1 - 10 (đã beta)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thợ săn hạng F.

Người anh trai hạng F vô dụng và tồi tệ đã kéo em trai hạng S tuyệt vời của hắn xuống.

Danh hiệu được trao cho tôi, sau khi sống một cuộc đời tạm bợ tệ hại, cuối cùng lại hại chết em trai mình: "Bảo mẫu hoàn hảo". 

Đúng vậy, lần này, thay trở nên ích kỉ, tôi sẽ âm thầm hỗ trợ những người có khác tốt hơn.

Đó là những gì tôi nghĩ, nhưng mấy cấp S này có gì đó lạ lắm.


===


1. Quay trở lại:

"... Anh, anh ổn chứ?"

Anh chàng đó nói. Dẫu bên hông bị cắn vào và bị xé toạc đến nỗi ruột gan bên trong tràn ra ngoài, cậu ấy  lại hỏi tôi có sao không. 

Khuôn mặt lạnh nhạt, tái nhợt sắp chết này làm tôi phát điên. Ngồi sụp xuống sàn, tôi không nói nên lời nhìn em trai của mình.

Cậu ấy luôn can thiệp vào công việc của tôi. Cậu ta xuất sắc hơn tôi về mọi mặt, nên mọi người đều bảo tôi hành xử cho đúng mực, đừng kéo chân cậu ấy. Thế mà đến cuối cùng, họ nói đúng, là tôi do tôi đã liên lụy, là tôi đã ngáng đường cậu.

Nhưng dù sao.

"...... Tại sao cậu lại đến đây." Vừa được cứu, một giọng nói cộc lốc thốt ra từ miệng tôi.

Tại sao cậu lại đến tìm tôi, lẽ ra cậu nên giả vờ như không biết chuyện gì đang xảy ra và bỏ mặc tôi cho đến chết.

Thay vì thân thiết với nhau như cặp anh em bình thường, chúng tôi lại tỏ ra lạnh nhạt mỗi khi gặp nhau. Khi chân tôi bị gãy, cậu ta  đã không đến thăm tôi dù chỉ một lần; khi tôi khập khiễng cầu cứu thì lạnh lùng từ chối. Ngày hôm đó, sau khi nói với tôi rằng đừng phóng đại sự việc và cho tiền xong liền ném tôi ra ngoài. Kể từ đó chúng tôi đã không nói chuyện đàng hoàng nữa.

Trước câu hỏi của tôi, cậu mỉm cười chua chát.

" Tại sao tôi lại đến đây ", mẹ kiếp."

Cậu ta chửi bới, nghĩ tôi có lỗi thì giận dỗi ra mặt. Nhưng cậu ta kỳ vọng cao đến mức nào đến mức phải hy sinh mạng sống của mình để cứu người anh trai vô dụng này . Phát điên.

Từ khi nào chúng ta đã thân thiết đến vậy. Nếu có tin tức rằng cậu ta vì tôi mà chết, mẹ kiếp, tôi sẽ bị nguyền rủa đến cuối đời.

Cậu ta nghĩ mình là ai mà cứu tôi. Tôi đã tức giận. Tôi tức giận và thất vọng vì sự thảm hại của mình, không phải cậu ta. Đúng vậy, tôi vẫn luôn là thằng anh tồi tệ. Ngay cả trong tình huống này vẫn luôn nghĩ đến lời chửi rác rưởi và ngồi bất an.

Thế nên, sao không để tôi chết trong góc hầm ngục luôn đi, sao anh lại đến tìm tôi!

"Nghe này, anh," anh chàng này phớt lờ câu hỏi của tôi và nói. "Lauchtas (tên con rồng) chìm vào giấc ngủ theo chu kỳ 5 giờ. Lúc này, nếu anh lẩn trốn trong vòng một giờ, nó sẽ rơi vào trạng thái ngủ. Lúc đó anh có thể thoát ra ngoài. Em đã xử lý những con quái vật nhỏ, vì vậy miễn là bạn không làm phiền Lauchtas, anh có thể an toàn. "

Sau đó anh chàng này đẩy một viên đá nhỏ màu xanh về phía tôi. Đó là một viên đá mở cổng , nó sẽ tạo ra một lối ra để rời khỏi các ngục tối đã đóng cửa. Bạn chỉ có thể sử dụng nó ở gần cửa ra vào, và nó là vật phẩm quý giá 1 người dùng 1 lần.

