peaceful new year; caprhy ft.angel

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đức duy cảm thấy phiền phúc khi phải tham gia cuộc phỏng vấn này nhưng vì quang anh muốn, angel chỉ biết đứng nhìn và lắc đầu

__________

angel: ấn tượng đầu tiên?

quang anh: nói cái này có thể không tin, chứ ngay từ lần đầu gặp anh đã rất ghét đức duy rồi! tại sao cậu ta có thể suy ra ngay từ một bó hoa trắng xinh đẹp thành hoa tang chứ, lúc đó anh cảm thấy cậu này chắc chắc là bị mù, nhưng bù lại thì đức duy cười khá đẹp...

đức duy: ơ em xin lỗi rồi mà? lần đầu tiên gặp anh em cũng không có ấn tượng tốt đâu đấy nhé, người gì đâu mà lạnh lùng, lúc mà em ngơ ra nhìn bó hoa rồi giật mình khi nghe chị nhi giải thích về ý nghĩa bó hoa nhé, là trông quang anh khinh ra mặt luôn!

quang anh: sao anh không nhớ nhỉ?

đức duy: anh thì hay rồi, lúc đấy anh bĩu môi, mắt còn liếc liếc như đang nhìn đểu em, trông rất là khinh người, nếu không phải vì đôi mắt của quang anh quá đẹp, làm em quá tập trung thì em đã nghĩ quang anh là một kẻ đáng ghét bẩn tính rồi!

quang anh: mi nói ai bẩn tính hả?

đúc duy: dạ thưa, là tôi bẩn tính

__________

angel: một khoảng khắc bạn cho là tuyệt vời nhất của đối phương?

quang anh: là cái lúc đức duy người nhễ nhại mồ hôi chạy đến tiệm để tìm em, lúc đó nhìn duy rất tội nghiệp, kiểu em ấy đã rất cố chạy thật nhanh để em không phải chờ ấy, em cảm thấy được trân trọng

đức duy: chắc chắn là ai cũng biết tấm hình em lén chụp quang anh ở trên sân thượng quán cà phê, tấm hình mà em đã âm thầm nhét vào mục yêu thích, mỗi khi em cảm thấy bất an hay muốn bỏ cuộc, nhìn vào tấm hình đó em lại cảm nhận được sự bình yên và an toàn kì lạ, cảm giác muốn che chở và bảo vệ cho một người nào đó khiến em có thêm động lực để tiếp tục, và cũng chính nhờ khoảng khắc đó mà em từng bước vào cuộc đời của quang anh

quang anh: em không nghĩ đức duy biến thái đến thế... lén lút chụp hình em rồi còn lôi ra ngắm mỗi lúc buồn để cảm thấy hưng phấn

đức duy: cái đấy không phải mấu chốt???

__________

angel: tại sao lại nói chuyện với nhau lắm thế?

quang anh: vì đức duy nói chuyện rất vui vẻ, và cũng hay pha trò để em cười nữa, chụp ảnh cũng rất đẹp, và mỗi lúc em buồn thì luôn chăm chú đọc và nghe tất cả những tâm sự của em, vì sao em dám chắc là đức duy để ý đến lời nói của em á?

quang anh: vì duy, em ấy thậm chí còn có một cuốn sổ tay nhỏ chỉ để ghi lại những lời tâm sự của em, em hỏi thì duy bảo để đọc lại cho thật kĩ, duy còn ghi âm lại cuộc nói chuyện để nghe đi nghe lại, chỉ vì muốn tìm cho em những cách giải quyết cho vấn đề tốt nhất, dù những cách giải quyết đó chưa từng hữu ích...

đức duy: vì quang anh nói anh ấy ghét việc nói chuyện một mình

__________

angel: một cảm giác lạ khi tiếp xúc với người ấy? (phỏng vấn riêng)

quang anh: cảm giác mừng rỡ khi đức duy nhắn tin trước (dù trước giờ vẫn vậy) và cảm giác ấm áp khi được đức duy ôm

quang anh: nó lạ lắm, kiểu anh luôn có một hi vọng từ tận trái tim, đó là hi vọng câu nhắn 'quang anh ơi' của đức duy đến nhanh một chút, quang anh không thích chờ đợi lâu

quang anh: bạn thân bình thường vẫn hay ôm ấp rồi dỗ dành bằng những cách như hôn má, nựng má đứng không? đức duy cũng hay ôm và hôn lên trán anh mỗi khi anh cần những cái ôm, lúc đó anh cảm thấy mặt trời của mình ở đây rồi, có lẽ anh là người đầu tiên được ôm mặt trời nhỉ? cảm giác ấm áp và dễ chịu

đức duy: cảm giác yên bình và muốn dựa dẫm khi nhìn vào đôi mắt của quang anh, cảm giác đôi mắt ấy đang nhẹ nhàng ôm ấp tâm hồn sắp lạnh lẽo của em và sưởi ấm cho tâm hồn đó, khiến em chỉ muốn thời gian trôi qua chậm hơn một chút, cậu muốn giấu đi linh hồn đã lâu không hiểu được tình yêu này vào sâu trong đáy mắt chứa hàng nghìn vì sao tinh túy của quang anh, em yêu đôi mắt và con người của quang anh

__________

angel: điều muốn làm với người ấy vào năm 2024?

quang anh: đi đạp vịt, tưởng tượng một buổi chiều gió hiu hiu mát, mặt trời tỏa ra những ánh nắng lung linh ngọt ngào, vừa đạo vịt vừa cười đùa cùng nhau thì quá tuyệt vời, bật thêm vài bài nhạc chữa lành thì cứ phải gọi là một buổi chiều hoàn hảo, hơn nữa việc dựa vai nhau nhìn phố xá nhộn nhịp người người qua lại, cộng thêm ly cà phê của duy pha nữa thì anh đã viên mãn nhắm mắt xuôi tay rồi

đức duy: anh muốn làm gì thì em cũng sẵn sàng hùa theo, nếu có thứ em muốn, em muốn sau mỗi ngày mệt mỏi, là một cái xoa đầu và ánh mắt tin tưởng của quang anh, cùng với một câu 'đức duy giỏi lắm', siêu anh hùng cũng sẽ khóc mất, nhưng đó sẽ là những giọt nước mắt hạnh phúc

__________

angel: mối quan hệ hiện tại?

quang anh: anh em thân thiết, trừ việc đức duy hay có vài hành động thân mật ra thì hai người khá giống bạn bè bình thường, thật ra có mong muốn được tiến xa hơn với đức duy cơ, nhưng chắc duy không muốn

đức duy: không muốn cái đéo gì? muốn vãi lồn ra, làm gì có anh em nào thơm má nhau mỗi khi chở người kia về nhà, tiết lộ cho mọi người một bí mất là sau cái hôm quang anh hư xe phải nhờ em chở về thì em chưa bao giờ nhận được tin xe quang anh đã được sửa xong, và đương nhiên người phải đưa đón quang anh đi đi lại lại là em rồi! nhưng được trả công bằng một cái thơm má thì em thấy công sức chạy xe của mình cũng chẳng phí lắm ấy...

__________

꒰⑅ᵕ༚ᵕ꒱˖♡
năm mới chúc mọi người bình an và vui vẻ nhé, cố gắng đạt được những mong muốn và luôn may mắn

nhưng đừng cố quá nhé, phải để ý đến bản thân nhiều nhiều vào, đừng để những cảm xúc tiêu cực khiến bản thân buồn phiền nhé

yêu tất cả mọi người ạ!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net