưởng của Chủ tịch thành phố Chu là vô cùng sáng suốt! Cũng là phù hợp với tình hình thực tế của thành phố Tân An!

Tuy biết rõ là Bành Viễn Chinh đang cố ý cho mình “uống nước đường”, trong lòng Chu Tích Thuấn vẫn cảm thấy rất thoải mái, phá lên cười ha hả:

- Tôi tìm cậu đến, không phải để nghe lời nịnh nọt, mà là muốn nghe ý kiến và đề nghị của cậu.

- Bí thư Chu, chuyển dời trung tâm chính trị và kinh tế, không chỉ cần có vốn đầu tư thật lớn, mà còn cần có thời gian và quá trình. Đồng thời loại bỏ cơ cấu huyện chỉnh hợp tài nguyên, cũng không thể hoàn thành ngày một ngày hai. Mà thứ lỗi cho tôi nói thẳng, cho dù bây giờ huyện Lân hợp nhất với một phần quận Tân An, cũng không đủ điều kiện đảm nhiệm công năng trung tâm toàn thành phố.

Bành Viễn Chinh rất uyển chuyển nói ra cái nhìn đích thực của mình. Trước đó vừa nịnh một câu, sau đó mới đưa ra ý kiến cá nhân chân chính. Về mặt nào đó mà nói, hắn cũng không tán thành kế hoạch dời nội thành về phía bắc của Chu Tích Thuấn.

Chu Tích Thuấn nhướng mày, cười:

- Đương nhiên cần có thời gian. Tôi xem trọng tương lai phát triển trong vài năm tới của huyện Lân, đồng thời cũng xem trọng tiềm năng phát triển rất lớn của khu vực phía bắc…Nói như thế, đồng chí Viễn Chinh, ít nhất tôi có thể làm việc ở Tân An năm năm, trong năm năm này, chúng ta cứ hết sức cố gắng, là đủ rồi.

Bành Viễn Chinh nghe Chu Tích Thuấn nói như vậy, biết ông ta đã hạ quyết tâm, suy xét một cách chín chắn, hơn nữa, xem bộ dạng chắc chắn cũng đã được tỉnh tán thành, nếu không ông ta sẽ không mạnh miệng như vậy.

Nghĩ như vậy, Bành Viễn Chinh nghiêm nghị và kính cẩn nói:

- Tôi hiểu, Bí thư chu. Lãnh đạo có gì dặn dò, cứ trực tiếp chỉ bảo.

Chu Tích Thuấn cười lớn:

- Ý của tôi là như vậy, chúng ta đồng thời làm quy hoạch về hành chính, hoàn thành thủ tục liên quan, trước cuối năm thực hiện mở rộng huyện Lân; mặt khác, khởi động việc loại bỏ thể chế huyện. Ở thành phố thành lập tổ lãnh đạo loại bỏ thể chể huyện, do tôi làm tổ trưởng, đồng chí Mạnh Cường làm tổ pháo thường trực, cậu đảm nhiệm tổ phó kiêm chánh văn phòng tổ lãnh đạo, phụ trách công tác cụ thể loại bỏ cơ cấu huyện!

Bành Viễn Chinh lên tiếng nhận lệnh, nhưng đồng thời lại thầm thở dài. Nếu phải loại bỏ thể chế huyện, như vậy việc trình báo huyện nghèo cấp quốc gia của huyện Lân không thể thực hiện được rồi. Tuy nhiên, sau khi loại bỏ thể chế huyện, sẽ nhận được tài nguyên của toàn thành phố và sự ủng hộ toàn lực về tài chính, điều này đối với huyện Lân, coi như là cơ hội phát triển ngàn năm một thuở.

Hơn nữa, một khi huyện Lân được mở rộng, lấy thị trấn Vân Thủy làm chính, cộng với một phần quận Tân An, vô hình trung sẽ gia tăng tổng sản lượng kinh tế của huyện Lân. Nếu hoàn thành mở rộng trước cuối năm, hơn nữa, các dự án mới được đầu tư đưa vào hoạt động, thu nhập tài chính và tổng giá trị sản xuất của huyện Lân năm 1994 tăng gấp hai lần là không thành vấn đề.