Tôi không lấy viên đá và nói, như thể tôi không cần nó, "Không, cảm ơn. Cậu dùng nó đi."

Trước lời nói của tôi, anh chàng này mỉm cười. "Em cũng có một cái. Em không nghĩ là .. em có thể sử dụng nó".

... Vì vậy, từ khi trở thành một trong những thợ săn mạnh nhất ở Hàn Quốc, anh ta luôn mang theo một vài  viên Đá Cổng quý giá đó, huh. Tôi miễn cưỡng lấy Đá Cổng.

Sau đó, anh ta mới rời mắt khỏi tôi và nhìn vào vết thương của mình. Nếu không nhờ vào sức mạnh của các kỹ năng của mình, cậu ta đã gục ngã và chết rồi.

"...... cậu có Đá Cổng, mà  cũng không có thứ gì đó giống như thuốc tiên Elixir sao?."

"... em không. Em có mấy lọ thuốc nhỏ nhưng  không nghĩ rằng chúng sẽ giúp ích được nhiều. Lauchtas có những lời nguyền mạnh mẽ trên móng vuốt của chúng. "

Cậu chàng này lại cười. Tôi không vì sao cậu ấy có thể mỉm cười lúc này.

Nhưng thái độ bình tĩnh đã sớm đạt đến giới hạn. Đầu gối của cậu khuỵu xuống và cơ thể anh ta đổ gục về phía trước. Theo phản xạ, tôi đỡ lấy phần trên của cậu ấy.

Mùi máu nồng nặc mà mà tôi không thể ngửi được bất ngờ xộc vào mũi. Tôi nghĩ rằng tôi đã quen với nó khi đi vòng quanh ngục tối, nhưng tôi vẫn không chịu được. Tôi cảm thấy buồn nôn.

Tôi nóng nảy muốn ném cái xác đang ôm lấy mình và bỏ chạy.

".....Này."

Tôi hầu như không thể nghe thấy tiếng thở của cậu ấy. Không có câu trả lơi. Cậu ấy cũng không cười.

"......cậu chết rồi hả?"

Giọng tôi run run. Việc tên này chết không liên quan gì đến tôi mà.

"Han Yoohyun. cậu chết rồi hả?"

Chết tiệt, tên khốn ngu ngốc này. Nếu tôi sống sót một mình, tôi sẽ bị nguyền rủa. Tôi chắc chắn nhiều người sẽ tụ tập xung quanh để thiêu sống tên đê tiện đã hại chết người em tuyệt vời của mình.

"Cậu cứu tôi hay hại tôi đây?" Tôi chán nản lẩm bẩm trong vô vọng.

Từ trước đến nay cậu ta luôn can thiệp đến việc của tôi. Giờ lại trốn tránh. Thật là chơi bẩn đến tột cùng.

[Kích hoạt danh hiệu "Bảo mẫu"

Kỹ năng bổ sung của danh hiệu Bảo mẫu - "Đền đáp cuối cùng"  được kích hoạt.

Sức mạnh và kỹ năng của thức tỉnh giả Han Yoohuyn được chuyển giao với hiệu quả tăng gấp đôi

Thời lượng - 1:00]

Một cửa sổ thông báo  xuất hiện, xác nhận cậu ta đã chết. Là một trong những Kỹ năng bổ trợ trong tiêu đề của tôi, khi một mục tiêu tặng buff tăng trưởng đã chết, các kỹ năng và khả năng của người kia sau khi người kia chết trong một giờ. Chưa kể, nhận được hiệu quả gấp đôi.

