[NGUYÊN CỐ] KHI NGUYÊN DƯƠNG XUYÊN VỀ TRƯỚC MỘT NGÀY MÁY TÍNH BỊ TRỘM - 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối về đến nhà, Nguyên Dương lo lắng chuyện hôm sau Lưu Cường sẽ đến trộm đồ, chuyện đầu tiên sau khi ăn tối xong chính là mở máy tính, Nguyên Dương đấu tranh một lúc vẫn là không nỡ xóa video đi, bởi vì Cố Thanh Bùi trong video thật sự quá mê người... vì thế, Nguyên Dương vừa xem thường lòng ham muốn sắc dục của mình, vừa copy video sang usb, tạo mật khẩu, muốn đem đến ngân hàng thuê một chiếc két sắt để vào bảo quản cho an toàn. Cuối cùng Nguyên Dương xóa video gốc trong máy tính đi, làm xong tất cả hắn mới thở phào một hơi, may mắn thật, mối nguy lớn nhất đã bị loại bỏ rồi.

Tâm tình thả lỏng không ít, Nguyên Dương vô cùng mãn nguyện ôm Cố Thanh Bùi ngủ một đêm, nhưng tâm trạng ngày hôm sau lại không tốt rồi

Hôm nay là ngày Cố Thanh Bùi đến công ty Vương Tấn đàm phán.

Vương Tấn!! sao lại là Vương Tấn, sao ông đây vừa xuyên về thì Cố Thanh Bùi đi gặp Vương Tấn rồi! Chó con lặng lẽ gầm gừ trong lòng, nhưng vẫn ngoan ngoãn theo Cố Thanh Bùi đến công ty của Vương Tấn, để Cố Thanh Bùi một mình ở cùng Vương Tấn, chuyện này Nguyên Dương sẽ không để nó xảy ra.

Buổi trưa Cố Thanh Bùi vì lo lắng cuộc đàm phán buổi chiều mà không có tâm trạng ăn cơm trưa, Nguyên Dương thấy thế liền giật lấy tài liệu trên tay Cố Thanh Bùi, hơi tức giận nói "ăn cơm đàng hoàng đi!"

"Nguyên Dương đừng quậy, cuộc đàm phán buổi chiều rất quan trọng, chúng ta đã chuẩn bị lâu như vậy chỉ vì lúc này, tôi phải xem lại một lần không thể để sai sót dù chỉ một chút."

"Vậy anh cứ ăn cơm,  em giúp anh xem lại." Nguyên Dương nói xong lấy ra tư liệu cùng Cố Thanh Bùi sắp xếp lại trọng điểm của cuộc đàm phán, từng mục từng mục đối chiếu cùng Cố Thanh Bùi.

Cố Thanh Bùi vừa ăn vừa nghe Nguyên Dương nói về trọng điểm, trong lòng y đột nhiên cảm thấy có chút ấm áp,  vừa có chút vui mừng, bé chó săn giống như trưởng thành lên sau một đêm vậy. Trước đây Nguyên Dương cũng quan tâm y, cũng sẽ giục y ăn cơm đi ngủ, mua bồn ngâm chân để y ngâm chân, nhưng Nguyên Dương lúc đó cả người đều là một bộ dáng ngang ngược, dù là chuyện đối với người mà hắn quan tâm, giọng điệu của hắn luôn rất hung hăng. Mà hiện tại lại giống như nhiều hơn một xíu sự dịu dàng. Cố Thanh Bùi không ngăn được nghĩ đến chuyện hôm qua Nguyên Dương nói muốn theo đuổi y, y lại nhanh chóng dập tắt suy nghĩ của bản thân, tập trung nghe Nguyên Dương nói chuyện đàm phán với mình.

(Tác giả: Cho nên lúc này Nguyên Dương suy nghĩ cái gì đây? Hừ ~ lần này tuyệt đối không để Cố Thanh Bùi ăn điểm tâm của công ty Vương Tấn!!!)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net