6. :)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

14th06!

" Thiên nhiên không thể ví với cảm xúc của con người.

Hoàng hôn tuy đẹp nhưng lòng người lại đau thương ! "
_

______________

Dạo này tâm trạng tớ bất thường lắm, chả biết sao nữa. Cứ hở tí là khóc, hôm kia khóc, trưa nay lại khóc. Thường mọi người nghĩ rằng tớ rất mạnh mẽ, rồi để tớ một mình vào cái đống việc mà mọi người nghĩ tớ có thể làm được. Nhưng mà đâu biết rằng tớ đã trốn ở một góc nào đó rồi khóc đâu, cái cảm giác nước mắt không ngừng rơi, không dám tạo ra tiếng động, tim quặn thắt lại khó chịu lắm chứ. Mỗi lần như thế người tớ nghĩ đến đầu tiên không phải ba mẹ, người thân hay bạn bè mà chính là cậu.

Lần nào cũng vậy, mỗi khi tớ buồn hay cần an ủi tớ đều ước có cậu bên cạnh.

Đã có người hỏi tớ rằng, " nó toxic vậy mà m cũng thích được hả? ", cậu biết tớ trả lời sao không? " Đâu, nó tốt mà ". Chỉ là người ta chưa biết cậu ra sao thôi, như tớ lúc đầu ấy. Nên là mỗi khi có gì buồn thì cứ kể với tớ, cậu lúc nào cũng bắt tớ thế mà cậu đâu làm, công bằng chỗ nào? Tớ cũng muốn làm người có thể làm cậu vui, trút bỏ tâm trạng chứ. Đừng ôm tiêu cực nữa, ôm tớ nè.

" Dẫu luôn miệng nói "m vui lên; đừng giận t nữa; có gì tiêu cực thì nói nhớ" nhưng tớ lại không thể tự nói thế với mình được " Vậy thì để tớ nói cho.

" Này bạn nhỏ ơi, đừng đi, hôm nay vui lắm, tớ đã mua được ba bông hoa, tớ biết bạn nhỏ hôm nay đã rất buồn nên tớ đến đây tặng cậu, nhưng chả biết cậu thích hoa nào nên tớ đã lấy tất.. Bạn nhỏ thích hoa nào thế? nói đi để tớ tặng cậu nhé. "

-hl?-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net