Sức mạnh bùng phát trong cơ thể tôi và đồng thời một phần ký ức của anh chàng đó cũng được chuyển giao.

"Anh trai của tôi là một người thức tỉnh hạng F."

Tên khốn này, đến cuối cùng vẫn-.

"Vì vậy, anh ấy không thể bị cuốn vào rắc rối cùng với tôi được."

Yoohyun đang nói chuyện với ai đó, giọng nghe hơi buồn.

'Mối quan hệ của chúng tôi đã đổ vỡ rồi nhưng từ bây giờ chúng tôi phải xa cách nhau hơn nữa. Bởi vì, một Người được Thức tỉnh đủ điều kiện trở thành Thợ săn không nhận được sự bảo vệ của luật pháp so với một người bình thường. '

'Nếu anh ấy trở thành điểm yếu của tôi,  chúng sẽ đến và làm hại anh ấy.'

... 'Chúng' là ai.

'Chết tiệt, giết hết những tên khốn đó đi! "

Đó là khi chân tôi bị gãy. Cậu ấy đã tức giận. Và rồi cũng buồn.

'Không, nói với anh ấy rằng hỗ trợ người chữa bệnh là không thể. Điều đó sẽ tốt hơn cho anh ấy. Đuổi anh ấy đi, và chi cho anh ấy tiền trợ cấp... Và phải đảm bảo rằng họ nghĩ tôi làm thế chỉ vì anh áy là anh tôi.... tuy tôi không giúp anh ấy được, nhưng hãy giúp anh ấy ....... '

'Anh, em xin lỗi.'

'Xin lỗi...'

"Làm ơn, xin anh đừng đi vào hầm ngục nào nữa."

"Anh."

Cổ họng tôi thắt lại trước ký ức của em trai. Xung quanh yên lặng nhưng cậu ấy nói 'anh' làm tai tôi đau nhức. Cơ thể tôi đang siết chặt lạnh lẽo và cứng đờ.

Tôi cảm thấy như mình sắp phát điên. Tất nhiên, cậu ta này đã gây rắc rối cho tôi đến cùng. Cậu là ai mà bảo vệ tôi chứ. Tôi mới là anh trai. Sau khi mất cha mẹ sớm, chính tôi, người anh trai này, đã nghỉ học để chăm sóc và nuôi nấng đứa em nhỏ của mình.

"Thằng ngốc này. Cậu có nghĩ rằng tôi sẽ cảm thấy hối tiếc nếu cậu làm điều này? "

Đến nữa lời cũng chẳng nói cho anh biết. Như vậy, anh đã không hề biết gì cả, và chỉ giởi ngáng đường em.

Tôi từ từ hạ thấp cơ thể đã mất đi hơi ấm của em trai mình xuống sàn. Khuôn mặt của cậu chàng này trông có vẻ thoải mái. Là do cậu nghĩ mọi chuyện sẽ ổn nếu cậu rời đi một cách thanh thản?

"Tôi sẽ không khóc vì cậu."

Tại sao tôi lại khóc cho một chàng trai đã làm theo ý mình đến cùng. Thật lãng phí nước mắt. Tôi nhướn người lên. Kiểm tra Cửa sổ trạng thái của tôi, tôi thấy các kỹ năng mới. Tất cả chúng đều là cấp cao nhất và thậm chí còn được tăng sức mạnh lên gấp đôi.

Tiếng cười tràn ra.

Chỉ một giờ. Với cái giá phải trả là mạng sống của em trai tôi, chỉ trong một giờ tôi đã mạnh hơn bất kỳ ai trên thế giới này.

"Chết tiệt, tôi phải làm gì chỉ với một giờ."

Black Blood Smoke Emperor Han Yoohyun lẽ ra phải sống thêm 40, 50 năm nữa.Kể cả khi Yoohyuntrở thành một ông già thì vẫn sẽ mạnh hơn tôi gấp mấy lần. Làm thế nào so sánh với 1 giờ sử dụng này.

