Chương 27: Nghỉ hè (Hơi H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Cuộc sống trong trang viên khá dễ dàng, mỗi ngày khi thức dậy đều sẽ có người hầu hỏi mẹ Cố muốn ăn trên giường hay ra ăn sáng cùng mọi người, nếu mẹ Cố chọn ăn trên giường, người hầu sẽ mang bữa sáng đến tận giường .
   
Quyền lợi này chỉ mẹ Cố mới được hưởng, bởi theo phong tục của giới quý tộc Châu Âu, chỉ những phụ nữ đã có gia đình mới được hưởng quyền lợi này.
   
Nhưng mẹ Cố thường ra khỏi giường ăn sáng, vì Cố Minh Mặc cần bà, phu nhân Bạch từng đề nghị thuê bảo mẫu để chăm sóc Cố Minh Mặc, nhưng bà  đã từ chối.

Cố Minh Mặc từ nhỏ đã có chút nhạy cảm, nếu mẹ Cố đến trường mẫu giáo đón cô bé muộn một phút, cô bé sẽ ngay lập tức cảm thấy bị bỏ rơi, mấy năm nay mỗi ngày đều cưng chiều đã khiến cô bé ngày càng bướng hơn, chắc chắn không thể giao cho bảo mẫu chăm sóc.
   
Mẹ Cố luôn cảm thấy phu nhân Bạch nhìn người nhà bọn họ có chút khinh thường, mỗi khi bà thể hiện tình mẫu tử với Cố Minh Mặc, phu nhân Bạch sẽ lộ ra một chút giễu cợt, tuy không cười ra tiếng, nhưng vài lúc đã bị bà bắt gặp thấy.
   
Mẹ Cố không thích ánh mắt của bà ta cho lắm.
   

Ngoại trừ việc này, ba đứa trẻ đều rất hạnh phúc, Bạch Hạo ngày nào cũng đưa Cố Minh Mặc cùng Cố Minh Hạo đi cưỡi ngựa rồi đi săn trong mê cung, Cố Minh Mặc rất thích mấy bức tranh sơn dầu trang trí, bởi vì trong tranh có quý tộc nữ mặc theo phong cách Rococo vơi vẻ đẹp lộng lẫy nữ tính độc nhất vô nhị đã chọc vào tim cô bé rất nhiều.

Hiếm khi Cố Minh Mặc sẵn sàng ra ngoài chơi với Cố Minh Mộng vào hôm nay, vậy nên phu nhân Bạch đã ngồi trong nhà kính trò chuyện cùng với mẹ Cố.
   
“Tú Vân, cô rất cưng chiều đứa nhỏ đấy.” Phu nhân Bạch nói như vậy, khoảng thời gian này hai người bọn họ cũng khá tốt, ở chỗ riêng tư còn ngầm cho nhau cái tên để gọi.
   
“Chỉ là mấy năm nay con bé đều dính lấy tôi, sau khi học tiểu học, tôi đã có chủ kiến ​​của riêng mình.” Mẹ Cố nhìn bầu trời quang đãng bên ngoài, giọng điệu có chút bất đắc dĩ, “Hy vọng con bé có thể chậm rãi lớn lên."

"Tôi không muốn can thiệp vào phương pháp dạy con của cô, nhưng  chiều chuộng đứa trẻ quá mức sẽ chỉ làm hại nó mà thôi." Phu nhân Bạch nói.

"Tôi không cưng chiều con bé." Mẹ Cố đáp, bà vốn cho rằng cách của mình còn lâu mới gọi là cưng chiều, nhìn bộ dáng ngoan ngoãn lễ phép của Cố Minh Mặc, bà liền biết cô bé không phải là đứa trẻ hư, "Trẻ con thì cần có lúc phải chiều chuộng mới có thể lớn lên trở thành một người tốt hơn."
   
“Thật sao?” Phu nhân Bạch cười một tiếng, bèn chuyển đề tài.
   
Mẹ Cố luôn cảm thấy câu tiếp theo của mình chính là "Tôi luôn cảm thấy hai đứa con còn lại của cô cũng không ưu tú lắm."
   

Bên kia, Bạch Hạo dẫn theo hai đứa trẻ, vui thì vui, nhưng anh thực sự cần thời gian riêng ở bên Cố Minh Mộng! Đếm đầu ngón tay, anh đã gần bốn tháng không làm tình với Cố Minh Mộng rồi.
   
Sau kỳ nghỉ đông, về cơ bản chỉ lén lút ở trong phòng cô làm cho xong chuyện, vất vả lắm mong đến kỳ nghỉ hè, giờ lại có thêm hai sinh linh này đeo bám.