- Tốt lắm, trên cơ bản chính là chuyện này. Sau khi cậu trở về, lập tức thực hiện tốt các công tác chuẩn bị, tôi sẽ bảo thành phố phối hợp, kết nối công tác với các cậu.

Chu Tích Thuấn phất phất tay:

- Lát nữa tôi còn phải tổ chức một cuộc họp, cậu đi về trước!

- Được, Bí thư Chu, tôi về chuẩn bị. có chuyện gì, sẽ báo cáo xin chỉ thị của lãnh đạo!

Bành Viễn Chinh đứng dậy cáo từ.

Sau đó trong hội nghị thường vụ Thành ủy, Chu Tích Thuấn đưa ra chuyện này. Ông ta là là Bí thư Thành ủy, chuyện này lại được tỉnh mạnh mẽ ủng hộ, các Ủy viên thường vụ khác đều bỏ phiếu tán thành. Trên thực tế, thành phố đã sớm biết ý tưởng xây dựng khu đô thị mới này, chỉ là Chu Tích Thuấn đem ý tưởng này phát triển thêm, theo phong cách cá nhân của mình thôi.

Tin tức cứ như vậy truyền ra ngoài, khiến toàn thành phố chấn động, nhất là thị trấn Vân Thủy và vài địa phương sắp nhập vào với huyện Lân, gây bàn tán xôn xao.

Nội thành dời về phía Bắc, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố dời về phía huyện Lân, có nghĩa khu nội thành Tân An trở thành “khu cũ”, không còn là khu đầu mối then chốt về chính trị, kinh tế, mà bởi vậy, địa vị lịch sử kéo dài mấy chục năm, sẽ không còn lại chút gì.

Quận Tân An là nơi Chủ tịch quận Tô Vũ Hoàn đang lo tranh thủ chức vụ Bí thư Quận ủy. Vừa nghe tin này, lập tức trong lòng y nguội lạnh, hứng thú rã rời. Nếu quận Tân An không còn là trung tâm nội thành, làm sao có thể tái bố trí cấp Ủy viên thường vụ, Bí thư Quận ủy được? Ngay cả bây giờ y lấy được vị trí này, tương lai bị cắt đi, thì cũng không hay ho gì.

Ngày 19 tháng 5, Thành ủy Tân An và Ủy ban nhân dân thành phố liên hợp gửi công văn đi, thành lập cơ cấu lâm thời “Tổ lãnh đạo loại bỏ thể chế huyện của thành phố Tân An”, do Chủ tịch thành phố kiêm Bí thư Thành ủy Chu Tích Thuấn làm tổ trưởng, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố Mạnh Cường làm tổ phó thường trực, Phó Trưởng ban thư ký Thành ủy, Chủ tịch Ủy ban nhân dân huyện Lân Bành Viễn Chinh đảm nhiệm tổ phó kiêm chánh văn phòng tổ lãnh đạo. Văn phòng tổ lãnh đạo đặt tại huyện Lân.

Rất nhiều người đều chú ý tới chức vụ “Phó trưởng ban thư ký Thành ủy” của Bành Viễn Chinh ghi trong văn bản, vừa khiếp sợ vừa có vài phần cảm thán: vị cán bộ cấp huyện trẻ tuổi này, lại dũng cảm chọn gánh nặng, mà việc chọn gánh nặng như vậy đồng nghĩa với được thăng chức!

Trước khi gửi văn kiện này, Ban Tỏ chức Thành ủy đã đưa xuống một văn kiện bổ nhiệm Bành Viễn Chinh kiêm nhiệm Phó trưởng ban thư ký Thành ủy, nhưng không có bất kỳ phân công công tác nào, đó chính là một hư chức.

Tuy Phó trưởng ban thư ký Thành ủy cũng là cán bộ cấp huyện nhưng vị trí hết sức quan trọng, gần như tương đương với một trong những “người phát ngôn” quan trọng của Thành ủy. Bình thường, Phó trưởng ban thư ký Thành ủy nếu có kiêm nhiệm, sẽ làm Bí thư Huyện ủy, rất ít khi làm Chủ tịch huyện.

Bành Viễn Chinh giữ chức này, ngoài mặt là để dễ dàng cho triển khai công tác, khiến hắn có thể có tư cách ngang bằng vai vế với các Bí thư Huyện ủy.

Đồng thời, ai cũng hiểu, một khi “huyện

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#cao #quan