"Thằng ngốc. Đồ ngốc chết tiệt này. "

Trước sự ngốc nghếch của em trai tôi, tôi thậm chí đã rơi một vài giọt nước mắt. Cái mác 'thiên tài' đã bị lãng phí cho cậu ta. Tên ngốc lớn nhất thế giới.

"[Khiên]."

Với việc sử dụng kỹ năng, một ánh sáng vàng mờ nhạt bao quanh cơ thể tôi. Nó là một chiếc khiên thường không chặn được móng vuốt của Lauchtas nhưng với khả năng tăng gấp đôi, nó sẽ có thể chịu được nó ngay cả khi bị cắn.

"Đây là tất cả của cậu. Vì vậy, tôi sẽ báo thù cho cậu. "

Tôi từ từ bước ra khỏi vết nứt trên bức tường mà tôi đang nấp sau lưng. Tôi nhìn thấy một con thú to lớn đang ẩn nấp phía cuối hành lang rộng rãi.

Lauchtas. Polyp bậc 1. Vua rồng của chất độc và lời nguyền. Con quái vật phán xét bất khả chiến bại đã xuất hiện hai lần cho đến nay và cả hai lần đều xử lý tình huống bằng cách chịu đựng cho đến khi hầm ngục đóng cửa.

Con rồng đỏ 3 đầu nhìn về hướng tôi. Trong số 3 cái đầu, con ở giữa đã bị cháy mắt. Lauchtas có sức mạnh tái sinh to lớn nhưng có vẻ như nó không thể chữa lành vết thương đẫm máu của Yoohyun trong một thời gian ngắn như vậy.

Đúng vậy, em trai của tôi rất tuyệt vời. Bây giờ, tôi tuyệt vời gấp đôi em trai đó.

Mẹ kiếp. Mày tiêu rồi.

===============

Ch. 2

<Quay trở về(2)>

Tôi dùng đầu dao găm kéo một đường dài xuống cánh tay. Máu rỉ ra kết lại với nhau tạo thành một ngọn giáo màu đỏ sẫm. Ngọn lửa rực cháy chảy ra từ cuối ngọn thương và quấn quanh trục có màu đen chói mắt.

-Grrr

Ba cái đầu của Lauchtas trước đây coi thường, phớt lờ tôi bỗng nhấc lên cùng một lúc. Phần lưưg nó gồng lên như thể được cảnh báo từ ngọn giáo. Nó há to miệng, có rất nhiều chiếc răng giống như răng cưa.

Nếu là tôi bình thường, tôi sẽ gục ngã, choáng ngợp trước khi tôi bắt gặp ánh mắt của nó. Nhưng lúc này, tôi không hề cảm thấy lo lắng dù chỉ là một chút. Tôi đã tự tin. Nó yếu hơn tôi.

"Con thằn lằn chết , ngon nhào vô."

-Grrr!

Như thể đang trả lời, tên đó rống lên. Tiếng gầm rú đầy khát máu rung chuyển cả không gian. Con rồng 3 đầu vươn toàn bộ cơ thể khổng lồ màu đỏ của nó lên. Nó không có cánh. Thay vào đó, cơ thể bóng bẩy giống như con báo của nó được bao quanh bởi những lời nguyền mạnh mẽ. Chiếc đuôi dài có đốm của nó ngoằn ngoèo qua lại và nổi lên những chiếc gai.

Rầm!

Bốn chân nó nện xuống đất. Những móng vuốt giống như lưỡi hái của tử thần để lại những vết hằn dài trên mặt đất. Tốc độ của nó dường như không thể tin được do thân hình to lớn. Chuyển động vượt qua một nửa không gian rộng lớn chỉ trong một bước nhảy vọt, nếu là người bình thường, tôi sẽ không thể cảm nhận được.

Nhưng đó là tôi của hiện tại.

"Sao mày không bò xung quanh ?"