Đêm nay Thiên Vương lão tử đến, anh nhất định phải chịch Cố Minh Mộng cả đêm.
   
Cố Minh Mộng biết anh đang suy nghĩ cái gì, lâu như vậy không làm cô cũng rất muốn, cô biết đêm nay Cố Minh Mặc nhất định sẽ bám lấy mình, cho nên cô ra hiệu cho Bạch Hạo dẫn cô bé đi chơi cho vui, cô bé chơi mệt thì chắc chắn tối sẽ không còn sức đến quầy rầy cô nữa.
   
Bạch Hạo vì đêm làm tình nồng cháy mà đã chơi rượt đuổi với Cố Minh Mặc và Cố Minh Hạo cả buổi chiều, ngay khi trời vừa tối, anh nhanh chóng lẻn vào phòng Cố Minh Mộng, đóng cửa khóa trái, chen lên giường rồi quấn lấy môi cô cuồng nhiệt. Chỉ trong vài phút, toàn thân cô đã bị lột sạch.
   
Ngón tay bởi vì cưỡi ngựa dắt chó mà trở nên thô ráp, anh dùng ngón tay bao lấy bộ ngực căng tròn sưng tấy, âm đạo không cần bước dạo đầu đã ướt đẫm trơn trượt, Bạch Hạo thậm chí còn không có tâm tình làm mấy màn dạo đầu, hôn lấy môi cô rồi trực tiếp đút vào.

“Ưm!” Cố Minh Mộng nắm lấy ga trải giường, hô hấp hỗn loạn, tiểu huyệt chặt chẽ bởi vì đã lâu không làm mà sưng tấy, đau đớn, giống như sắp bị xé nát, “Chậm một chút. .. đau..."

Bạch Hạo bóp thịt mềm trên eo cô cười nói: "Dạo này ăn ngon quá nhỉ."
   
"Câm miệng." Cố Minh Mộng lườm anh một cái. Từ "mập" luôn là từ nhạy cảm đối với các cô gái trong độ tuổi dậy thì, cô tức giận dùng chân đá anh, cũng vì thế mà lộ ra tiểu huyệt đang bị căng ra đến trắng bệch, "Chậm một chút... Trướng quá..."

Bạch Hạo bắt đầu thong thả thọc vào rút ra, bị tiểu huyệt của cô làm cho sướng không tả được, "Bướm cậu càng ngày càng nóng, đã vậy còn nhiều nước nữa."

Cố Minh Mộng còn chưa đáp lời đã bị đâm cho một cái thật mạnh, lời muốn nói đều bị đâm cho tan trong bụng, chỉ còn lại có từng tiến rên dâm đãng, trong thân thể chôn một cây dương vật thô cứng nóng như lửa, quy đầu chọc ở chỗ sâu không khỏi khiến bụng dưới cô bủn rủn, khăn trải giường dưới mông rất nhanh cũng đã bị thấm ướt.

“Không, không được…… Không được ở đây…… Ướt……” Cố Minh Mộng bắt lấy tay áo anh, kẹp chặt dương vật vì sợ dâm thủy chảy ra càng nhiều, “Sẽ bị phát hiện mất……”

Bạch Hạo thấp giọng thở dốc một tiếng, nói: “Nếu không phải tôi thẳng thắn, việc trốn trốn tránh tránh làm tình quá đỗi mệt mỏi.”

“Không được……” Cố Minh Mộng ôm cổ anh khiến anh ép sát vào mình, khuôn ngực đầy đặn cọ lên ngực anh, cô vuốt ve cổ Bạch Hạo, “Chờ tôi thi đại học xong chúng ta liền…… Ưm……”

Lời nói còn chưa nói xong đã bị môi Bạch Hạo lấp kín, Bạch Hạo trực tiếp ôm đùi cô đặt xuống giường, đè thân cô trên tường hung hăng va chạm, thở gấp nói: “Cậu thật sự đã nặng hơn nhiều đấy, lúc trước dùng tư thế này chơi nhẹ nhàng lắm mà.”

Cố Minh Mộng giận dữ cắn một cái lên môi anh, “Còn nói nữa tôi không làm!”

“Được được được, tôi sai rồi.” Bạch Hạo an ủi nói, cúi đầu hôn lấy môi cô, phần dưới càng ngày càng chuyển động mạnh mẽ hơn.

———— phân —— cắt —— tuyến —
Nhấn sao và cmt nào mọi người ơiiiii


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net