#13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Út ơi !

- Dạ ! Con đây . Sao á cậu Tư ? Giờ đi luôn hả cậu

- ĐI ĐÂU ?

Con Út bắt đầu có chút run khi nghe tiếng hỏi của cậu Ba ! Xui cho nó làm sao cậu Ba ra đúng lúc nó sắp đi với chợ với cậu Tư , hổng có ý gì nhưng nó thích đi với cậu Tư lắm , cậu hay mua bánh kẹo cho nó ăn nhưng đi với cậu Ba nó hổng dám xin vì sợ bị mắng

- Hỏi đi đâu sao đứa nào cũng im là sao ?

- Em đưa Út đi chợ mua chút đồ , có vài thứ em cần nhờ Út lựa giúp

- Rồi sao con Mén mày không kêu nó mà kêu con Út , nó ở nhà biết bao việc

- Em kêu Mén làm giúp hết rồi ! Thôi em đi nghenn

Chưa kịp trả lời thưa gửi gì với cậu Ba là cánh tay của nó bị cậu Tư nắm đi rồi

- Hay lắm ! Còn dám đi

Đạp xe dọc trên con đường đi đến chợ , cậu Tư cũng có xe hơi lớn đó chứ nhưng cứ thích đi xe đạp vậy để đèo con Út rồi gần nó hơn thôi

- Sao Út sợ anh Ba quá dậy ? Út đâu có làm gì sai ?

- Mèn ơi ! Trong nhà ai mà hổng sợ cậu Ba , mỗi lần cậu Ba mà nổi giận là y như bão ập đến dậy đó

- Hahha Út kể chuyện nghe sinh động ghê hen

- Dạ có gì đâu ! Có sao con nói dậy à

Đang đạp xe thì vấp ổ gà , con Út phải vội ôm eo cậu Tư lại , trời ơi phải nói eo cậu Tư nhỏ nhỏ săn chắc ôm đã dễ sợ luôn

Vừa qua khúc vấp thì con Út buông tay ra rồi xin lỗi cậu Tư liên tục

- Cậu ơi con xin lỗi cậu nha ! Tại tại con sợ té quá nên không biết mình đã sai , cậu đừng có quở con nghenn

Cậu Tư không nói không rằng cứ thế kéo tay con Út đặt lên eo mình

- Giữ chắc nghen ! Hồi Út té là anh hông có biết gì đâu đó

Con Út hẫng một nhịp rồi suy nghĩ tới cậu Ba Mẫn , nó nghĩ cậu mà thấy cái cảnh này cậu bỏ nó đi luôn quá nên lật đật rút cái tay lại

- Dạ thôi ! Cậu cứ chạy đi

Đi từ sáng đến qua trưa con Út với cậu Tư mới về , nó về chỉ muốn trông thấy cậu Ba đầu tiên để cho cậu Ba thử bánh mà nó thích nhất , nó còn mua một thứ cho cậu Ba nữa

- Thôi cậu vào trong nghỉ đi ạ ! Con đi làm việc đây

- Ừ ! Cảm ơn Út hôm nay nha

- Dạ hổng có gì đâu ạ

Nó chạy xuống sau vườn vì thường giờ này cậu Ba hay bắt cái võng rồi nằm ngoài đây cho mát , nhưng xuống tới thì thấy cậu Ba ngồi với cô Phương mà trò chuyện , nó lủi thủi đi lên bếp , cảm giác bây giờ của nó còn khó chịu hơn là nhịn đói 2 ngày

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net