Có cảm giác như một chú cún nhỏ đang tung tăng. Trong số những người mạnh nhất thế giới, vị trí thứ ba về tốc độ trong số 10 người xếp hạng hàng đầu là em trai của tôi. So với em trai của tôi, người sẽ không cho phép con thằn lằn 3 đầu này tấn công nếu chỉ có một mình cậu ta, trong thời điểm này, tôi thậm chí còn nhanh hơn.

Vút!

Tôi nhếch mép chế nhạo khi nhảy lên không trung.

Gr!

Móng vuốt của nó đó đã đập vào chỗ tôi từng đứng. Nhìn xuống một cách nhàn nhã trước cảnh tượng đó, tôi sử dụng kỹ năng tràn ngập.

"[Lá liễu xanh]"

Những chiếc lá chỉ có thể nhìn thấy được với người sử dụng bay lên xung quanh. Tôi vọt lên bằng cách nhón gót lên những chiếc lá đó.

Con Lauchtas đứng dậy và theo tôi bay lên không trung nhưng tôi nhẹ nhàng né tránh móng vuốt của nó. Tôi chặn những lời nguyền bay ra như phi tiêu độc bằng chiếc khiên.

Bùm!

Con thằn lằn khốn nạn ngã xuống đất gầm gừ. Nếu mày khó chịu, hãy mọc vài cánh và bay lên đi!

Em trai của tôi không có kỹ năng bay. Nhưng anh chàng đó đã giẫm lên những chiếc lá liễu xanh mướt này như thể đang nhảy múa trên không trung. Không có điều gì mà cậu không làm được.

"Không, cậu ấy không thể cắt đứt người anh vô dụng của mình."

Vừa lẩm bẩm, tôi vừa nhấc ngọn giáo sang một bên. Khi làn khói đen dao động quấn quanh nó, tôi kéo nó lại như thể vẽ một cánh cung.

Chà!

-Grr!

Ngọn giáo ném xuyên qua đầu bên trái của Lauchtas. Ngọn lửa đen bùng lên và cái đầu bị đâm tan trong chốc lát. Đau đớn tột cùng, con thằn lằn quẫy đạp, vung móng vuốt và hàm răng nhưng đã quá muộn.

Rầm! Rầm!

Nhảy xung quanh trong khi liên tục chạm đất khiến nó trông giống như một con lươn bị kéo lên đất. Thật là một cảnh hài hước. Con khốn đó thật buồn cười nhưng tôi cũng vậy.

Rút máu, làm một ngọn giáo mới.

Grr!

-Grr! Grr!

Đầu bên phải bị vỡ nát. Cái đầu không có mắt ở giữa không thể nắm bắt được tình hình và di chuyển một cách khập khiễng.Nó đã ngừng nhảy xung quanh và cuộn tròn. Dường như nó đã cảm thấy sợ hãi.

"...... việc này quá dễ dàng."

Nó dễ dàng đến mức tôi cảm thấy muốn khóc.

Nếu tôi đốt cháy phần đầu còn lại, sức sống của con rồng này có mạnh đến đâu thì nó cũng không thể chịu đựng được, mà tôi nhắm vào chân thay vì đầu. Từng thứ một, chặt đứt tay chân của nó bất lực như cá khô trên cát nóng.

Từ từ, kỹ lưỡng.

Tiếng rống trở thành tiếng gầm , trở thành tiếng rên rỉ, rồi nhỏ dần thành tiếng thở gấp gáp sắp chết. Mặt đất ẩm ướt như một đầm lầy đẫm máu, nhưng Lauchtas vẫn còn sống. Tôi cúi xuống trên con quái vật đang hấp hối.

Thời gian đã gần hết. Khi hiệu ứng của kỹ năng kết thúc, khí độc chảy ra từ xác của Lauchtas có thể giết chết tôi.

Tôi thực sự là một kẻ vô dụng.

"Nhưng tôi sẽ làm gì nếu tôi sống sót và rời đi."

Nếu nói ra rằng Yoohyun đã chết vì tôi, tôi sẽ không phải đối mặt với một cuộc hành quyết công khai sao? Ví dụ, tôi sẽ bị trói vào một quảng trường công cộng và cả thế giới sẽ vây quanh để ném đá tôi.

"Giống như, tôi sẽ học lịch sử, tìm hiểu trong sách giáo khoa. Ngay cả trước đây, tôi đã bị chửi bới rất nhiều, nhưng trong nhiều thế hệ bây giờ, tôi giàu có trong sự xấu hổ. Haha. "

Vậy tại sao em lại chết ở chỗ của anh, đồ ngốc. Nó thật vô nghĩa. A, chết tiệt. Đáng lẽ ra lần đó tôi nên chết thay vì được cứu khi tôi bị gãy chân. Vậy thì tôi sẽ không phải chứng kiến ​​một điều tồi tệ như vậy và Yoohyun sẽ không chết. Chỉ vì cứu một loại người vô dụng như tôi?

Tôi vỗ mạnh vào lớp vảy của con Lauchtas đang trút hơi thở cuối cùng.

"Chắc tao cũng sẽ đau khổ nên đừng cảm thấy chán nản. Dù sao thì tại sao mày lại ra khỏi ngục tối Hạng D chứ? Trừ khi những người quản lý đó tính toán sai ".

Dù bằng cách nào, đó không phải là vấn đề của tôi nữa. Tôi thậm chí không còn sức lực để rời đi trước khi hiệu ứng của kỹ năng hết tác dụng, vì vậy tôi chỉ nằm xuống và ườn ra.

"Tôi có nên sống ngoan ngoãn vẫy cây gậy cổ vũ sau lưng Yoohyun không?"

Đáng lẽ tôi chỉ nên thư giãn, nhận được sự bảo vệ bởi những người em tuyệt vời của tôi;  không nên cảm thấy 'mặc cảm' hay bất cứ điều gì.

Lúc này, Lauchtas đã chết, một Cửa sổ Phần thưởng xuất hiện.

[Không thể tin được! Bạn đã tự mình săn được một con rồng!]

Yoohyun đã giáng một đòn vậy tại sao lại 'một mình'? Có phải do sự khác biệt thời giankhông?

[Danh hiệu huyền thoại 'Kẻ diệt rồng' được công nhận!]

'Kẻ diệt rồng'. Nghe có vẻ như một danh hiệu với khả năng ấn tượng nhưng tôi đã không kiểm tra. Vậy thì sao. Một củ khoai tây vẫn chỉ là một củ khoai tây. Level tôi tăng lên và các vật phẩm thưởng xuất hiện.

[Đá Cổng x 10]

[Tinh hoa cấp 1 x 5]

[Thanh đại kiếm của Rồng đỏ]

[Đá ước nguyện]

Hả? Đá ước nguyện?

Tôi đang lướt qua Cửa sổ Vật phẩm nhưng Viên đá ước nguyện đã đập vào mắt tôi. Đó là một món đồ mà tôi chưa từng thấy trước đây.

"Chỉ nhìn cái tên thôi, nó giống như một thứ gì đó ban điều ước."

Không đời nào. Đồ lừa đảo kiểu gì.

Tôi nghĩ rằng nó có lẽ không có gì lớn nhưng tôi vẫn bắt đầu thẳng đứng. Khi tôi mở Kho đồ, tôi thấy một viên bi màu đỏ nhỏ hơn một nắm tay.

Miệng khô khốc, tôi lấy viên bi ra và kiểm tra thông tin.

[Đá ước nguyện- Cấp thần thoại

Ban một điều ước cho người dùng.]

Là thật?!

"Vậy thì, em trai của tôi-!"

[※ Ngoại lệ: người chết không thể hồi sinh]

"......Oh chết tiệt?!"

Tôi muộn màng nhận ra điều cảnh báo cuối của vật phẩm. Thậm chí không thể cứu một ngườichết, cấpthần thoại, cấp thần thoại cái nồi gì! Nếu là một vị thần, Phải kiểm soát sự sống và cái chết theo mong muốn chứ!

"Chết tiệt, vậy thì sao! Ngoài việc cứu ai đó, mọi thứ khác vẫn ổn chứ? Tôi, tôi chỉ...! "

Tôi siết chặt nắm tay để bóp nát Viên đá ước nguyện.

Những thứ tôi có thể sử dụng nó để nảy ra trong đầu. Nếu nó có thể mang lại bất cứ điều gì, thì có thể khiến tôi mạnh mẽ hơn Yoohyun. Nó có thể giữ trạng thái này cho tôi.

Sau đó, tôi sẽ không phải chịu đựng việc bị mọi người chửi bới. Mọi người nhanh chóng quên đi những anh hùng trong quá khứ và khen ngợi những anh hùng mới.

Kể từ bây giờ, tôi có thể có được vị trí mà tôi luôn ghen tị. Từ một vị trí thậm chí còn vinh quang hơn, tôi có thể tiến cao hơn bất kỳ ai khác. Tôi đã bị kìm kẹp bởi những ảo tưởng này, nhưng rồi tôi thở dài.

Tôi có thể hối tiếc. Không, tôi chắc chắn sẽ hối hận. Sau đó, cũng có thể hối tiếc. Tôi đã có rất nhiều điều hối tiếc, việc thêm một lớp nữa sẽ không thay đổi nhiều.

"Này, Đá ước nguyện. Mày có thể quay ngược thời gian không? "

Như để trả lời cho câu hỏi của tôi, viên bi đỏ bắt đầu phát sáng. Vì vậy, nó không thể hồi sinh một người đã chết nhưng nó có thể làm được điều này. Thật là buồn cười; thời gian quay lại nghe tuyệt vời hơn.

"Hãy quay ngược khoảng thời gian trước khi tôi vào đây, không. Chỉ cần đưa tôi trở lại 5 năm trước. Với những ký ức của tôi vẫn còn nguyên vẹn. Lần này tôi sẽ sống tử tế ".

Nếu tôi không đặt mình về phía trước, tôi sẽ không có tư thế xấu hổ, chân của tôi sẽ ổn, và Yoohyun sẽ không phải lo lắng về bộ não của cậu ấy vì tôi. Tất cả đều tốt.

Tôi chỉ phải sống bám vào đứa em tuyệt vời của mình như một vật phẩm đính kèm.

[Bạn muốn quay ngược thời gian chứ?]

"Vâng."

Ánh sáng của viên đá trở nên mạnh hơn. Màu đỏ tràn ngập mắt tôi, rồi vụt sáng thành màu trắng.

Sau đó.

Trong tầm nhìn đã hồi phục của tôi, một cảnh tượng trong một căn phòng xa lạ được đặt ra trước mắt tôi.

=======

Ch. 3

<Em trai của tôi thật kỳ lạ (1)>

Tôi đang ngồi trên một chiếc giường không phải là xác của con rồng đó. Mùi máu tanh nồng nặc cũng bị lau sạch. Ngay cả quần áo tôi đang mặc cũng đã thay đổi.

'...... Tôi thực sự trở về quá khứ sao?'

Đầu tiên, Cửa sổ Trạng thái sẽ không mở. Khoảng không quảng cáo cũng không tồn tại. Nếu là 5 năm trước, thì đó là trước khi Tôi Thức Tỉnh.

'Yoohyun  đã trở thành một hội trưởng Guild tuyệt vời. "

Hội Haeyeon. Đây là bang hội sẽ tự thành lập với một vài người đặc biệt được ưu tú là những người giỏi nhất Hàn Quốc thông qua tốc độ phát triển mạnh mẽ trong 5 năm và sống đúng với danh tiếng của mình. Ồ, tất nhiên, tôi không thể vào được.... Và rất nhiều thành viên trong hội không thích tôi.

"Và tôi đã được nói với những thứ như 'đừng lảng vảng quanh hội

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net